*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Đa tạ tiền bối ban tặng”, cuối cùng, Diệp Thành vẫn quyết định tới nơi mà người kia tiêu tán để hành lễ.  

Đợi tới khi đứng dậy, mắt hắn mới sáng lên nhìn về phía tiên trì màu vàng kim trước mặt.  

Diệp Thành không nói lời nào, hắn lập tức nhảy vào trong bể tiên trì.  

Đột nhiên, tiên trì màu vàng kim lặng lẽ chợt dậy sóng, xung quanh Diệp Thành hình thành nên một vòng xoáy, căn nguyên thánh thể dồi dào điên cuồng len lỏi vào từng lỗ chân lông của Diệp Thành.  

Không lâu sau đó, thương thế trên cơ thể Diệp Thành nhanh chóng được hồi phục bằng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.  

Rắc! Rắc!  

Tiếp đó, âm thanh của tiếng xương cốt va chạm vào nhau vang lên, căn nguyên thánh thể như ngọn lửa rạo rực, thậm chí là bá đạo, tẩy luyện từng đường kinh mạch của Diệp Thành, tôi luyện gân cốt hắn.  

A…!  

Có lẽ vì quá đau đớn nên Diệp Thành bất giác rít lên.  

Rắc! Rắc!  

Lớp da của Diệp Thành nứt ra, sau đó cơ thể hắn đều được tôi luyện nhờ có hoang cổ thánh thể. Lúc này, cho dù là vùng đan hải, lục phủ ngũ tạng, tứ chi bách cốt, gân cốt đều biến thành màu vàng kim, đến cả máu chảy trong người cũng không còn màu như ban đầu mà biến thành màu vàng kim.  

Rầm!  

Sau một đạo thần mang màu vàng kim chiếu từ trên đỉnh đầu Diệp Thành lên trên trời thì toàn thân hắn đều sáng rực lên trong lớp ánh sáng vàng óng ánh, trông hết sức chói mắt, cả cơ thể với vân khí vàng kim bao quanh, đến cả từng lọn tóc cũng nhuốm ánh vàng chói lọi, trông Diệp Thành giống như hình người sống được đúc từ hoàng kim ra vậy.  

Gừ! Gừ!  

Không biết từ bao giờ, bên cạnh Diệp Thành lại xuất hiện một thế giới lấp lánh ánh vàng, trong lúc này chân long xoay chuyển, phượng hoàng cất tiếng hí, bạch hổ gầm gừ, con đường huyền võ hiển hiện, có ngân hà cửu thiên trôi qua, có núi non sừng sững, có nhật nguyệt xoay vần, có tinh hà lấp lánh…  

Rào! Rào! Rào!  

Âm thanh thế này vang lên liên tiếp khiến mỗi một lỗ chân lông trên cơ thể Diệp Thành đều hấp thu trọn vẹn tinh khí. Tu vi của hắn tăng lên, từ cảnh giới Linh Hư tầng thứ năm đột phá tới cảnh giới Linh Hư tầng thứ sáu, từ cảnh giới tầng thứ sáu tăng vọt lên tới tầng thứ bảy, từ tầng thứ bảy lên tới tầng thứ tám và từ tầng thứ tám đột phá lên tầng thứ chín Đỉnh Phong.  

Cho tới lúc này, Diệp Thành chỉ còn một bước nữa là trở thành tu sĩ ở cảnh giới Không Minh mà thôi.  

Không biết từ bao giờ rất nhiều dị tượng phía sau Diệp Thành mới từ từ tiêu tán, ánh sáng chói lọi màu vàng kim ánh lên trong cơ thể.  

Phù!  

Sau tiếng thở dài mang theo luồng khí tức sắc vàng, Diệp Thành mới từ từ mở mắt ra.  

Lúc này đôi mắt hắn đã trở nên bất phàm hơn trước, giống như bầu trời xa xăm vô tận, đến cả ánh mắt cũng lấp lánh giống như vì sao.  

Diệp Thành vội nhìn vào trong cơ thể mình, hắn thấy một mảng sáng lấp lánh, từng đường gân mạch, xương cốt, lục phủ ngũ tạng, tứ chi bách cốt và máu đều có màu vàng kim óng ánh.  

Ngoài những điều này ra thì sự thay đổi lớn nhất chính là nằm ở vùng đan hải, nó rộng mười mấy trượng.  

Nếu nhìn kĩ thì bên trong biển linh lực màu vàng kim kia còn có thần hình của tứ thần thú, bên dưới biển linh lực cuộn trào, bên trên còn có những vì sao lấp lánh, có âm nguyệt, kiều dương, giống như một thế giới hoàn toàn mới lạ.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play