Abraxas không ngờ rằng kiếm tiền ở thế giới muggle lại dễ dàng đến vậy. Hầm vàng của hắn vốn không nhiều vậy mà chỉ trong một kì nghỉ hè ngắn ngủi đã tăng lên gấp mười lần so với ban đầu. Hai lọ thuốc đa dịch, ít tóc của mình cùng với vài con gia tinh khiến thu nhập của hắn dường như vượt qua cả cha mình, trở thành một đại gia.
Nhưng mà đó không phải là biểu hiện tham tiền, dù sao chẳng có kẻ ngốc nào mà ngại tiền mình tăng lên cả. Chờ sự sung sướng qua đi Abraxas đột nhiên thắc mắc một chuyện. Mà cũng vì cái tò mò này khiến hắn phải một lần nữa đi đến thế giới Muggle.
"Tom, chúng ta không thể mặc thứ khác sao ?", Abraxas nắm kéo quần áo Muggle đang mặc, khó chịu uốn éo vài cái giống như đang có hàng ngàn con rận bò trên người vậy. Chúa tể Hắc ám nhìn cái tên đang ngọ nguậy không khác gì con giun cực kì không hài lòng, hận không thể một phát đập chết hắn.
"Được rồi Abraxas, chúng ta đến đây không phải để nghe mấy lời vô nghĩa của anh. Nếu cảm thấy không mặc được thì cởi ra khoả thân chứ đừng có làm ba cái động tác quắn quéo gớm chết kia. Quá khó coi !", Tom lạnh lùng mỉa mai, chuyến đi lần này nếu mang Harry theo thì khá phiền nên Tom đã sớm nhờ các muggle ở một cô nhi viện gần đây trông nom giúp đương nhiên là sau khi đã cho tên nhãi ranh kia một bùa bảo hộ an toàn.
"À mà này Tom, cậu làm cách nào mà kiếm được nhiều tiền vậy ?"
Nhìn tên nhóc 12 tuổi chỉ cao hơn vai mình một chút, Abraxas chợt cảm thấy mình cực kì vô dụng. Giữa tình hình chiến tranh nguy hiểm, Tom vẫn sống rất tốt và thuận lợi thậm chí hắn còn trở thành một nhà buôn vũ khí lớn cho chính phủ nước Anh khiến Abraxas không khỏi thầm khen ngợi.
"Cách làm ?" Tom hơi trầm ngâm, giải thích hết sức ngắn gọn, "Chẳng qua là đánh vào nhu cầu của Muggle mà thôi. Một vài cuộc mua bán nhỏ."
Abraxas nhịn không được mà xem thường người kia, tên nhóc này cho rằng hắn là trẻ lên ba sao ? Mua bán nhỏ kiểu quỷ gì mà lại kiếm được nhiều tiền trong thời gian ngắn như thế ? Tuy nhiên Abraxas cũng không cố gắng hỏi đến cùng, nếu Tom đã trả lời qua loa thế có nghĩa là cậu ta không muốn đế hắn biết.
"Vậy tiền của cậu đâu hết rồi ? Nếu cậu đã có nhiều tiền sao vẫn tiếp tục sống ở cô nhi viện ?"
"Thưa thiếu gia Malfoy..." Tom quay đầu lại, "Làm ơn ngài hãy động não giúp tôi, một đứa trẻ mười hai tuổi đùng một cái có cực kì nhiều tiền thử hỏi ngài có kì lạ không ? Tiền là thứ nguy hiểm không phải muốn xài là được, xài quá ít thì không đủ dùng mà xài quá nhiều lại bị sinh nghi. Thử hỏi ngài tôi cũng đâu có điên mà trong bối cảnh hiện tại đem dùng không bị lão Dumbledore sờ gáy mới là lạ."
"Kiểu nói chuyện triết lí của cậu y hệt bên nhà Ravenclaw.", Abraxas xoa cằm nói, "Một câu nói sặc mùi giảng thuyết và kiến thức."
"Không hề, tôi cùng đám mọt sách của Ravenclaw hoàn toàn bất đồng."
Tom cười lạnh bác bỏ ý kiến của Abraxas, " Tri thức nhiều chưa chắc đã hữu dụng, biết quá nhiều cũng có thể là loại trói buộc. Thực hành mới là thứ thiết yêu mà Slytherin chúng ta vốn là kiểu người nghiêng về thực tiễn hơn."
Vừa dứt câu, Tom đột ngột kéo Abraxas đúng lên chạy vào một góc nhỏ khẽ quát, "Ngồi xuống ôm lấy đầu nhanh !"
Quý tộc bạch kim nghe thấy thứ âm thanh quen thuộc làm sao không nhận ra, lập tức cáu gắt nhăn mặt, "Nữa hả ?"
"Mấy ngày nay, Đức đều sẽ làm vài đợt tấn công như thế ở Anh."
Tiếng súng từ xa truyền đến, đây là dấu hiện người Anh đánh trả lại, Abraxas bực bội lớn tiếng, "Tôi không hiểu nổi đám Muggle nữa rồi !"
"Ngài Malfoy, nhìn ngài hiện giờ không khác gì đám sư tử lỗ mãng bên Gryffindor cả." Tom cười cực kì đáng đánh.
"..."
Abraxas bĩu môi đối với câu nói mỉa mai đó làm ngơ không quan tâm. Một lúc sau, chân của hắn cũng bắt đầu mỏi, "Này chẳng lẽ chúng ta phải luôn ngồi chồm hổm thế này sao ?"
"Đương nhiên là không. Chờ có tiếng chuông vang lên thì chúng ta liền xuất phát được." Đối với việc không quân Đức tập kích Tom hoàn toàn quen thuộc trả lời, "Khoảng hai giờ chiều bên Đức có lẽ sẽ ngừng oanh tạc. Nghe nói chỉ huy của họ muốn uống trà chiều."
Xuống địa ngục uống trà chiều luôn đi ! Abraxas rất muốn hét lên như thế nhưng lí trí quý tộc buộc hắn phải im miệng. Tiếng chuông bất ngờ vang lên vài tiếng , không gian xung quanh dần yên tĩnh trở lại. Tuy rằng một làn nữa trải qua nhưng Abraxas vô pháp thích nghi được hoàn cảnh Muggle hiện tại. So với tình hình hoà bình của thế giới phù thuỷ thì Muggle đang cực kì hỗn loạn.
"Mà này Tom, nhóc Harry đâu ?"
"Đang ở cô nhi viện, hiện nơi đó đang ở một địa điểm khá an toàn chưa bị ảnh hưởng nhiều bởi bom đạn." Tom bình thản nói.
Sau khi làm xong việc, Tom lập tức đón Harry về cùng Abraxas đến Hẻm Xéo mua đồ cho năm học mới. Hắn khá ngạc nhiên khi vị quý tộc này có thể nhớ rõ tất cả dụng cụ và số sách cần mua cho cả bảy năm học.
"Cái này là do chênh lệch độ tuổi." Abraxas hếch mũi cao ngạo trả lời sau đó quay lưng rời đi. Tom chắc chắn rằng mình đã nhìn thấy cái đuôi xoè ra từ con khổng tước kiêu ngạo đó.
*19.05.18*