Nghe xong Phương Thanh Vân nói, Trần Hoàng Thiên đã hiểu ra. Hàn Tử Minh không dám tới Lam Hoa, đơn giản là sợ bị đánh hội đồng, nhưng đến nước Anh thì chưa chắc anh ta cũng không dám đi.
Hơn nữa lại có dược liệu sâm hoàng cực phẩm trăm năm khó gặp nếu, Hàn Tử Minh biết được nước Anh có bán đấu giá sâm hoàng, thì không đi tham gia đấu giá đó là giả.
Nếu cầm một gốc cây sâm hoàng đi làm mối, dẫn dụ Hàn Tử Minh đến nước Anh, rồi lại dùng tiền lấy được sâm hoàng, như vậy thì sâm hoàng còn là chính bản thân anh ta, nhiều lắm thì trả một khoản tiền thuê cho công ty bán đấu giá.
Tiền thuê không cao, nhưng chắc chắn “tiền lót đường” cũng sẽ tổn thất không ít tiền, có điều chỉ cần có thể dẫn dụ Hàn Tử Minh rời đi, cứu Dương Ninh Vân trở về, tổn thất nhiều tiền hơn nữa Trần Hoàng Thiên cũng sẽ không nhíu mày.
Nếu có thể giết chết Hàn Tử Minh, vậy thì càng hoàn mỹ.
Nghĩ tới những thứ này, khuôn mặt Trần Hoàng Thiên hiện lên nụ cười: “Thanh Vân, không hổ là cửu đỉnh mà tập đoàn tỉ mỉ bồi dưỡng ra được, đầu óc dễ sử dụng, biện pháp này rất được, Hàn Tử Minh tuyệt đối sẽ bị dẫn dụ đến nước Anh.” Trần Hoàng Thiên vừa thốt ra, mấy người Dương Thiên
Mạnh đồng loạt giơ ngón tay cái với Phương Thanh Vân.
Nhưng Phương Thanh Vân cũng không vì vậy mà vui vẻ, mà phiền muộn nói: “Cậu ba, có thể không nước Anh, trực tiếp đến Mỹ cứu Ninh Vân trở về được không?”
Phương Thanh Vân lo lắng Trần Hoàng Thiên không đánh lại Hàn Tử Minh, sợ Trần Hoàng Thiên đi sẽ gặp nguy hiểm.
Thật vất vả Trần Hoàng Thiên mới trở về, thật vất vả Trần Hoàng Thiên mới xem mình như vợ mà đối xử, Phương Thanh Vân đặc biệt thỏa mãn với cuộc sống bây giờ, rất sợ Trần Hoàng Thiên có sơ xuất gì, mình còn không hưởng thụ đủ cuộc sống bây giờ, Cẩm Niên cũng chưa lớn lên, sao cam lòng để Trần Hoàng Thiên đi mạo hiểm nữa?
Trần Hoàng Thiên đương nhiên biết Phương Thanh Vân lo lắng cái gì, anh cười nói với Phương Thanh Vân: “Hàn Tử Minh chính là một khối u ác tính, chưa diệt trừ thì sớm muộn cũng sẽ nguy hại đến mọi người. “Đặc biệt dẫn anh ta đến nước Anh, sau đó cứu Ninh Vân trở về, anh ta nhất định sẽ vì vậy mà nổi trận lôi đình, trả thù cực kỳ tàn ác đối với anh. “Tôi không sợ, nhưng tôi lo lắng anh ta trả thù sẽ vạ lây đến mọi người, vì an toàn của mọi người, nếu Hàn Tử Minh đến nước Anh, tôi phải thử xem xem nước Anh có thể giết chết anh ta hay không, bằng không để cho anh ta tiếp tục sưu tập dược liệu hơn trăm năm, một ngày kia thực lực của anh ta tăng cao hơn tôi, thì như vậy hậu quả khó mà lường được.”
Trần Hoàng Thiên lo lắng đặc biệt nhiều.
Nói đùa, Hàn Tử Minh vốn có thủ đoạn độc ác, nếu lừa anh ta, anh ta không phải bùng nổ mới là lạ, còn bùng nổ đến mức nào, người được chỉ định phải tới trả thù cả nhà anh ta, đến lúc đó có bao nhiêu người chết cũng không biết.
Cho nên mặc dù rất nguy hiểm, Trần Hoàng Thiên cũng không thể không đi mạo hiểm thử xem xem có thể diệt trừ cái tai hoạ này hay không. Trần Hoàng Thiên vừa nói như vậy, tất cả mọi người có thể hiểu được cách làm của anh.
Nhưng mọi người cũng đều vì vậy mà rất lo lắng. “Con phải cẩn thận, đánh thắng được thì đánh, mà đánh không lại thì bỏ chạy, không nên đi liều mạng biết không? Phải nhớ kỹ để lại núi xanh không có củi đốt, nhất định phải an toàn trở về" Dương Thiên Mạnh dặn.
Trần Hoàng Thiên gật đầu: “Yên tâm đi cha, con sẽ chú ý an toàn, làm hết sức để sống sót trở về”
Phương Thanh Vân cũng không biết rốt cuộc là biện pháp mình nói ra này lành hay dữ, thậm chí đã hơi hối hận vì nói ra.
Nhưng không có cách nào, Phương Thanh Vân biết Trần Hoàng Thiên vương vấn Dương Ninh Vân, vì phụ nữ của anh, đương nhiên phải bài ưu giải nạn vì anh.
Sau khi có cách, Trần Hoàng Thiên gọi điện thoại cho tổng quản đại nội, sư thái Mạc Ngôn, Trương thiên sư, Trương Chân Nhân để thương nghị, được bọn họ tán thành, đồng thời nghe một ít ý kiến của bọn họ, sau đó Trần Hoàng Thiên bắt đầu sắp xếp kế hoạch dụ rắn ra khỏi hang này.
Buổi đấu giá này không có nghĩa là được tổ chức ngay, mà một vật phẩm đấu giá không được bản cho đến khi tích lũy được một số vật phẩm đấu giá nhất định trước khi công ty đấu giá tổ chức cuộc đấu giá.
Sau khi liên hệ với nhà đấu giá Sotheby's ở nước Anh, vì bên kia không có nhiều vật phẩm đấu giá ở đó, cho nên tạm thời không thể làm.
Nhưng Trần Hoàng Thiên lại lo lắng cho sự an toàn của Dương Ninh Vân, sợ thời gian tha càng lâu, càng bất lợi đối với Dương Ninh Vân tình trạng cơ thể, thông qua trao đổi với Dương Chí Văn, anh biết được tình trạng của Dương Ninh Vân không thể tìm thấy ở Mễ quốc, không còn cách nào ngăn chặn tình trạng này, vì vậy tình trạng cơ thể Dương Ninh Vân ngày càng trở nên tồi tệ hơn, hiện tại là mùa hè, phụ nữ mặc áo tắm hai mảnh đều cảm thấy nóng, mà Dương Ninh Vân lại mặc như mùa đông.
Có thể tưởng tượng được tình trạng bây giờ của Dương Ninh Vân không ổn bao nhiêu.
Cho nên anh không thể kéo dài thời gian, nếu đã nghĩ cách, thì phải thực hiện kế hoạch dụ rắn ra khỏi hang sớm một chút.
Kết quả là, Trần Hoàng Thiên bảo người ta tặng hơn mười món đồ cổ, cùng với một gốc cây sâm hoàng và bí mật đưa về phòng đấu giá Sotheby's.
Cứ mỗi một món đồ cổ, nhà đấu giá Sotheby's đều có thể thu được hoa hồng, số lượng đồ cổ đó đủ để tổ chức cuộc đấu giá, phòng đấu giá bắt đầu sắp xếp đấu giá.
Quá trình này tốn thời gian ba ngày.
Rốt cuộc, trang web chính thức của phòng đấu giá Sotheby's đã đưa ra thông báo. *Cập nhật chương mới nhất tại TгцуenАРР.cом
Buổi đấu giá dự kiến tổ chức sau đó một tuần, tất cả những thứ cần bán đấu giá cũng sẽ được đưa lên trang web chính thức.
Vì thế nó lan rộng ở trong giới nhà giàu trên toàn thế giới.
Bởi lần đấu giá này sẽ bán rất nhiều cổ vật là đồ cổ của Lam Hoa, chất lượng đều cực kỳ tốt, mà những năm gần đây, đồ cổ Lam Hoa quý hiếm rất được ưa chuộng tại nhiều nhà đấu giá, vô cùng có giá trị sưu tầm, vì thế giới nhà giàu trên toàn thế giới cũng bắt đầu rục rịch.
Tin tức về việc bán đấu giá sâm hoàng đến tại Dương Chí Văn và truyền đến trong lỗ tại Hàn Tử Minh rất nhanh. “Thật hay giả, có bán đấu giá Sâm hoàng đế luôn sao?” Hàn Tử Minh vô cùng khiếp sợ. “Chủ nhân, thiên chân vạn xác!” Dương Chí Văn nói: “Mấy ngày nay, vì tìm dược liệu trăm năm trở lên cho chủ nhân, tôi đã mở topic thu mua dược liệu trăm năm trở lên giá cao ở trên mạng, sau đó qua phản hồi của một số cư dân mạng, tôi biết được tuần sau phòng đấu giá Sotheby's sẽ tổ chức một cuộc đấu giá, mà trong đấu giá có một cây sâm hoàng, tôi vào trang web chính thức của Sotheby's nhìn và đã xác nhận tính chính xác của tin tức này!”
Hàn Tử Minh vừa nghe, thì lập tức đấu giá đăng nhập vào trang web chính thức của Sotheby's.
Quả nhiên, trên trang web chính thức có một cây sâm ngọc linh, thông tin giới thiệu cho biết đây là Sâm hoàng đế, biết di chuyển giống động vật, nên cần buộc tất cả các râu củ sâm để ngăn nó thoát ra ngoài.
Sau khi xem thông tin, Hàn Tử Minh kích động: “Đúng là một gốc cây Sâm hoàng đế, đây chính là nhân sâm cực phẩm hơn cả nhân sâm nghìn năm, giá trị dược liệu cao vô cùng, có công hiệu hồi sinh người chết, tôi nhất định phải có cây sâm này!”
Dương Chí Văn nói: “Chủ nhân, chúng tôi đều chính mắt thấy bố Dương Ninh Vân chết, chính nhờ ăn Sâm hoàng đế này mới sống lại, có thể tưởng tượng được Sâm hoàng đế này có giá trị như thế nào, chắc chắn rất nhiều người đều muốn có được sâm hoàng, mà không biết để có được Sâm hoàng đế phải tốn bao nhiêu tiền, làm sao có thể lấy được nó đây?”
Hàn Tử Minh gật đầu, cảm thấy Dương Chí Văn nói có lý, khi tin tức lan truyền về một món đồ giá trị như vậy, chắc chắn sẽ thu hút rất nhiều doanh nhân giàu có trên thế giới đi đấu giá, Hàn Tử Minh phỏng đoán cẩn thận, chắc chắn sẽ không thấp hơn hàng tỷ đô la. “Vậy cậu nghĩ thế nào?” Hàn Tử Minh nhìn về phía Dương Chí Văn.
Dương Chí Văn cười khà khà: “Trước đây tôi đã giao dịch rất nhiều với Đằng Thanh Xã Nhật Bản, những người này thật âm hiểm, lên giá cao gì đó, thường họ sẽ không dùng tiền đi mua, mà lựa chọn chém giết, cho nên tôi cảm thấy chúng ta nên học hỏi từ Đằng Thanh Xã, không nên lấy cái giá trên trời, ai lấy được thì cướp giết người đó, chủ nhân cảm thấy thế nào?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT