Đi ra khỏi khách sạn, lúc ngồi lên xe của mình, Giang Bắc Minh cười khẩy một tiếng. Về màn biểu diễn của Hàn Nhã Văn, vào khoảnh khắc bắt đầu nhìn thấy cô ta, Giang Bắc Minh đã biết Hàn Nhã Văn đang diễn kịch rồi. Thế nhưng khi vừa bắt đầu, Giang Bắc Minh thật sự không biết để ý đến Hàn Nhã Văn, thế nhưng khi Hàn Nhã Văn xông qua đường, Giang Bắc Minh lại thay đổi chủ ý của mình. Nếu đã lỡ đầu tư lớn như vậy thì tôi chơi với cô một ván vậy, xem xem hôm nay rốt cuộc cô chơi ra thành cái dạng gì.
Khi rượu bị đổ lên người anh, Giang Bắc Minh liền biết Hàn Nhã Văn đang cố ý muốn anh đi vào nhà vệ sinh, vậy nên Giang Bắc Minh rời khỏi bàn, anh đã không đi vào trong nhà vệ sinh mà tìm một nơi ẩn náu, tận mắt nhìn thấy Hàn Nhã Văn bỏ một chút bột màu trắng vào trong cốc.
Là một bác sĩ trung y khá lợi hại, Giang Bắc Minh chỉ cần chậm mấy kim lên người mình là có thể bảo đảm rằng, cho dù là thuốc độc gì, sau khi uống xong đều sẽ không có chuyện gì hết.
Thế nhưng với năng lực thần kỳ trên người Giang Bắc Minh, không cần châm kim gì, tùy tiện uống, uống xong thì năng lực đó sẽ trực tiếp bài thải hết toàn bộ độc tính trong người anh ra.
Khi uống rượu, Giang Bắc Minh đã ngửi thấy thành phần bột trắng được thêm vào trong ly, thể là anh cứ thể diễn kịch, giả vờ là mình đã ngủ.
Cứ như vậy anh đã diễn với Hàn Nhã Văn một vở kịch.
Thế nhưng điều khiến Giang Bắc Minh cảm thấy bị thương là, Hàn Nhã Văn, người phụ nữ này vì tiền mà chuyện gì cũng có thể làm được, thật đúng là không biết nói sao cho phải.
Về đến nhà, Thẩm Thanh Lan đã ở nhà rồi, cô đang ngồi trên ghế sofa, nói chuyện với một cô gái cũng không kém tuổi cô là mấy.
“Bắc Minh, anh về rồi à?” Thấy Giang Bắc Minh đã về, lúc này Thẩm Thanh Lan chào hỏi anh một tiếng, sau đó nói với anh: “Nào, để em giới thiệu với anh, người này là người bạn thân em đã nói với anh vào buổi sáng, cô ấy tên là Diệp Qúy Linh. Di Ninh, đây là chồng của tôi, Giang Bắc Minh”
“Chào anh” Diệp Qúy Linh đứng dậy, cô đưa tay ra, bắt tay Giang Bắc Minh: “Sớm đã nghe Thanh Lan nói cô ấy đã kết hôn, lúc lúc tôi đã chuẩn bị gửi quà cưới tới rồi, nhưng trong nhà lại bận bịu quá nên chưa gửi qua được, hôm nay coi như là nhìn thấy anh được rồi.”
“Chào cô” Giang Bắc Minh cũng cười với Diệp Qúy Linh.
Diệp Qúy Linh rất xinh đẹp, vóc dáng cao ráo, da dẻ cũng trắng nõn như Thẩm Thanh Lan, cô ấy là người rất biết chăm sóc sức khỏe, thông qua cái bắt tay vừa rồi, anh có thể nhận thấy mặc dù da Diệp Qúy Linh trơn nhẵn nhưng cơ thịt lại rất chắc, xem ra là người thường xuyên rèn luyện.
“Bắc Minh, vừa hay anh cũng về rồi, anh xem giúp Di Ninh một chút đi” Thẩm Thanh Lan nói với Giang Bắc Minh.
“Để ngày mai đi” Diệp Qúy Linh cười, nói: “Bắc Minh vừa mới về, có lẽ anh ấy cũng đã mệt cả ngày rồi, tôi cũng không gấp như vậy, ngày mai xem cũng được mà”
“Không có gì: Giang Bắc Minh lắc đầu: “Tôi cũng không mệt, để tôi xem cho cô xem”
“Vậy được!” Diệp Qúy Linh cười, gật đầu.
“Nào, cô Diệp, trước tiên cô nói cho tôi biết cô có chuyện gì sao?” Giang Bắc Minh ngồi xuống bên cạnh Thẩm Thanh Lan, anh nhìn Diệp Qúy Linh, hỏi.
“Là như vầy” Diệp Qúy Linh gật đầu, cô nói: “Thật ra, nguyên nhân chủ yếu của tôi là kinh nguyệt không đều, có những lúc một tháng tới một lần, có khi lại cách hai, ba tháng mới có một lần, tôi đã đi đến bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói kỳ rụng trứng của tôi cũng bất thường, rất nhiều lúc nó đều không rụng trứng, cho dù có rụng thì chất lượng trưng cũng không đạt chuẩn, vậy nên dẫn đến chuyện tôi và chồng tôi đã kết hôn một thời gian dài như vậy mà vẫn chưa có con”
“Anh Giang, anh cũng không chữa được sao?” Diệp Qúy Linh đột nhiên căng thẳng, là một người phụ nữ, cô khao khát được làm mẹ biết bao nhiêu? Hơn nữa, bởi vì gả vào một gia đình như thế thì họ lại càng mong muốn có con hơn nữa, dù sao, một gia tộc lớn vĩnh viễn đều mong có người nối dõi!
Kết hôn lâu như vậy mà mãi vẫn chưa sinh con, mặc dù chồng và bố mẹ chồng đối với cô rất tốt, cũng chẳng bao giờ trách cô, nhưng cô biết trong lòng bọn họ đều rất khao khát thấy cô sinh con.
Uống nhiều thuốc như vậy cũng chẳng thấy có hiệu quả gì, Diệp Qúy Linh gần như sắp tuyệt vọng rồi, thậm chí cô còn viết xong cả đơn ly hôn, chuẩn bị bảo chồng ký vào.
Thế nhưng vào đúng lúc này, cô nhìn thấy tin tức Giang Bắc Minh cứu người chết sống lại được, hơn nữa còn biết Giang Bắc Minh là chồng của Thẩm Thanh Lan, cô lập tức đi tới nơi này, muốn xem xem người đàn ông ngay cả người chết cũng cứu sống lại được này có thể giúp mình được hay không.
Nào ngờ, lúc này Giang Bắc Minh cũng lắc đầu nói không chữa nổi! Điều này khiến cô trong chốc lát rơi vào nỗi tuyệt vọng!
“Mặc dù tôi chưa khám nhưng tình hình của cô thì tôi đã hiểu hết rồi” Giang Bắc Minh nói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT