“Cô chính là tu sĩ Khương nhỉ?” Ông ta cười nói: “Tôi tên là Lý Như Hưng, đến đây để tiếp nhận đội quân đặc biệt thay thế cho Tướng quân Cao.”

Tôi đi sang một bên, lịch sự mà nói: “Tướng quân Lý, mời.”

Theo sau Tướng quân Lý có mấy người sĩ quan, hình như là thư ký, phụ tá tương tự vậy, ông ta nhìn vào Nguyệt Hy, đi đến âu yếm mà xoa xoa đầu con bé nói: “Đây chính là con gái của cô, Nguyệt Hy đúng không, con bé đúng là đáng yêu quá.”

Tôi cứ cảm thấy ánh mắt ông ta nhìn Nguyệt Hy có gì đó không đúng, thờ ơ nói: “Trẻ con có chút nghịch ngợm, vẫn xin tướng quân đừng trách phiền.”

“Đây mà là bướng bỉnh nghịch ngợm à, một đứa bé nghe lời hiểu chuyện đến như vậy, cả đời này của tôi cũng chưa gặp được mấy đứa đâu.” Tướng quân Lý khen ngợi, sau đó lấy ra một viên kẹo sô-cô-la từ trong túi áo khoác nói: “Nguyệt Hy nè, đây là sô-cô-la mang về từ nước Bạch Dương đấy, con muốn ăn không?”

Nguyệt Hy gật đầu một cái, Tướng quân Lý đưa viên kẹo vào tay con bé: “Ngoan quá, nào, ăn đi.”

Nguyệt Hy nhìn sang tôi, tôi gật đầu: “Còn không mau cảm ơn ông Lý đi.”

Nguyệt Hy bóc viên kẹo sô-cô-la ra bỏ vào miệng: “Cảm ơn ông ạ.”

“Đúng là một đứa trẻ biết nghe lời.” Tướng quân Lý vỗ nhẹ vài cái sau lưng cô bé: “Đi chơi đi, ông và mẹ con có chuyện quan trọng cần nói với nhau.”

Tống Anh và Mạc Thiên Phàm dẫn Nguyệt Hy đi ra ngoài, Tướng quân Lý nhìn về Vân Kỳ cười nói: “Vị này nhất định là ngài Vân rồi, lần này ngài đã đóng góp công lao rất lớn.”

Vân Kỳ cười nhạt mà trả lời: “Tướng quân đã chê cười rồi.”

Chúng tôi ngồi trên ghế sô pha, Tướng quân Lý cười nói: “Tu sĩ Khương là người của mình nên tôi cũng không vòng vo nữa, lần này tôi đến là có mấy chuyện muốn mời tu sĩ Khương giúp đỡ.”



Tôi bình tĩnh trả lời: “Mời nói.”

Tướng quân Lý nói: “Tôi đã từng đi qua Hà Thành, nhìn thấy ở chỗ cột trụ không gian đó, có mười một quỷ binh trấn giữ. Chính là bởi vì có những quỷ binh này, cột trụ không gian này mới an toàn không có chuyện gì xảy ra.”

“Tướng quân Lý, ý của ông là…”

Tướng quân Lý hơi nghiêng người về phía trước, nói: “Tu sĩ Khương, nghe nói những quỷ binh đó là do cô chế tạo ra à?”

Tôi không thay đổi sắc mặt mà cười nhẹ, ôn hòa nói: “Tướng quân là muốn tôi giúp ông… Luyện ra một số quỷ binh sao.”

Tướng quân Lý thở dài một hơi: “Cô cũng biết bây giờ tình hình nguy cấp, mặc dù chúng ta có thời gian bảy năm rưỡi, nhưng trong bảy năm rưỡi này, có thể nào tìm ra cách để cứu thế giới hay không, không ai có thể biết được. Chúng tôi cũng hy vọng, một khi ngày tận thế đến, sẽ có sức mạnh lớn hơn để có thể bảo vệ được những người dân vô tội.”

Tôi thở dài một hơi nói: “Tướng quân Lý, thật xin lỗi, tôi không thể đồng ý với ông được.”

Tướng quân Lý cau mày hỏi: “Tu sĩ Khương, có phải là có khó khăn gì không?”

“Tướng quân Lý, không phải là tôi không giúp ông mà thực tế là không có sức nào để làm được.” Tôi nhẹ nhàng thở dài, nói: “Những quỷ binh kia không phải do tôi chế tạo ra, mà là món quà của Thiên Đạo, chúng ta không thể đoán được ý tứ của Thiên Đạo, khi nào có thể xuất hiện trở lại thì phải xem khi nào Thiên Đạo xem xét mà ban ơn nữa thôi.”

Dường như dù chỉ một chút ông ta cũng không tin, tôi xem xét một lát, rồi nói: “Như thế này đi, trong tay tôi vẫn còn năm mươi quỷ binh, phân làm mười nhóm đóng giữ thành phố quỷ, ông thấy thế nào?”

Tướng quân Lý dường như muốn tiếp tục khuyên nhủ, tôi lập tức tạt cho ông ta một gáo nước lạnh, nói: “Tướng quân, bọn họ chỉ có thể nghe theo lời của tôi mà thôi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play