Siêu Cấp Võ Thánh
Tác giả: Lãng Tử Biên Thành
Chương 74: Học tỷ Trương Xảo Nhi.
Nguồn dịch: Dịch giả - truongcaca
Sưu tầm:
Biên tập: metruye
Nguồn truyện: 7788xiaoshuo
Vu Thiên cũng thấy một màn này, đồng thời hắn cũng nhìn thấy được ánh mắt giả thuần khiết kia của Tần Thư Nhã.
- Ha ha, hai vị học trưởng, cái túi xách này là của vị tiểu thư đây, vẫn là làm phiền hai người giúp cô ấy xách vào đi thôi.
Đối với việc đột nhiên xuất hiện hai vị nam đồng học muốn giúp Tần Thư Nhã, Vu Thiên dường như rất cao hứng, hắn vội vàng đem túi xách của Tần Thư Nhã thả trên mặt đất, sau đó liền xoay người rời khỏi.
Hai vị nam đồng học kia vốn tưởng rằng Vu Thiên là hộ hoa sứ giả của Tần Thư Nhã, bởi vừa rồi bọn họ nhìn thấy Vu Thiên cùng Tần Thư Nhã cùng đi vào trường. Thậm chí khi bọn họ thấy Tần Thư Nhã đang ở bên cạnh Vu Thiên, vẫn còn tưởng Vu Thiên là tảng đá ngáng chân hai người theo đuổi nữ hài tử, thế nhưng bọn họ thật không ngờ Vu Thiên có thể phối hợp như vậy, dĩ nhiên trực tiếp đem túi xách của Tần Thư Nhã đặt vào tay bọn họ. Vì thế, hai vị nam học trưởng này vội vàng nhận lấy túi xách của Tần Thư Nhã, sau đó hướng về phía bóng lưng Vu Thiên xa xa hô:
- Bạn thân, cậu yên tâm đi, việc ở đây cứ giao cho chúng tôi.
Tần Thư Nhã nhìn Vu Thiên dần dần đi xa, tức giận giậm chân một cái, trong lòng thầm hô một tiếng
- Đồ đầu gỗ!
Thoát khỏi Tần Thư Nhã, Vu Thiên tay cầm bao lớn đi lại một mình ở trong sân trường đại học Trung Hoa. Đối với trường học Vu Thiên tràn ngập một cảm giác mới mẻ, cũng là phi thường mong đợi. Trước đây hắn từng tưởng tượng qua, nhưng với điều kiện bản thân thì có thể cả đời này cũng không thể lên đại học, thật không ngờ dưới cơ duyên xảo hợp, ước mơ đến trường của bản thân dĩ nhiên lại thành hiện thực, hơn nữa nơi hắn đến là một trong những trường đại học tốt nhất Đông Phương quốc, điều này sao có thể không khiến Vu Thiên cảm thấy hưng phấn đây.
Cứ như vậy, Vu Thiên vừa đi vừa nhìn ngó xung quanh, đối với ngôi trường này tràn đầy cảm giác mới lạ, bỗng một thanh âm dễ nghe truyền đến:
- Vị đồng học này, bạn là tân sinh đúng không , bạn muốn đi đâu, cần tôi giúp không?
Theo hướng thanh âm phát tới, Vu Thiên chậm rãi quay đầu lại. Lúc này Vu Thiên mới phát hiện, nữ học trưởng vừa gọi mình dĩ nhiên lại là người quen.
Không sai, người này Vu Thiên xác thực đã gặp qua, đó chính là người mà Vu Thiên với Tần Thư Nhã gặp tại Hạnh Phúc Gia Viên, cháu gái của chủ tịch tập đoàn Trương thị Trương Xảo Nhi.
Chính ra Trương Xảo Nhi vẫn đang ở đại học Trung Hoa học tập, chẳng qua cô đang học năm thứ ba, theo lý thuyết hôm nay là ngày nghênh tiếp sinh viên đại học năm nhất. Trương Xảo Nhi là sinh viên năm ba, sắp tốt nghiệp như cô sẽ không tới nghênh tiếp tân sinh, nhưng vì cô vừa vặn có một người bà con phương xa vừa lúc tới đây học năm nhất, cho nên Trương Xảo Nhi xung phong nhận việc hướng dẫn cho người bà con đó. Vừa giải quyết xong các vấn đề nhập học cho người họ hàng xong, Trương Xảo Nhi cũng chuẩn bị đi tới chỗ thầy giáo của mình, nhưng không ngờ lại gặp Vu Thiên ở chỗ này. Từ phía xa, thấy một nam sinh mang theo túi xách trên lưng, Trương Xảo Nhi đoán nhất định là sinh viên năm nhất lạc đường, cho nên cô mới đi tới hỏi xem có cần giúp gì hay không.
Nhưng khi Vu Thiên vừa quay đầu lại, Trương Xảo Nhi liền nhận ra Vu Thiên. Đối với Vu Thiên, Trương Xảo Nhi có ấn tượng rất mạnh, phải biết rằng không phải người bình thường nào cũng có gan dám đắc tội quý nhân, mà còn cùng một lúc đắc tội bốn người, cho nên Trương Xảo Nhi rất có ấn tượng với tên Vu Thiên này, hơn nữa cái thân hình cao 1m8 và bề ngoài tuấn lãng kia của hắn, Trương Xảo Nhi muốn quên cũng khó.
- Sao thế? Là cô à.
Dường như không ngờ tân sinh này sẽ là Vu Thiên, cho nên Trương Xảo Nhi cười cười tự giễu. Vốn còn muốn giúp người ta, thế nhưng thật không ngờ sẽ là Vu Thiên, cho nên Trương Xảo Nhi trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải.
Vu Thiên cũng nhìn ra Trương Xảo Nhi là người quen, chỉ là hắn thật sự không biết tên của cô. Nhưng dựa vào nhãn lực của hắn có thể nhìn ra cô gái đó không phải là xấu, chí ít ngày đó Trương Xảo Nhi sẽ không có làm khó dễ mình, ngược lại còn làm thuyết khách khuyên bảo, cho nên ấn tượng củaVu Thiên đối với Trương Xảo Nhi cũng không xấu. Hắn thấy Trương Xảo Nhi cười với mình, nên xuất phát từ lễ phép, Vu Thiên cũng cười đáp trả, biểu thị sự hữu hảo của bản thân.
Vu Thiên��n mình đi, Vu Thiên cao hứng gật đầu. Hắn sẽ không phân tích xem Trương Xảo Nhi bây giờ đang nghĩ gì, bởi vì Trương Xảo Nhi hôm nay đối với chính mình rất nhiệt tình, cho nên ấn tượng của Vu Thiên đối với cô ta cũng tốt lên rất nhiều.
Đi theo Trương Xảo Nhi, Vu Thiên sau khi rẽ ngoặt vài lần, liền đến cửa của khoa triết học xã hội. quả nhiên, khác xa sự náo nhiệt của các khoa khác, ở đây quả thực rất quạnh quẽ, chỉ có một người học trưởng mang kính mắt đang gục mặt lên cuốn sách trước mặt ngủ gật, vừa nhìn đã biết là người này bị miễn cưỡng mà thôi.
- Vị bạn học này, vị bạn học này, tỉnh lại đi!!
Thanh âm dễ nghe kia của Trương Xảo Nhi liền vang lên bên tai tên bốn mắt.
Lúc này, vị bạn học bốn mắt đang nằm mơ thấy mộng đẹp, trong mộng thấy mình cùng tiểu muội nhà bên đang chơi đùa trong sân. Trong mộng hắn lớn mật cầm lấy đôi tay non mềm của tiểu muội nhà bên, sau đó hắn bắt đầu bộc lộ tình cảm, khiến hắn mừng rỡ chính là tiểu muội nhà bên sau khi nghe hắn tỏ tình xong, dĩ nhiên không có cự tuyệt, ngược lại còn dựa đầu vào một bên vai của chính mình. Đang thưởng thức cảnh này, vị bạn học bốn mắt thích ý chưa biết nên để tay nơi nào. Nhưng đúng lúc này, hắn nghe được tiếng gọi:
- Vị bạn học này, vị bạn học này.
Thanh âm chết tiệt.
- Ai dà!
Cực kì không tình nguyện chậm rãi mở mắt, vị đồng học bốn mắt đã quyết định một hồi khi mở mắt ra nhất định phải hảo hảo giáo huấn một chút cái tên tân sinh dám quấy rối mộng đẹp của mình, cho hắn biết tuy rằng mình mang một cái kính dầy, nhưng hắn là đàn ông chân chính.
Nhưng khi bốn mắt vừa mới mở mắt ra, liền trợn trừng hai mắt lên. Bởi vì hắn phát hiện hóa ra người vừa gọi mình dĩ nhiên lại là một mỹ nữ hiếm có, tóc đen nhánh, một đôi thu thủy phảng phất như tinh tú trời cao, đôi mắt khẽ nheo, bách mị chúng sinh.
- Ừm, ừm, có phải vừa rồi vị bạn học này gọi tôi đúng không?
Dường như hắn không tin vào mắt mình được, bởi không ngờ có một mỹ nữ như vậy lại đến khoa triết học xã hội vô vị này, cho nên sự xuất hiện của Trương Xảo Nhi khiến vị đồng học bốn mắt này ngạc nhiên vô cùng.
- Đúng thế là tôi gọi bạn đó, xin hỏi bạn có phải học trưởng tiếp nhận tân sinh ở đây không?
Trương Xảo Nhi thấy khóe miệng bốn mắt chảy ra nước bọt, bất đắc dĩ cười, hiển nhiên đối với chuyện nam sinh nhìn thấy chính mình mà chảy nước miếng cũng không phải lần đầu tiên.
- Đúng, đúng thế, tôi chính là người phụ trách ở đây, cứ gọi tôi là…
Vị đồng học bốn mắt vừa định tự giới thiệu một chút, ngay lập tức Vu Thiên hiện ra ngay trước mắt hắn.
- Xin chào, tôi là Vu Thiên, tôi tới khoa triết học xã hội này, hy vọng sau này học trưởng có thể chiếu cố nhiều hơn.
Lời giới thiệu của Vu Thiên khiến vị học trưởng bốn mắt này sửng sốt, nhưng cũng khiến cho Trương Xảo Nhi nhớ kỹ tên của Vu Thiên.
- À, cậu là tân sinh tới báo danh à, thế còn cô ấy thì sao?
Tựa hồ còn có chút không cam lòng, bốn mắt chỉ chỉ Trương Xảo Nhi hỏi.
- Cô ấy là bạn tôi, chính là cô ấy đưa tôi đến chỗ này đó.
Vu Thiên cướp lời nói. Ở trong mắt Vu Thiên, đàn ông và phụ nữ đi cùng nhau, nếu như có chuyện gì phát sinh đều nên do đàn ông giải quyết, cho nên hắn liền tự đứng ra giải quyết tất cả.
Vu Thiên vừa nói đã biến Trương Xảo Nhi trở thành bạn của mình, cái chữ bạn này người khác cũng không coi vào đâu, nhưng Trương Xảo Nhi nghe thấy vẫn có chút cảm giác là Vu Thiên đang trèo cao. Nhưng nếu Trương Xảo Nhi biết cái từ bạn đó Vu Thiên cũng không phải tùy ý nói ra, hơn nữa lại do chính Vu Thiên nói, sẽ đại biểu việc Vu Thiên có hảo cảm với cô, phỏng chừng chính cô cũng sẽ thất kinh. 0