Trong nháy mắt Lâm Dịch "Trở về" đã gần nửa tháng, ở nhà trụ hai ngày, đã là ngày 27 tháng 8. Cô năm nay đại học năm ba, tháng chín khai giảng liền là năm tư, cô ít nhất còn phải học ở trường một năm. Đây cũng là nguyên nhân vì sao cô đưa Chương Thiển Ngữ về nhà ở, vừa khai giảng cô liền rất bận rộn, lưu lại Chương Thiển Ngữ một người sống tại chung cư cô liền không yên tâm. Mặc dù ở nhà có thể bị Dịch Nhàn tinh ý nhìn ra điều gì, nhưng đây lại là lựa chọn tốt nhất
Thừa dịp còn vài ngày mới phải đi học lại, Lâm Dịch liền muốn lợi dụng mấy ngày này để dẫn Chương Thiển Ngữ dạo quanh thành phố. Còn có cô nhớ đến cách nhà không xa chính là có một cái kỳ xã*, Chương Thiển Ngữ mỗi ngày phải ở nhà cũng rất nhàm chán, đặc biệt qua vài ngày nữa cô phải đi học lại thì nàng chỉ còn có một người. Nếu có thể đưa nàng đến kỳ xã để cùng các kỳ thủ khác trao đổi, luận bàn, phỏng chừng sẽ không buồn chán như vậy nữa
[*] Kỳ xã: Hội quán cờ vây
Ngày hôm qua Lâm Dịch đưa Chương Thiển Ngữ đến kỳ xã, nơi đó phần lớn đều là các lão nhân đã về hưu, còn có phần nhỏ trẻ con muốn học cờ. Chương Thiển Ngữ thực thích nơi kỳ xã, cùng một vài cao thủ cờ vây đối địch làm nàng có thể phóng túng, lúc hạ kỳ có thể đặc biệt tập trung, không cần nghĩ tới mấy chuyện khác. Chỉ có như vậy, nàng mới không phải lúc nào cũng nhớ tới hoàn cảnh hiện tại của mình
Bởi vì lo lắng, Lâm Dịch mỗi ngày đều muốn đưa Chương Thiển Ngữ đi.
Theo thói quen muốn nắm tay Chương Thiển Ngữ, chỉ có như vậy khi đi trên đường lớn mới không sợ đột nhiên lạc mất nàng
Chính là vừa mới ra cửa, ý cười của cô liền tắt ngấm.....
Trước cửa, một chiếc Lamborghini màu xanh sáng loáng đậu trước cửa nhà cô, dựa vào của xe là một người thanh niên cao hơn một 180cm, khuôn mặt ngũ quan sắc nét mà thâm thúy, áo sơ mi trắng sạch sẽ sảng khoái, áp sát lộ ra thân hình hoàn mỹ của anh ta
Nhìn đến các cô, chàng trai ánh mắt sáng ngời, khóe miệng tươi cười, chậm rãi đi đến trước mặt Lâm Dịch, lấy từ sau lưng ra một bó hoa hồng diễm lệ
Hoa tươi, xe mắc tiền, điển trai, thật là một đoạn lãng mạn
Người này không phải ai khác, chính là mới từ nước ngoài trở về muốn cho bạn gái một cái bất ngờ, Hạ Tử Thành. Chính là, Lâm Dịch không có cảm giác kinh hỉ, nhưng kinh hách thì mười phần
" Talia, một tháng rồi rốt cuộc nhìn thấy em, anh rất nhớ em!" Hạ Tử Thành tiến lên ôm lấy Lâm Dịch, cảm thán nói.
Lâm Dịch từ lúc Hạ Tử Thành xuất hiện, thân thể liền cứng lại, ngay cả việc hắn ôm cô cũng hoàn quên phản ứng. Mãi đến khi Chương Thiển Ngữ rút tay khỏi cô, ý thức của cô mới khôi phục lại
Nhẹ nhàng tránh thoát cái ôm của hắn, Hạ Tử Thành cũng thuận thế buông cô ra. Chỉ là không có hoàn toàn buông ra mà giống mà như kiểu con trai hay làm, cánh tay khoác lên vai Lâm Dịch, lên tiếng nói
" Talia, sao em không giới thiệu một chút, cô ấy là?!"
Hạ Tử Thành ý cười ấm áp nhìn Chương Thiển Ngữ, hơi nghiêng đầu lướt xuống tai của Lâm Dịch nhẹ giọng hỏi. Hành động của hắn như vậy, hắn làm cực kỳ thuận tay và đương nhiên theo lý thường, nhưng mà người ngoài nhìn vào chính là thêm vài phần thân mật yêu thương bộc lộ
Lâm Dịch thân mình cứng ngắc, trong nháy mắt đứng hình, hơi hơi bị kiềm hãm, tính mở miệng liền thấy Chương Thiển Ngữ đột nhiên đi đến trước mặt cô, cô ngẩn ra " Thiển Ngữ?!"
Chương Thiển Ngữ cũng không nhìn cô, chỉ lẳng lặng cười:" Chào anh, tôi là Chương Thiển Ngữ."
Hạ Tử Thành giơ tay ra:" Chương tiểu thư, tôi là bạn trai của Talia, Hạ Tử Thành, thật cao hứng khi biết cô." Tầm mắt hắn nhìn xẹt qua khuôn mặt của Chương Thiển Ngữ, ánh mắt hơi hơi rung động
Chương Thiển Ngữ cũng không thèm bắt tay hắn, Hạ Tử Thành cũng không quá để ý, rất tự nhiên thu tay lại
Lâm Dịch nhìn về phía Chương Thiển Ngữ, thấy nàng khuôn mặt bình tĩnh, không biết tại sao lại có chút phiền muộn, quay đầu qua nói chuyện với Hạ Tử Thành: " Tử Thành, về khi nào vậy?!"


" Hôm nay vừa về tới, anh gọi điện hỏi cô Dịch thì cô nói em có ở nhà, nên muốn cho em một cái bất ngờ liền trực tiếp chạy qua đây." Hạ Tử Thành nói xong, lại hỏi," Hai em đang định đi đâu vậy?! Hay để anh chở qua."
Lâm Dịch vừa muốn tìm cớ để từ chối thì Chương Thiển Ngữ liền nói: " Lâm tỷ tỷ chỉ là muốn đưa tôi tới một cái kỳ xã, chỉ vài bước mà thôi, tôi tự mình có thể đi được. Không quấy rầy hai người."
" Thiển Ngữ!" Lâm Dịch trong lòng không hiểu sao buồn bực
Hạ Tử Thành tiếp nhận nói:" Nếu như vậy, tôi cùng Talia đi trước."
Hắn ôm bả vai Lâm Dịch để cô ngồi lên xe. Lâm Dịch quay đầu lại nhìn thoáng qua, Chương Thiển Ngữ vẫn đạm nhiên cười nhìn bọn họ, trên mặt như mê mang cũng có thể là bình tĩnh
Hạ Tử Thành lên xe, thấy cô vẫn chưa thắt dây an toàn liền rất chu đáo khom người qua khóa dây dùm cô. Khi hắn áp thân lại đây, thân thể Lâm Dịch đột nhiên cương lại, chờ hắn làm xong rồi mới thả lỏng được một chút
Hắn khởi động xe chạy đi, bóng dáng Chương Thiển Ngữ trong kính chiếu hậu càng ngày càng nhỏ dần, Lâm Dịch cũng đồng dạng cảm thấy trong lòng như rối rắm thành một đoàn
Điều cô không biết là, sau khi hai người chạy xe rời đi, Chương Thiển Ngữ cũng không đi kỳ xã theo lời nàng nói mà là một người đi bộ từ từ dọc theo đường nhỏ của biệt thự Lâm gia
Hạ Tử Thành hình như muốn kể về chuyện của hắn một tháng qua ở ngoại quốc, nhưng Lâm Dịch cũng không lắng nghe, thậm chí cảm thấy giờ phút này giọng nói của hắn liền khiến cho cô thấy khó chịu, cô liền mở nhạc trong xe
Liền chọn một đĩa nhạc không biết tên và mở lên
Đôi mắt màu nâu mơ mộng của em
Lông mi nhấp nháy phản quang tựa cách bướm trong đêm
Ánh mắt trong suốt như cơn lốc nhìn không thấu
Lại nguyện chìm đắm vào vĩnh hằng hư không
Khóe mắt em uyển chuyển cười yếu ớt
Tựa trăng khuyết ôm lấy vầng sao trời
Nước mắt rơi xuống như dòng suối
Vốn tựa hoa xuân lại mềm mại mang chút sầu bi
Đôi mắt nâu là lời nguyền phù chú
Che giấu đi tam kiếp đớn đau
Ai lại thích xuyên qua thời không ấy
Ánh mắt em ẩm ướt tựa sương khói mông lung
Rất muốn ngưng mắt nhìn em chăm chú
Để lòng tôi lạc lối suốt muôn đời
Lại không dám nhìn sâu vào mắt biếc
Sợ ái tình cuồn cuộn như mãnh liệt sóng thần
Khóe mắt em uyển chuyển cười yếu ớt
Tựa trăng khuyết ôm lấy vầng sao trời
Nước mắt rơi xuống như dòng suối
Vốn tựa hoa xuân lại mềm mại mang chút sầu bi
Ánh mắt là lời nguyền cùng phù chú
Che giấu đi tam kiếp đớn đau
Ai lại thích xuyên qua thời không ấy
Ánh mắt em ẩm ướt tựa sương khói mông lung
Rất muốn ngưng mắt nhìn em chăm chú
Để lòng tôi lạc lối suốt muôn đời
Ánh mắt em chứa nụ cười của tôi
Hoang dã Bàn Cổ, vận mệnh trêu cợt đã định trước
Rất muốn ngưng mắt nhìn em chăm chú
Để lòng tôi lạc lối suốt muôn đời
Lại không dám nhìn sâu vào mắt biếc
Sợ ái tình cuồn cuộn như mãnh liệt sóng thần
Sợ ái tình cuồn cuộn như mãnh liệt sóng thần
Ôn nhu cùng bình thản tiếng ca rơi vào trong tai cô, ca từ uyển chuyển, lại khiến cho trong đầu cô không tự giác hiện lên thân ảnh của Chương Thiển Ngữ. Trong ca từ một câu ' Vận mệnh trêu cợt' lại giống như đặc tả hoàn cảnh hai người, trong lòng bỗng dưng sinh ra vô hạn bi thương
" Talia!!"
" Anh vừa nói gì?" Lâm Dịch quay đầu hỏi.
Hạ Tử Thành nghi hoặc hỏi:" Em không có việc gì chứ?! Không thoải mái sao?!" Hơn nữa, dọc trên đường đi cô rốt cuộc có nghe hắn nói chuyện không?!
" Không có gì, chính là gần đây có chút mệt!"
" Em là tại ở trong nhà lâu quá, nên đi ra ngoài nhiều một chút. Có một người bạn rủ anh đi Phàn Nham, em cũng đi cùng đi. Làm bạn trai như anh thật sự quá mất chức, cũng không bồi em đi chơi được bao nhiêu lần."
Lâm Dịch nhàm chán nên liền lơ đi:" Để rồi nói sau!"
Lần này hẹn hò Hạ Tử Thành rõ ràng đã chuẩn bị tỉ mỉ. Đầu tiên lái xe đến một trung tâm triển lãm nghệ thuật, cùng cô xem tranh. Sinh nhật của ông nội Lâm Dịch sắp tới, nên hắn cũng đã chuẩn bị mua một bức tranh thủy mặc. Hạ Tử Thành ở triển lãm tranh xem một bức tranh giá trị xa xỉ, nghe nói là có bút tích của họa gia thời Minh. Lâm Dịch cũng có thể đoán được đây là lễ vật chuẩn bị cho ông nội cô, theo như lời Hạ Tử Thành nói thì đây là cho cháu rể tương lai hiếu kinh ông nội. Cô vốn định phản bác, sau lại không biết nên nói gì
Lâm Dịch trước kia rất thích xem biểu diễn âm nhạc, Hạ Tử Thành cũng sớm có chuẩn bị, cầm vé vào cửa hai người liền vào xem biểu diễn nhạc thính phòng, nhưng mà Lâm Dịch vẫn không cảm thấy hứng thú được một chút
Như là muốn bù lại một tháng thiếu khuyết này, Hạ Tử Thành một ngày đều ở bên cạnh cô, biến thành nhị thập tứ hiếu hảo bạn trai, cẩn thận bảo hộ, ôn nhu thể thiếp. Nếu là trước kia, Lâm Dịch nói không chừng sẽ cảm thấy thật cảm động, nhưng mà hôm nay trải qua những việc hắn làm chỉ khiến cô cảm thấy cả người không được tự nhiên
Thời gian rất nhanh đến buổi tối, Lâm Dịch bắt đầu lo lắng, không biết Chương Thiển Ngữ có về đến nhà an toàn hay không. Cầm điện thoại trong tay vài lần muốn gọi cho nàng, nhưng cô lại không biết phải nói gì. Hạ Tử Thành đưa cô đến một nhà hàng tây trang nhã, chuẩn bị một bữa tối lãng mạn trong ánh nến. Rượu đỏ được chuẩn bị mùi vị không tồi, chỉ là cô cảm nhận không đến. Ăn hời hợt, rượu bồ đào quý giá bị cô uống như nước lã
Có khô khan thế nào đi chăng nữa thì Hạ Tử Thành cũng có thể nhận ra Lâm Dịch đang có chuyện gì đó: " Talia, hôm nay em không vui sao?!"
Lâm Dịch trầm mặc thật lâu mới lên tiếng:" Đưa em trở về đi Tử Thành."
Xe đứng ở trước cửa biệt thự, Hạ Tử Thành xuống xe mở cửa cho Lâm Dịch. Lâm Dịch uống khá nhiều rượu, đầu óc có chút mơ màng, vịn cửa xe đi xuống
Hạ Tử Thành giúp đỡ dìu cô đến tận cửa, Lâm Dịch chào tạm biệt hắn liền muốn rời đi, đột nhiên lại bị hắn giữ chặt, ôm vào trong lòng ngực. Lâm Dịch hết hồn, hơi thở nóng rực nam tính ập đến trực diện, cô không chút suy nghĩ liền làm ra phản ứng nghiêng đầu né tránh, tay chắn ở trước ngực hắn. Tuy cái gì cũng chưa nói nhưng ý cự tuyệt đã biểu đạt rất rõ ràng
"...... Talia." Hạ Tử Thành khựng lại, ngữ khí nghi hoặc," Em làm sao vậy?"
Bạn trai bạn gái hôn nhau mà thôi, trước kia không phải vẫn bình thường sao, thế nào chỉ sau một tháng liền đã xa lạ
Lâm Dịch cắn môi, hít sâu một hơi, uyển chuyển mở miệng:" Tử thành, hôm nay em rất mệt!"
Hạ Tử Thành dù không muốn, nhưng cũng không dám ép, liền chu đáo vén vài cọng tóc mai bên tai lên dùm cô: " Vậy em trở về nghỉ ngơi cho tốt đi, anh về trước cũng được!"
Nhìn thấy chiếc Lamborghini màu xanh kia rời khỏi tiểu khu, Lâm Dịch mới lắc lư mơ hồ đi từ từ vào nhà
Hina:
Về phần Hạ Tử Thành, đáng lẽ ra có thể edit với xưng hô là 'anh-anh ta' nhưng mà rất tiếc, anh dù không ác nhưng cũng chỉ là nam thứ trong bách hợp, nên 'hắn' tới bến vậy
Về phần cách nói chuyện, ngôn hành cử chỉ của Tiểu Ngữ, vì nàng mà ta mới edit, mới ghiền bộ này đến như vậy. Nên tất cả nhưng gì nàng nói và làm, ta cũng đã suy nghĩ rất kỹ đế có thể edit chính xác nhất. Chỉ số IQ của nàng là 180, được mệnh danh là đệ nhất tài nữ cùng mỹ nữ của Vương triều Đại Tống, hòn ngọc quý, thiên kim tể tướng phủ, nên không khó để nàng có thể học hỏi hết mọi điều của thế giới hiện đại này. Nhưng khi nói chuyện, ta vẫn sẽ tận lực cho hơi hướng phong cách của nàng mang màu sắc cổ đại. Không phải là ta quên, mà là ta cố ý, tiểu thư khuê các Chương Thiển Ngữ làm sao có thể nói chuyện sặc mùi thời đại này được.
Thêm nữa là cách xưng hô của nàng với 'phu quân' Lâm Dịch, ta sẽ cố gắng để dần dần chuyển đổi thành cách xưng hô hiện đại 'chị - em', nhưng khi tức giận thì ta-ngươi tút :)))..... Thực sự rất rất muốn edit theo cách nói ' Anh - em' , hiaz, cặp đôi này cực hợp với điều ấy. Nhưng ta lại sợ bị ném đá lắm a.
Cuối cùng, đó là phân tích một chút tâm lý của Lâm Dịch, mới chỉ mười chương (toàn bộ 62 chương), nên chắc người đọc cũng chưa cảm nhận được gì từ nhân vật này ngoại trừ nhu nhược và không quyết đoán. Nhưng thật sự Lâm Dịch không phải người như vậy, nàng chỉ là đang hoang mang, và tác giả chỉ là đang muốn ngược hai người một chút.
Lâm Dịch, bản thân nàng chính là điển hình của lạnh nhạt và hời hợt, nàng hời hợt tới mức cha mẹ đặt đâu con ngồi đó, không một chút chính kiến. Một người con gái yêu nàng 7 năm, nhưng nàng một chút cũng không thèm nhận ra, vì với nàng, không gì là quan trọng để nàng phải chú ý cả. Nhưng khi Chương Thiển Ngữ xuất hiện, thì dần dần dập tan tất cả. Nếu ở thời cổ đại, Thiển Ngữ dần dần khiến cho Lâm Dịch- Tô Bác Nghệ tan ra phòng thủ. Thì khi trở lại hiện đại, Lâm Dịch đã chính thức sa lầy. Sẽ mãi mãi không có ai có thể khiến cho nàng thất thố, có thể làm khó nàng, nhưng Thiển Ngữ có thể. Một ánh mắt, một nụ cười nhạt, một giọt lệ, một nụ hôn, đều có thể khiến cho tâm của Lâm Dịch lung lay. Từ một người dường như không có nhân sinh quan, trở thành một người con gái vì một cô gái khác mà chống lại cha mẹ, come out hoàng tráng :)), thật sự ta cũng rất phục Talia
Nói đến cùng, người ta yêu vẫn là Thiển Ngữ, xin lỗi Talia :) , Nhưng mà tới tác giả cũng rất yêu nàng nha, dành tận hai chương phiên ngoại cho riêng Tiểu Ngữ. Chỉ là đôi chút lời thán thở của Hina, mọi người có thể không để ý, và cũng đừng bận tâm làm gì. Ta đã đọc bản qt bộ này ba lần, đọc riêng phần hiện đại thì muốn nhuyễn luôn rồi, nên có lẽ ta nghĩ phần nhận xét của mình cũng không đâm bang lắm đâu. :) . Câu cuối quan trọng nhất là, đây là một cái hố, hố hoàn toàn, bản thân ta hiện tại đang rất bình thản cùng an tâm nên mới có thể edit hay viết này nọ, nhưng nếu sóng mà ập tới một phát thì.....ta chỉ đành mang con bỏ chợ như mấy bộ kia thôi a. ÔI cha, con editor cà chớn....:))
À, ps cái nữa, Truyện này là thanh thuần văn. Tác giả vốn là dân viết ngôn tình, nên cổ đại thiên mới là ngôn tình nữ biến nam sau đó nàng ấy viết hiện đại thiên chệch qua hướng BH. Vì vậy, theo như lời tác giả, " Ta vốn muốn viết H, nhưng đã lỡ thanh thuần rồi thì thanh thuần hết bộ luôn vậy" , hiaz, đừng mong chờ vào H của tác giả làm gì a. Mà hãy.....mong chờ vào H của Hina đây, ta sẽ viết H cho bộ này, chắc chắn. Ta cà chớn mà, không phải sao :)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play