Chu Nguyên Hạo cười cười, nói: “Vương trưởng phòng không cần phải lo lắng, hiện tại mặc dù tôi chỉ là quỷ tu nhưng vẫn là người của giới tu đạo Hoa Quốc, dù cho chỉ còn lại một sợi hồn phách cuối cùng, cũng sẽ vì giới tu đạo Hoa Quốc góp sức.”

“Tốt! Đây mới đúng là thanh niên tốt của Hoa Quốc chúng ta!”

Vương trưởng phòng phủi tay, nói: “Mấy vị đang ngồi đây đều là uỷ viên ban điều tra của chúng ta, cậu đều biết, tôi cũng không giới thiệu nhiều, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề đi.”

Chu Nguyên Hạo gật đầu nói: “Mời nói.”

Vương trưởng phòng nói: “Chúng tôi đã xem qua video của cậu, cũng có nhận định sơ bộ, kẻ tiến vào thế gian chính là Quỷ Vương Thiên Huyền tầng thứ bảy địa ngục. Trong sổ sách ghi chép của chúng tôi có thông tin về Quỷ Vương Thiên Huyền này thì trong lịch sử từng ba lần tiến vào thế gian. Mỗi một lần đều khiến hơn năm mươi ngàn người tử vong. Lần gần đây nhất là vào thời kì Ngũ Hồ mười sáu nước, chỉ cần đọc qua lịch sử thì cũng biết anh ta đã tạo thành hậu quả như thế nào.”

Nói đến đây, Vương trưởng phòng sầm mặt lại: “Nhưng lần này chúng ta tuyệt đối sẽ không để bi kịch tái diễn.”

Chu Nguyên Hạo gật đầu nói: “Đương nhiên, Quỷ Vương Thiên Huyền là dạng quái vật khát máu, người người phải diệt trừ.”

Vương trưởng phòng gật đầu nói: “Chúng ta đã liên lạc các đại môn phái và đại gia tộc, thương lượng đối sách đối kháng với Quỷ Vương Thiên Huyền.”

Ông dừng một chút, nói: “Bạn trẻ, cậu có bao nhiêu hiểu biết về Hạn Bạt?”

Chu Nguyên Hạo nói: “Vị Hạn Bạt này tên là Tư Không Uy Viễn, là một vị tướng quân thời kỳ Minh triều, sau đó bị Man tộc bắt làm tù binh, luyện chế thành cương thi. Tổ tiên của Tiểu Lăng dùng kính bát quái trấn thi trấn áp anh ta hơn bốn trăm năm, trước đó chúng tôi có một trận đại chiến, khi đó anh ta còn chưa phải là Hạn Bạt, nhưng thực lực đã mạnh mẽ mười phần, tôi không thể giết anh ta.”

“Nhưng lần này gặp lại, anh ta có lương tri và ký ức, đó là dấu hiệu thức tỉnh, nguyên nhân hẳn là do từ khi thăng cấp làm Hạn Bạt và sức mạnh tăng lên nhanh chóng.”

Chu Nguyên Hạo nói tiếp: “Khi ở Minh triều, anh ta từng giao chiến với giặc Oa, hận Âm Dương Liêu thấu xương. Lần này lại đại chiến với Thiên Huyền, đoán chừng cũng là thủy hỏa bất dung. Cho nên tôi mới đề nghị chuyện liên minh.”

Vương trưởng phòng trầm mặc một lát, nói: “Quỷ Vương Thiên Huyền mượn thân thể cô gái tên Tư Nam để đầu thai đến thế gian sao?”

Chu Nguyên Hạo nhíu lông mày, nói: “Vương trưởng phòng, tôi đề nghị ngài đừng có ý đồ gì với Tư Nam. Bây giờ chúng ta phải đối đầu với hai kẻ thù Quỷ Vương Thiên Huyền và Âm Dương Liêu, không thể lại thêm một Hạn Bạt.”

Lúc này, một người đàn ông mạnh mẽ bên cạnh hừ lạnh một tiếng, dáng người khôi ngô, đầu trọc, trên trán có chín vết sẹo, hẳn là người trong Phật môn, chỉ là không mặc áo cà sa mà thôi. Anh ta cao giọng nói: “Vương trưởng phòng, chúng tôi không thể liên minh với một Hạn Bạt, Hạn Bạt khát máu từng hại vô số người, trong tay không biết nhiễm máu tươi của bao nhiêu người, quái vật này hẳn phải trực tiếp diệt trừ. Còn muốn liên minh gì chứ?”



Lúc này, một uỷ viên nữ ngồi ở đối diện nói: “Vĩnh Hiền, ông là một người xuất gia vậy mà lại nói ra những lời này, phật gia các người không phải chủ trương độ hết thảy khổ ách sao? Vạn vật trong thiên hạ không ai không thể độ, sao có thể không phân tốt xấu mà đã kêu đánh kêu giết? Hiện tại kẻ thù lớn nhất của chúng ta là Quỷ Vương Thiên Huyền, chúng ta phải đoàn kết tất cả lực lượng có thể đoàn kết, không thể gây thù hằn khắp bốn phía.”

Vừa mới dứt lời, một uỷ viên người cao gầy liền nói: “Giang Viên Viên, tôi biết cô đều có thái độ đồng tình với những quỷ vật như vậy, nhưng Hạn Bạt là dạng gì chứ? Sức mạnh to lớn, hung ác khát máu, ai biết anh ta có thể trong lúc quan trọng lại quay đầu đâm chúng ta một dao không chứ?”

Lúc này, một người lớn tuổi khác mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn nói: “Quỷ Tân, đừng quên, trong thời kỳ Hoàng Đế viễn cổ, Hạn Bạt từng trợ giúp lão tổ tông Hoàng Đế đánh bại Xi Vưu.”

“Nhưng cũng là bao nhiêu năm về trước rồi.”

“Vậy nói rõ Hạn Bạt cũng có chỗ dùng.”

“Tốt.”

Vương trưởng phòng mở miệng nói: “Không cần tranh luận nữa.”

Đám người lập tức an tĩnh lại, Vương trưởng phòng nói: “Các vị, thời kỳ bất thường thì phải làm những chuyện phi thường. Anh bạn trẻ, hai người có chút giao tình với Hạn Bạt, có thể nhờ hai người thay thế chúng tôi nói chuyện liên minh với anh ta không?”

Bọn người Vĩnh Hiền cả kinh nói: “Vương trưởng phòng.”

Vương trưởng phòng giơ tay lên, ngăn bọn họ lại, nói tiếp: “Tôi đã quyết định, các vị không cần nói nữa.”

Vị Vương trưởng phòng này tựa hồ rất có uy tín, tất cả mọi người trầm mặc lại.

Những chuyện này có vẻ đều trong dự liệu của Chu Nguyên Hạo, anh gật đầu nói: “Vương trưởng phòng xin yên tâm, tôi sẽ cố gắng hết sức.”

“Rất tốt.”

Vương trưởng phòng gật đầu nói: “Sau khi thành công, chúng tôi sẽ có hậu tạ.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play