“Đương nhiên có bảo bối, hơn nữa đều là bảo bối có giá trị”, Nam Minh Ngọc Thu cười nhẹ rồi bổ sung một câu: “Nhưng tiền đề là ngươi phải tìm được, không lâu nữa sẽ là ngày Huyền Dương mười năm mới xuất hiện một lần, ngươi có hứng thú đến xem không?”  

Hai mắt Diệp Thành sáng lên.  

Diệp Thành thông minh nhường nào, đương nhiên hắn có thể nghe ra ngày Huyền Dương là cơ hội tốt tranh thủ vận may vào hố thần, được Nam Minh Ngọc Thu gọi là bảo bối có giá trị thì chắc chắn không bình thường.  

“Tại sao người đó lại muốn đến hố thần?”, sau khi cân nhắc, Diệp Thành hỏi Nam Minh Ngọc Thu.  

“Ta không biết”.  

“Vậy cô có biết giao dịch với người như ông ta sẽ rất nguy hiểm không?”, Diệp Thành nói một câu đầy ẩn ý: “Cô phải suy nghĩ thật kỹ chuyện này, nếu ngày nào đó ông ta thoát ra được thì cả Đại Sở sẽ gặp hoạ”.  

“Ta không nghĩ được nhiều thế”, Nam Minh Ngọc Thu hít sâu một hơi, nhìn Diệp Thành đầy hy vọng: “Xin ngươi hãy giúp ta, yên tâm đi, ta có pháp khí cảnh giới Thiên, lại thêm Lục Đạo Tiên Luân Nhãn của ngươi, chắc chắn có thể bảo vệ được ngươi. Chỉ cần ngươi đồng ý, ta sẽ truyền cho ngươi một bộ bí pháp bất truyền”.  

“Để ta suy nghĩ đã”, Diệp Thành chìm vào trầm tư.  

Trên ghế ngồi, Diệp Thành đang cân nhắc, còn Nam Minh Ngọc Thu vẫn đang mong chờ câu trả lời của hắn.  

Bích Du nhìn cảnh tượng này mà bất giác mím môi, vẻ mặt phức tạp, không biết đang suy nghĩ gì.  

Cuối cùng Diệp Thành vẫn gật đầu: “Nếu cô đã tin ông ta thì ta cũng không có gì để nói, lần này ta sẽ giúp cô”.  

“Cảm ơn”, nghe thấy câu trả lời của Diệp Thành, Nam Minh Ngọc Thu rất kích động.  

“Nhưng cô phải truyền bí pháp cho ta trước”, Diệp Thành lại bổ sung một câu: “Nhỡ ta giúp cô xong, cô lại bỏ đi thì ta tìm ai đòi công bằng!”  

“Không thành vấn đề”, Nam Minh Ngọc Thu nhanh chóng đồng ý, truyền âm cho Diệp Thành: “Tĩnh thần ngưng khí đi, ta truyền bí pháp cho ngươi”.  

Không cần Nam Minh Ngọc Thu nói, Diệp Thành cũng đã sẵn sàng.  

Chẳng mấy chốc, một lượng thông tin khổng lồ truyền vào đầu Diệp Thành, biến thành những ký tự nhỏ dày đặc, còn có rất nhiều cảm ngộ của các tiền bối đi trước.  

“Hỗn Độn Vô Cực Đạo”, Diệp Thành nhắm mắt, lẩm bẩm một tiếng.  

“Đạo pháp này là phụ hoàng ta sáng tạo ra”, khi Diệp Thành lẩm bẩm, Nam Minh Ngọc Thu đã bắt đầu giải thích sự tinh tuý của bí pháp cho hắn.  

“Đạo pháp này là một bí pháp dung hợp bí thuật”.  

“Ví dụ, dùng đạo pháp này ngươi có thể đồng thời thi triển hai loại bí thuật, chẳng hạn như Huyền quang ấn và Phách thiên chưởng, trong một đòn của ngươi sẽ kết hợp cả hai loại bí thuật này, phát huy được uy lực của cả hai bí thuật”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play