Kỳ thật Tô Nam cũng không biết, ở trong lòng đệ đệ hắn hắn thật sự giống như là một phụ thân, từ nhỏ đệ đệ hắn không phải nhìn bóng lưng phụ thân lớn lên, mà là nhìn bóng lưng Đại ca của hắn ta lớn lên, kể cả chuyện tập võ hay là học hành, hắn ta đều lấy Đại ca hắn ta ra làm mục tiêu. Về chuyện thân phụ của bọn họ, không đề cập tới cũng được, câu chuyện xảy ra vào thời điểm đó mỗi lần nhắc lại đều cảm thấy cả người không thoải mái.
Về sau Đại ca bị ép phải rời đi, hắn ta vẫn luôn nỗ lực để hướng tới mục tiêu, hắn ta không thể khiến gia nghiệp Đại ca giao phó bị sụp đổ trong tay hắn ta.
"Đại ca, đệ có chuyện muốn hỏi ý kiến của huynh, đệ nhận được tin tức truyền đến nói vương thất Thái Uyên đang phái một số gián điệp tới Lăng Mặc chúng ta, huynh nói có phải bọn chúng lại có ý định gì với chúng ta nữa hay không? Dù sao trong mấy năm gần đây Thái Uyên mất đi cũng không ít đất canh tác." Thái Uyên một nửa là thảo nguyên một nửa là cao nguyên, chỉ một số ít đất bằng phẳng, nghe nói chỗ đất đấy bị đầm lầy lan rộng, cho nên phần lớn người Thái Uyên đều chủ yếu là du mục, không phải bọn họ không muốn canh tác, mà là do bị tảng lớn đầm lầy kia quanh năm ăn mòn đất canh tác, dẫn đến việc đất canh tác của bọn họ ngày càng ít, lương thực trở nên khan hiếm, bọn họ chỉ có thể đánh chủ ý lên rừng vàng biển bạc của Lăng Mặc.
Cũng may nơi nối liền các đầm lầy của Lăng Mặc là rừng núi, nếu không thì Lăng Mặc cũng sẽ chịu thiệt hại nặng nề, ngược lại đầm lầy này đã trở thành một tấm rào chắn tự nhiên giữa Lăng Mặc và Thái Uyên, chỉ cần bảo vệ thật tốt quận Cổ Lương vùng Tây Bắc chẳng khác nào bảo vệ cổng lớn kết nỗi giữa hai vùng Lăng Mặc và Thái Uyên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT