Sờ khắp toàn thân Kinh Thiên lấy ra mười viên hạ phẩm linh ngọc, đó là tất cả tiền tài mà anh có.
“Đúng là khố rách áo ôm a. Thôi kệ đi, cứ vào trong trấn kiếm lấy món vũ khí nào đó thay thanh kiếm mẻ này, sau đó kiếm cái gì nhét vào bụng đã”. Kinh Thiên lầm bầm.
Kinh Thiên nhảy khỏi giường và sửa sang lại quần áo tiến vào trong Trấn Quy Phong.
Dọc theo con đường trung tâm Trấn Quy Phong, Kinh Thiên dừng lại trước cửa hàng chuyên bán vũ khí có tên Khí Đạo Cụ. Đây là con đường tập chung hầu hết các cửa hàng mua bán trong Trấn Quy Phong. Cửa hàng của chú Cẩn cùng nằm ở gần giữa con đường này. Kinh Thiên tiến vào bên trong cửa hàng, một phụ nữ trung niên bước ra chào mời Kinh Thiên.
“Kính chào Quý khách. Quý khách muốn tìm binh khí gì, cửa hàng chúng tôi có đầy đủ các loại vũ khí, áo giáp, khiên…” Bà chủ cửa hàng nhiệt tình chào mời Kinh Thiên.
Ở trong Trấn Quy Phong đây là cửa hàng bán binh khí duy nhất, vì là trấn nhỏ nên cũng chẳng có nhiều loại cửa hàng. Đa phần tán tu ở đây cũng đều là tu luyện giả cấp thấp. Người có cảnh giới cao nhất cũng chỉ là Nhân hoàng cảnh thập gai. Bởi nếu tu luyện giả có cảnh giới cao hơn họ đều tiến về thành Vân Long. Đây là một thành tương đối lớn, tập trung nhiều tu luyện giả, thương mại tấp lập, có nhiều cơ hội tìm kiếm tài nguyên để tu luyện hơn một cái Trấn nhỏ này. Xung quanh thành Vân Long có đến cả chục cái trấn nhỏ như thế này và đều được thành Vân Long quản lý, đảm bảo an ninh.
Chủ cửa hàng Khí Đạo cụ là hai vợ chồng tuổi khoảng trung niên. Ông chủ của cửa hàng này ngày trước cũng theo luyện khí đại sư luyện tập, nhưng vì không có tài năng, cũng không phải là một tu luyện giả xuất sắc nên cũng chẳng có tiền đồ gì. Trình độ luyện khí sư cũng chỉ đạt được đến luyện khí sư cấp hai trung cấp và cũng không có cơ hội để nâng cao và phát triển trở thành luyện khí sư cao cấp hơn. Nên hai vợ chồng chuyển về Trấn nhỏ này mở cửa hàng buôn bán khí đạo cụ để sinh sống và tu luyện. Ông chủ luyện khí chế tạo binh khí ở phía trong cửa hàng, còn người vợ thì tiếp khách bán hàng phía bên ngoài. Cuộc sống của hai người cũng cứ bình yên trôi qua.
“Tôi muốn tìm một món binh khí vừa tay”. Kinh Thiên trả lời.
“Quý khách muốn mua đao, kiếm, thương… hay binh khí nào khác?” Phụ nhân chủ quán hỏi lại Kinh Thiên.
“Đao đi, có cây đao nào tốt không với giá cả thế nào? Bà chủ giới thiệu xem sao?” Kinh Thiên hỏi, dù sao thì trí tuệ của Kinh Thiên cũng là trí tuệ của người trưởng thành, nên những việc giao tiếp trao đổi mua bán cũng không làm Kinh Thiên khó khăn gì. Thẳng thắn đi ngay vào vấn đề.
“Mời cậu qua đây, ở đây có mấy thanh đao, tùy cậu lựa chọn”. Phụ nhân chủ quán nói và đưa tay mời hướng dẫn Kinh Thiên tiến phía góc bên phải cửa hàng có mấy thanh đao đang bày trên giá.
Sao lại là Đao mà không phải kiếm? Trước khi thức tỉnh trí nhớ kiếp trước thì Kinh Thiên dùng kiếm, là do cha anh cũng dùng kiếm và dạy lại anh. Hơn nữa Kinh Thiên cũng chẳng nhớ lắm mấy chiêu thức kiếm mà cha anh đã dạy vì lúc đó Kinh Thiên còn bé quá. Mà khi thức tỉnh lại trí nhớ kiếp trước thì với Kinh Thiên dùng Đao lúc này sẽ thuận tiện hơn. Bởi vì kiếp trước đã có thời gian Kinh Thiên đam mê võ cổ truyền và có học qua một bộ đao pháp. Nên giờ với anh dùng đao là thuận tiện nhất. Chỉ cần thao luyện lại các chiêu thức là Kinh Thiên có thể sử dụng vũ khí được rồi. Còn giờ tiếp tục dùng kiếm thì Kinh Thiên cũng chẳng biết chiêu thức nào ra hồn để mà sử dụng cả.
Đợi cho Kinh Thiên quan sát một lúc những thanh đao trên giá, lúc này phụ nhân chủ cửa hàng mới giới thiệu từng thanh đao, cho Kinh Thiên. Lấy trên giá xuống thanh đao có màu bạc đưa cho Kinh Thiên, phụ nhân bắt đầu giới thiệu.
“Đây là cây Ngân thiết đao”. Nó được tôi luyện lên từ một loại tinh thiết có màu bạc cực kỳ rắn chắc, lưỡi đao sắc bén. Chuôi đao dài hai mươi lăm phân có thể cầm bằng một tay hoặc cả hai tay. Thân đao dài chín mươi mốt phân, có thể tấn công xa gần tùy ý…” Phụ nhân giới thiệu một loạt đặc tính của Ngân thiết đao.
“Ngân thiết đao phù hợp cho tu luyện giả Hóa cấp và Nhân vương cảnh đồng thời sử dụng”. Phụ Nhân tiếp tục giới thiệu.
Kinh Thiên cầm trên tay thanh Ngân thiết đao, dùng ngón tay giữa búng vài cái lên thân đao để xem cụ thể chất liệu của đao là gì. Bởi lẽ Kinh Thiên cũng hơi nghi nghi và tò mò không biết ở Lạc Hồng thế giới này các nguyên tố sắt, thép có giống với kiếp trước của anh không. Sau đó Kinh Thiên có thể cảm nhận rõ ràng, Ngân thiết đao được làm từ một loại tinh thiết (Kim loại) có lẽ không giống với các nguyên tố kim loại mà anh từng biết ở kiếp trước. Các loại kim loại ở thế giới Lạc Hồng tu luyện giả này có lẽ sẽ có rất nhiều những khác biệt với những loại kim loại mà Kinh Thiên được biết ở kiếp trước.
“Không hoàn toàn giống như mình nghĩ. Nguyên tố kim loại ở thế giới này khá khác biệt với nguyên tố kim loại kiếp trước a”. Kinh Thiên thầm than thở.
“Cây Ngân thiết đao này giá năm hạ phẩm linh ngọc”. Quý khách có ưng ý. Phụ nhân chủ cửa hàng hỏi Kinh Thiên.
“Còn cây đao này?” Kinh Thiên chưa trả lời ngay mà hỏi lại và chỉ vào cây đao khác trên giá.
“Cây đao này được gọi là Hàn Nguyên đao. Bên trong nó còn pha thêm một loại tinh thiết nữa gọi là Hàn thiết, làm cho cây đao rắn chắc hơn, thân đao lạnh buốt, mỗi lần vung đao mang theo hàn khí bức người, phù hợp cho người lu luyện băng hệ linh lực. Cây đao này có giá bảy hạ phẩm linh ngọc”. Phụ nhân chủ cửa hàng giới thiệu.
“Thôi cho tôi lây cây Ngân Thiết đao đi. Tôi không phải tu luyện giả băng hệ”. Kinh Thiên hơi suy nghĩ một chút rồi đưa ra quyết định. Kinh thiên nói, cố che đi vẻ ngượng ngùng của anh.
Kinh Thiên giờ chỉ có mười hạ phẩm linh ngọc, nếu lấy cây Hàn Thiết đao thì Hắn sợ Hắn còn không đủ tiền để ăn một bữa.
“Theo ý quý khách, năm hạ phẩm linh ngọc”. Phụ nhân chủ cửa hàng mỉm cười nói.
Kinh Thiên thanh toán tiền và cầm cây Ngân thiết đao rời khỏi cửa hàng. Kinh Thiên đeo thanh đao sau lưng chuôi đao chuôi đao ngang đầu anh hơi nghiêng sang bên vai phải. Chỉ cần đưa tay phải lên là Kinh Thiên có thể rút cây đao ra để sử dụng. Kinh Thiên không thích đeo cây đao bên hông vì đôi khi đi lại hoạt động hay bị vướng víu. Kinh Thiên cũng có thể nhét vào trong nhẫn trữ vật, nhưng vì không muốn lộ ra anh có nhẫn trữ vật nên Kinh Thiên đành đeo cây đao sau lưng.
“Giờ đi kiếm cái gì ăn đã”. Kinh thiên lẩm bẩm khi rời khỏi cửa hàng.
Trên đường tìm quán ăn thuận tiện qua khu chợ Kinh Thiên cũng tiện thể mua luôn một số gia vị các loại như: Mắm, muối, hạt tiêu… để sau nếu Kinh Thiên có vào rừng thì sẽ không phải ăn thịt thú rừng nướng xuông nữa. Những gia vị này đã tiêu tốn của Kinh Thiên mất hai hạ phẩm linh ngọc
Trấn Quy Phong chỉ là một trấn nhỏ cũng không có nhiều quán ăn cao cấp, chỉ có vài quán bình dân với một số các món ăn dân dã. Kinh Thiên vào đại một quán và gọi đồ ăn. Với sức ăn của Kinh Thiên bây giờ có lẽ phải bằng ba bốn người khác. Ba viên hạ phẩm linh ngọc còn lại cũng chỉ đủ Kinh Thiên ăn một bữa gọi là tạm no bụng.
“Vậy là lại trắng tay rồi”. Kinh thiên thở dài ngao ngán, sau khi thanh toán tiền bữa ăn.
Kinh Thiên chỉ hơi than thở chút thôi rồi ngay lập tức lấy lại tinh thần, và trở về túp lều của mình. Vì giờ Kinh Thiên có rất nhiều việc phải làm, cần tập luyện đao chiêu, đao thức, sử dụng đao cho quen tay. Kinh Thiên cần chuẩn bị kỹ lưỡng để tiếp tục vào Vân Lĩnh sơn mạch kiếm ăn. Chứ cứ tình trạng như thế này thì Kinh Thiên chưa tu luyện đã chết vì đói rồi, hơn nữa không vào Vân Lĩnh sơn mạch tìm kiếm tài nguyên thì Kinh Thiên cũng sẽ chẳng có cơ hội tiến bộ trong tu luyện.
Trở lại nơi ở của mình trên khoảng đất trống trước túp lều lụp xụp của mình, Kinh Thiên cầm trên tay thanh Ngân Thiết đao và bắt đầu hồi tưởng lại trí nhớ kiếp trước. Vì ở kiếp trước Kinh Thiên cũng là tên mê võ thuật, cũng có tham gia vài lớp học võ này kia. Và Kinh Thiên cũng đã từng học một môn đao pháp gọi là Thái Cực Đơn Đao của Voninam. Đó cũng là lý do tại sao Kinh Thiên lại mua đao chứ không mua kiếm.
Kinh thiên nhớ lại bộ võ kỹ Thái Cực Đơn Đao bao gồm hai mươi chiêu thức.
1.Thái cực đơn đao, bán hoàn tam vị.
2.Tiền bổ nhị trảm, liên tam giác biên.
Phi long quá hải, tả hửu đồng nhất.
Thôi đao trực thích, phương trảm tứ biên.
Luân thân tam thoái, đạp hoành đao cước.
Quan đao đảo hậu, trực thôi đao tiền.
Ngũ đao lưỡng diện, khoái đao ngưỡng thiên.
Tứ trụ vũ đao, lập đinh trảm hậu.
Qui luân xà đao, phản hoàn song đẩu.
Khởi tam loan đao, trảm thích bối tiền.
Trấn đao xuyên sơn, tam thức lưỡng biên.
Nhị phiến phiên thân, hoành đạo trực chỉ.
Nghịch lộng huy đao,hoàn trung chỉnh bị.
Thoái nhị trụ hạ, tam vũ song luân.
Liên phi long trảm, hồi bộ vệ thân.
Đảo cước tả luân, hoàn trung tấn trụ.
Phạt hửu nhị khuyên, xuyên tả thích thủ.
Trực tiền cước trảm, liên đao hướng thiên.
Đao thủ loan đao, tam thức tứ biên.
Hoành cước hồi đao, trực chỉ quy nguyên.
Kinh Thiên trầm ngâm trong đầu nhớ lại khẩu quyết và hình thế của các chiêu thức của Thái Cực đơn đao. Sau khi nhớ lại toàn bộ các chiêu thức và khẩu quyết của đao pháp, Kinh Thiên bắt đầu tập luyện.
Lần lượt các chiêu thức được Kinh Thiên bắt đầu diễn luyện lại. Kiếp trước Kinh Thiên có tập luyện bộ Đao pháp này, nhưng mục đích chỉ là luyện tập để rèn luyện thể lực và Kinh Thiên coi đó như một môn thể thao. Nhưng bây giờ khi diễn luyện lại môn Thái Cực Đơn Đao này thì Kinh Thiên bắt đầu có những cảm nhận khác. Bởi ở thế giới này khác hẳn hoàn toàn kiếp trước, Kinh Thiên có thể vận dụng linh lực vào đao chiêu. Mỗi đao chiêu được Kinh Thiên sử ra bao gồm cả sức mạnh cơ thể và linh lực vận hành trong cơ thể Kinh Thiên nên uy lực của đao thức trở nên cực kỳ mạnh mẽ, bóng bao bay rợp trời, ánh đao cắt chém không khí tạo nên những tiếng rít gào xung quanh, càng làm Kinh Thiên hứng thú và tập luyện say mê.
Càng diễn luyện đi diễn luyện lại, độ thuần thục của Kinh Thiên với các chiêu thức của Thái Cực Đơn Đao càng nhuần nhuyễn. Tuy nhiên Kinh Thiên vẫn cảm thấy có cái gì đó thiếu thiếu. Thái Cực Đơn Đao còn có thể phát triển hơn nữa có thể phát huy ra uy lực lớn hơn nữa. Kinh Thiên cảm nhận được nhưng chưa lý giải hết được. Bởi vì tu luyện linh lực của Kinh Thiên vẫn chưa tiến vào Nhân Cảnh nên Kinh Thiên vẫn chưa thể phóng linh lực ra ngoài, linh lực của Kinh Thiên chỉ vận hành chạy trong các kinh mạch của cơ thể để hỗ trợ Kinh Thiên sử dụng các chiêu thức đao pháp, nên Kinh Thiên cảm nhận được uy lực của Thái Cực Đơn Đao chưa được anh phát huy tới mức cao nhất.
Bản thân Kinh Thiên cũng không ngờ rằng, anh chỉ mang bộ vũ kỹ từ kiếp trước sang tu luyện vậy mà bộ vũ kỹ này cũng có thể xếp vào cấp bậc địa cấp vũ kỹ. Sau này nhiều tu luyện giả sẵn sàng trả giá cao để có thể được tu luyện bộ đao pháp này.
“Đao, kiếm, thương, côn, kích… tất cả đều được gọi là vũ khí, vũ khí là sự nối dài của cánh tay, cánh tay nối liền với cơ thể, cơ thể nối liền với linh thức. Võ học chiêu thức đều xuất phát từ linh thức tư duy mà ra”. Kinh Thiên lẩm bẩm.
Kinh Thiên cũng không ngờ rằng với những lý giải và sự hiểu biết của Kinh Thiên từ kiếp trước đã chạm đến chân ý của võ học. Đây cũng là cơ sở mà sau này Kinh Thiên có thể sử dụng nhiều loại vũ khí, vũ kỹ khác nhau. Có người lấy đơn nhập tinh chỉ tu luyện một loại vũ khí tu luyện đến tận cùng, có người lấy đa nhập tinh, tu luyện nhiều loại vũ khí khác nhau vận dụng linh hoạt trong từng tình huống, đối phó từng đối thủ. Nhưng những người tu luyện nhiều loại vũ khí khác nhau nếu không lý giải được bản chất của các loại vũ khí, hay võ học thì thường không đi được xa, và thành tựu sẽ bị giới hạn.
Kinh Thiên vừa luyện tập vừa lý giải các chiêu thức đến quên cả thời gian. Càng luyện tập Kinh Thiên càng cảm thấy mình còn có nhiều không gian để tiến bộ, chính điều đó càng làm cho Kinh Thiên say mê, vừa luyện tập vừa tủm tỉm cười. Bản thân Kinh Thiên cũng không hiểu rõ rằng chỉ mất một buổi chiều tập luyện Thái Cực Đơn Đao Kinh Thiên đã tu luyện đến tiểu thành vũ kỹ Thái Cực Đơn đao.
Trong tu luyện vũ kỹ ở tu chân giới Lạc Hồng được chia ra làm bảy cấp độ: nhập môn, tiểu thành, đại thành, viễn mãn, ý, thế, cảnh. Các cấp độ càng về sau càng khó. Khi đạt được đến ba cấp độ cuối cùng là ‘ý’, ‘thế’, ‘cảnh’, mỗi cấp độ lại được chia ra làm bốn tiểu cảnh giới nhỏ là ‘sơ nhập’, ‘tiểu thành’, ‘đại thành’, và ‘viễn mãn’, như ‘sơ nhập ý’, ‘tiểu thành ý’... Do vậy thực tế tu chân giới trong thế giới Lạc Hồng rất ít người đạt đến trình độ ‘cảnh’ và rất ít tu luyện giả có thể lý giả được cấp độ này. Đa phần tu luyện giả chỉ cho rằng có năm cấp độ, và cấp độ cao nhất của võ kỹ là ‘ý’ như: ‘đao ý’, ‘kiếm ý’, ‘côn ý’, ‘thương ý’… Tu luyện giả có thể tu luyện đến cấp độ ‘ý’, đều là những tu luyện giả đứng trên đỉnh cao của tu luyện giới.
Những lý giải này dần dần theo thời gian Kinh Thiên cũng sẽ biết được. Còn bây giờ cả buổi chiều Kinh Thiên như thằng ngốc cắm đầu cắm cổ tu luyện theo đam mê, và cảm nhận. Có thể Thái Cực Đơn Đao là do kiếp trước đã tu luyện rồi nên anh nắm rất rõ và chỉ diễn luyện lại, do vậy Kinh Thiên nhanh chóng đạt được thành tựu đáng kể. Tuy nhiên cho dù biết rõ và tập luyện để đạt được thành tựu đó cũng có thể nói rằng Kinh Thiên là thiên tài trong việc tu luyện các chiêu thức và lý giải các loại võ kỹ. Nếu các môn phái biết rằng Kinh Thiên chỉ tu luyện một buổi chiều mà có thể đạt tiểu thành một môn Đao pháp có lẽ sẽ tranh nhau vỡ đầu để thu nhận Kinh Thiên.
Nhưng Kinh Thiên lại không có duyên với các môn phái, vì vài lý do vớ vẩn mà sau này Kinh Thiên là một kẻ tán tu khuấy phong vân cả tu luyện giới.