Ta cùng hắn thảo luận một chút về loại phù triện này, lại nghe theo tin báo một đường đi về phía Kỳ Sơn đều có quái thi chết thảm xuất hiện ở nơi đó. Những xác chết này đều là những tu sĩ Ôn Gia khoác trên người áo viêm dương liệt nhật, phẩm cấp cùng tu vi rất khá. Đều chết rất thảm, cách chết đều đa dạng phong phú. Nếu không lầm, thì hẳn chuyện này là do một người gây nên.

Ta liền nói với người nọ: "Ngươi nghĩ những người này cũng là người kia giết sao"

Lam Vong Cơ nói: "Tà khí rất nặng, là do cùng một người gây nên"

Ta liền chẳng suy nghĩ kịp liền hừ lạnh một tiếng: "Tà? Làm gì có thứ nào tà hơn Ôn cẩu".

Đêm đã khuya, cuối cùng ta và Lam Vong Cơ cũng đã tìm được dịch quán mà tên Ôn Triều kia lẩn trốn, ta và hắn chỉ thấy một bóng đen núp núp trốn trốn chạy vào phía trong, còn vô cùng cẩn thận mà khoá trái lại đại môn. Kí ức khi bị người nọ bóp nát kim đan vẫn còn trên người ta, tu vi của tên hoá đan thú kia đúng là làm ta cùng Lam Vong Cơ không thể nào không chút kiêng kị mà tiến vào. Chỉ đành trốn trên nóc nhà, tránh đánh rắn động thỏ.



Chỉ là thứ tiếp theo ta cùng Lam Vong Cơ nhìn được khiến ta cùng hắn có chút không thể tin vào mắt mình.

"Đừng đốt đèn, coi chừng hắn sẽ tìm thấy"

"Ngươi tưởng ngươi không đốt đèn, hắn sẽ không tìm ra ngươi sao"

"Ngươi cần thuốc, nếu không nhất định sẽ chết"

Áo choàng đen trùm kín đầu được người nọ mở ra, cảnh tượng khiến ta cùng Lam Vong Cơ có chút không thể tin được mà không tử chủ nhìn về phía đối phương. Toàn thân tên Ôn Triều kia chính là vết lở loét đáng sợ, trên đầu đã không còn tóc, máu thịt lẫn lẫn lộn lộn, ta cá chắc tên Ôn Nhược Hàn kia nhìn đến Ôn Triều cũng không thể tin được đây chính là nhi tử của hắn ta, chính ta còn không thể tin đây chính là Ôn Triều cơ mà. Chỉ là tên Ôn Trục Lưu vẫn rất cẩn thận chăm sóc Ôn Triều, rắc cho hắn thuốc bột, còn mua bánh bao cho hắn dùng. Tiếng la hét vì đau của tên Ôn Triều nghe thật chói tai.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play