Tô Thanh Vân vẫn luôn lo lắng rằng mình làm không tốt đến cuối cũng sẽ không khống chế được cục diện, không che chở được cho nương cùng đệ muội nhà mình ở sau lưng, không che chở được người trong hậu trạch lại càng không làm được như lời phụ thân đã dặn. Hiện tại mắt thấy phụ thân gửi thư đến, đọc những dòng chữ phụ thân khen mình hơn nữa còn giao phó nhiệm vụ thì lòng tự tin vốn đang bị lay động lập tức khôi phục lại ý chí chiến đấu mà ngẩng cao đầu. Hắn nhất định sẽ không khiến cho phụ thân của mình thất vọng.
"Vân thiếu gia, trong thư Đại công tử nói cái gì vậy?" Đám người Lạc Phong thấy Vân thiếu gia hoàn toàn thay đổi sau khi đọc song bức thư thì chợt kinh ngạc. Sự thay đổi của Vân thiếu gia vào thời khắc này giống y như hình dáng của Đại công tử năm xưa.
"Cha nói, ông ấy đã biết được tình huống ở nơi này. Ngoài việc nhắc đến phòng thủ ở Thôn Hòe Thụ ra thì còn nói thêm mấy chuyện khác nữa." Tô Thanh Vân vừa nói ngoắc ngoắc ý bảo bọn họ kề lỗ tai tới, sau khi nói nhỏ thì thấy sắc mặt của bọn họ cũng không phải là quá tốt.
"Vân thiếu gia, tình huống hiện tại cho dù chúng ta có lòng thì cũng sợ là không có sức đi." Hiện tại toàn bộ Thông Châu đâu đâu cũng thấy cảnh lòng người bàng hoàng. Cho dù bọn họ có thể ra ngoài thì cũng không có khả năng bước qua cửa ải ở thành Thông Châu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT