Tô Nam trước khi rời đi liền đến nhà thôn trưởng một chuyến, đem hết tình hình dịch bệnh xuất hiện ở Thông Châu nói với thôn trưởng, thôn trưởng nghe vậy liền bị dọa cho sắc mặt trắng bệch, lúc ông ta còn nhỏ Thông Châu cũng xuất hiện một lần, lúc đó gia gia ông ta vẫn còn là thôn trưởng, lúc đó các thôn trấn dưới Thông Châu hầu như một nửa đều bị nhiễm bệnh. Thôn Hòe Thụ thì lại may mắn không ai bị nhiễm, là vì năm đó gia gia của ông làm thôn trưởng đã sớm nắm bắt cơ hội khóa cửa thôn lại, không để ai ra ngoài, đồng thời người bên ngoài cũng không thể trở lại thôn, do vậy mới bảo vệ được mọi người trong thôn.

Nhưng mà hiện tại.

Không nói tới việc ông ta không có can đảm như gia gia, dù cho có, ông ta cũng không có uy danh như gia gia, bây giờ những người trong làng không còn như xưa nữa.

“Phụ thân, bất kể nói thế nào, trước tiên chúng ta phải nói cho người trong thôn biết sự tình, lập ra các quy tắc. Về việc họ có tuân thủ hay không, đó là việc của họ. Chúng ta chỉ cần không hổ thẹn với lương tâm là được.” Nhị nhi tử của thôn trưởng nhìn thấy phụ thân và các huynh đệ đều trầm mặc, liền mở miệng nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play