Nghe lời nói của Dương Chí Văn, Hàn Tử Minh mỉm cười gật đầu: "Tôi cảm thấy được đấy, cứ như vậy thì sẽ có thể tiết kiệm một khoản tiền lớn rồi"
Mặc dù Hàn Tử Minh không thiếu tiền nhưng loại Sâm hoàng đế này quá hiếm, mà vật càng hiếm thì ắt sẽ đắt, huống hồ chi, thứ này có công hiệu hồi sinh, chết đi sống lại, nếu như có người hào phóng nào đó thấy được sâm thì chắc chắn sẽ giành giật lấy nó không tiếc mọi giá nào, thứ này rất xứng đáng để bỏ ra nhiều tiền.
Nhưng tranh đoạt chính là cách tốt nhất mà không cần tốn một đồng tiền nào, nhiều nhất là phải tiêu hao một chút sức lực rồi bị người khác khiển trách thôi. Dù sao thì Hàn Tử Minh đã bị khiển trách vô số lần rồi, từ chuyện hạ độc làm sư thái Mạc Ngôn, Trương đại sư và Trương chân nhân tàn phế, mười tám tổ tông nhà anh ta đã sớm bị người đời mắng nhiều lắm rồi, cho nên cũng đã quen bị khiển trách, giờ chẳng còn quan tâm đến vấn đề có danh tiếng hay không nữa.
Đối với những người mạnh thì chuyện danh tiếng chẳng hề quan trọng gì, chỉ cần có thực lực thì sẽ có được tất cả, danh tiếng cũng là thứ mà thực lực có thể giành lấy được.
Cho nên anh ta không hề để tâm đến danh tiếng chút nào, chỉ cần có thể đạt được thứ mà anh ta có thể đạt được thì dù phần mộ tổ tiên có bị đào lên cũng chẳng sao cả.
Dương Chí Văn cười ha ha: "Dựa vào thực lực của ông chủ thì bất kể người lấy được nhân sâm là ai, chỉ cần ông chủ ra tay thì sẽ thành công liền ấy mà, cho nên phải cướp nhân sâm đến tay!"
Toeic24.vn - Luyện Thi TOEIC Miễn Phí
Tổng hợp đề ETS 2018 - 2021, thi thử chấm điểm miễn phí!
Hàn Tử Minh lại nói: "Chí Văn, anh cảm thấy Trần Hoàng Thiên có đi hay không? Sư thái Mạc Ngôn, Trương thiên sư, Trương chân nhân có đi hay không? Nếu như bọn họ đều đi hết, lỡ mà phát hiện tôi cũng đi thì có hợp tác lại với nhau mà đối phó tôi không nhỉ?"
Liên tưởng đến cuộc đấu giá quả Mạnh Bà lần trước, Trần Hoàng Thiên, sư thái Mạc Ngôn, Võ Đang và Long Hổ đều đi tham gia buổi bán đấu giá đấy.
Nhân sâm này còn quý giá hơn rất nhiều so với quả
Mạnh Bà.
Nhưng lần trước vì đạt được quả Mạnh Bà mà ba môn phái Long Hổ, Võ Đang, Nga Mi đã vung tiền rất nhiều tiền để lựa chọn cách đoạt lấy nó, khi đó anh ta chỉ đứng nhìn cho nên cảm thấy lần này chắc chắn ba môn phái kia cũng sẽ ra tay tranh giành thêm lần nữa trong buổi đấu giá nhân sâm, đến khi đó, bọn họ mà đụng phải anh ta, vậy thì đây chính là cuộc gặp mặt gay cấn đỏ mắt giữa kẻ thù với nhau, nếu như còn hợp tác với Trần Hoàng Thiên để đối phó anh ta thì e rằng chỉ có đi mà chẳng có về.
Cho nên hiện tại anh ta cũng đang rất lo lắng. “Chuyện này...
Dương Chí Văn có hơi mơ hồ.
Vốn dĩ tưởng rằng Hàn Tử Minh sẽ tiếp thu ý kiến của anh ta mà sẽ sắp xếp thủ tục công việc ở nước Anh trước, như vậy anh ta cũng có thể hợp tác với Trần Hoàng Thiên để chuẩn bị giúp đỡ đưa Dương Ninh Vân ra nước ngoài.
Nhưng bây giờ Hàn Tử Minh đang cảm thấy lo lắng, nếu như Hàn Tử Minh không đi, vậy thì kế hoạch chẳng phải sẽ bị lỡ hết cả sao?
Thời gian trôi qua rất nhanh, thời gian anh ta ở lại đây đã không còn nhiều nữa, nếu như vẫn không thể khiến Hàn Tử Minh bị trời phạt thì anh ta sợ rằng đợi khi Trần Hoàng Thiên nghĩ ra cách khác, lúc đó anh ta đã bị độc chết mất rồi.
Thế là anh ta mỉm cười: "Ông chủ buộc phải cẩn thận đấy, nhưng có câu nói rất hay "giàu sang thường gặp nguy hiểm", cho nên bất kể bọn họ có đi hay không thì ông chủ vẫn phải đi, nếu không kẻo nhân sâm bị đám người Trần Hoàng Thiên lấy được, vậy thì thực lực của bọn họ sẽ vì thế mà trở nên mạnh hơn, vậy đối với ông chủ cũng sẽ bất lợi nhiều hơn.” "Hiện tại Trần Hoàng Thiên không dám tìm ông chủ chính là vì sợ không đánh lại anh, cho nên tôi cảm thấy chắc chắn Trần Hoàng Thiên sẽ tham gia buổi bán đấu giá, hơn nữa sẽ không tiếc giá cả mà giành lấy nhân sâm về, ông chủ phải đi cướp lấy nó về, nếu không, đợi thực lực Trần Hoàng Thiên trở nên mạnh hơn thì cậu ta sẽ đến giết đến đây cho mà xem, cái mạng nhỏ của tôi mất cũng chẳng sao, nếu như ông chủ có bất trắc gì thì đó là thiệt thòi lớn đấy"
Bị Dương Chí Văn nói như vậy, Hàn Tử Minh gật đầu: "Chuyện anh nói cũng không phải là không có lý, xem ra tôi không đi thì không được rồi."
Dương Chí Văn nghe vậy mỉm cười: "Tôi tin ông chủ, nhất định sẽ có kế hay để giành nhân sâm, hơn nữa sẽ xử lý tên Trần Hoàng Thiên này thật gọn gàng, đến lúc đó em gái Ninh Vân của tôi sẽ là người phụ nữ của ông chủ rồi." "Ha ha!"
Hàn Tử Minh bật cười. "Chí Văn à Chí Văn, thằng nhóc cậu thật xảo quyệt, anh chỉ mong sao tôi đi đến Anh để giết chết Trần Hoàng Thiên, anh lợi dùng người khác cũng dám lợi dụng đến tôi, anh thật sự là lớn gan thật đấy."
Dương Chí Văn khẽ run rẩy mà quỳ xuống nói với vẻ sợ hãi: "Tôi đáng chết, tôi nằm mơ cũng đều hy vọng Trần Hoàng Thiên chết đi, nhưng tôi càng hy vọng ông chủ càng lớn mạnh hơn, như vậy thì ôm chiếc đùi của ông chủ cũng có thể ngày càng tốt hơn. "Tôi cũng sợ mà ông chủ, nếu Trần Hoàng Thiên không chết thì tôi không thể nào yên tâm được, lần trước nếu như không phải trước khi Chu Tử Hào chết vẫn gọi một cuộc cho tôi biết thì chắc chắn tôi sẽ không biết tên tạp chủng như tôi có còn sống được hay không nữa, nếu như anh ta xông vào biệt thự số một thì hiện giờ cỏ trên mộ của tôi đã mọc dài luôn rồi" "Cho nên đúng vậy, đúng là tôi có tâm tư riêng, nhưng tối càng hy vọng ông chủ có thể chính tay đâm chết tên Trần Hoàng Thiên, vĩnh viễn loại bỏ tai họa này, như thế thì ông chủ cũng sẽ càng cảm thấy vô tư không cần lo lắng gì mà làm người đứng đầu thiên hạ, cũng không cần cả ngày đều ở trong nơi này, có thể quang minh chính đại mà đi khắp nơi trên thế giới và đưa cả Ninh Vân đi du lịch khắp nơi, cho cô ấy một cuộc sống lãng mạn, cô ấy sẽ yêu ông chủ mà làm người phụ nữ ngoan ngoãn của ông chủ mà thôi. "Ha ha!"
Được Dương Chí Văn nịnh bợ như thế, Hàn Tử Minh vô cùng thoải mái nên mở miệng nói: "Cái miệng thẳng nhóc cậu có lúc vô cùng dơ bẩn, mắng người khác thì còn dơ bẩn hơn cả vũng phân, có lúc thì lại rất sạch sẽ, nịnh bợ thì khiến người khác vô cùng thoải mái. "Đứng dậy đi, hành trình đến nước Anh lần này tôi sẽ cố gắng hết sức để giết chết Trần Hoàng Thiên, làm cho cậu và tôi đều có thể vô tư mà không còn lo lắng gì cả" "Cảm ơn ông chủ!" Ủng hộ team chúng mình bằng c*ách
Dương Chí Văn kích động đứng bật dậy.
Anh ta không quan tâm Trần Hoàng Thiên có chết hay không, bởi vì anh ta đã thương lượng với Trần Hoàng Thiên, kêu người đến giúp đỡ của Trần Hoàng Thiên mang thuốc giải theo, đợi anh ta cứu Dương Ninh Vân ra ngoài thì sẽ đưa thuốc giải cho anh ta uống, cho nên dù Trần Hoàng Thiên có bị Hàn Tử Minh giết chết thì Dương Chí Văn anh ta vẫn có thể sống một cuộc sống yên lành.
Mặc dù Hàn Tử Minh không biết suy nghĩ trong lòng của Dương Chí Văn, nhưng anh ta vẫn không thể yên tâm đối với hành trình đến Anh lần này.
Dù sao không có ai giúp anh ta, nếu như bị hội đồng, e rằng anh ta sẽ không đánh lại.
Vì đảm bảo an toàn, nên anh ta đi tìm Blair. "Khẳng định Trần Hoàng Thiên sẽ đi tham gia buổi bán đấu giá Sotheby's, hơn nữa sẽ không tiếc giá cả gì mà phải giành lấy nhân sâm, cho nên bất kể anh có cách gì thì cũng phải nội trong bảy ngày dùng thuốc kích thích mà tạo một tên sát thủ cấp SS ra cho tôi." "Tôi không yêu cầu anh có thể cử ra ba bốn người sát thủ cấp SS, chỉ cần một người là được rồi, như vậy tôi mới có thể bảo đảm việc giết đám người Trần Hoàng Thiên sẽ không có chút sơ hở nào!"
Hàn Tử Minh nói. "Được thôi." Blair lại nói tiếp: "Nhóm Thiên Sát tôi bên này đã có không ít người đăng kí tiêm thuốc kích thích và đã bị thất bại rồi, nhà họ Hàn các anh cũng nên sắp xếp cho tôi một loạt người làm thí nghiệm đi, nếu mà dùng người của tôi hết thì người của nhóm Thiên Sát sẽ chết sạch chẳng còn một ai hết"
Hàn Tử Minh rất rộng rãi: "Người của nhà họ Hàn tôi, anh cứ tùy ý bắt người đi làm thử nghiệm, nói chung anh buộc phải nhanh chóng thành công thí nghiệm ra một tên sát thủ cấp SS cho tôi" "Ok! Anh đã nói như vậy thì tôi sẽ không khách sáo nữa, trước tiên sẽ bắt một ngàn người của nhà họ Hàn các anhđi làm thí nghiệm.
Blair vừa nói tay vừa sắp xếp người đi thực hiện nhiệm vu.
Còn bên Trần Hoàng Thiên bên kia.
Vào giờ phút này cũng đang bố trí nhiệm vụ khí thế ngất trời.
Tại thủ đô.
Tổng quản Lý của Phật Gia Đường và những người cánh tay đắc lực, còn có thêm Tây Bắc Vương, Nhậm Văn Thành, ông cụ nhà họ Vương ở thủ đô và Lão Từ ở Động Thiên, thêm cả Võ Đang, Long Hổ Tông, Nga Mi, ba người lớn tuổi được nhà nước cử đến, tổng cộng có mười sáu người, mỗi người đều là cao thủ đẳng cấp.
Trần Hoàng Thiên nói: "Tầm mắt của tôi nói cho tôi biết, Hàn Tử Minh quyết định muốn tới nước Anh tham gia buổi bán đấu giá Sotheby's, đây là cơ hội tuyệt đẹp để tiêu hủy nhóm kho độc Thiên Sát này, hiện tại kháng thể của mấy người cũng là đăng ký loại nọc độc và khí độc mới nhất của Thiên Sát, có thể bảo đảm khi đi vào trong, nhóm Thiên Sát sẽ không bị trúng độc. "Cho nên qua hai ngày nữa sẽ có thể xuất phát đến Florida, đợi tôi cứu vợ trước của tôi ra xong, sau đó mấy người đến tiếp ứng, ông Từ và ông Vương ở lại bảo vệ, những người còn lại thì tiến vào nhóm Thiên Sát đập nát hoàn toàn nhóm Thiên Sát cho tôi!” "Vâng!"