Chương 342

Chỉ mới một thời gian ngắn không gặp, nhưng vừa Giang Minh Thắng không ổn lắm. Dưới mắt anh ta thâm đen, thần sắc nhìn không tốt lắm, trên người còn có mùi rượu nhàn nhạt.

Ngay khi nhìn thấy Hướng Thu Vân, trong đôi mắt trống rỗng của anh ta lập tức có một tia sáng: “Hướng Thu Vân? Sao cô lại ở đây?”

Với địa vị của tập đoàn Giang Nam, bọn họ vốn không cần tới chỗ này đặt thông báo tuyển dụng. Nhưng từ sau khi biết Hướng Thu Vân và Hạ Vũ Hào chính thức ở bên nhau, anh ta thật sự không cách nào tập trung chú ý được, Hân Yên đã lo làng anh ta sẽ làm ra chuyện sai lầm.

“Vì sao tôi ở đây không cần phải nói với anh chứ?” Hướng Thu Vân nhíu mày, lướt qua anh ta đi về phía trước.

Giang Minh Thắng bước nhanh vài bước, bắt lấy cô từ phía sau, ánh mắt dán chặt lên người cô: “Hướng Thu Vân, chúng ta nói chuyện rõ ràng với nhau đi.

Anh ta thở dài một hơi, trong mắt có bất lực, cũng có bị thương.

Người phụ nữ trung niên đi cùng Giang Minh Thăng lập tức củi đầu mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, im lặng làm một người vô hình.

“Anh Giang là người đã có vợ chưa cưới, hơn nữa ở đây có nhiều người nhìn như vậy, nếu anh không muốn tranh cãi đến mức quá khó coi, thì bây giờ buông tay ra. Hướng Thu Vân lạnh nhạt nói.

Giang Minh Thắng không buông tay, nói nhỏ: “Chỉ ngồi xuống nói chuyện rõ ràng với tôi, yêu cầu này quá đáng lắm sao?”

“Đối với người khác thì không quá đáng, nhưng với tôi mà nói thì là quả đáng” Nơi bị anh ta chạm qua giống như là bị ruồi bọ liếm dính nước miếng, Hướng Thu Vân dùng sức vùng khỏi anh ta.

Cô dùng sức lực rất lớn, Giang Minh Thắng nhất rời không giữ được, bị cô đẩy lảo đảo, may mắn được người phụ nữ trung niên bên cạnh đỡ lấy, mới không bị ngã.

Cô chỉ muốn đến thị trường nhân tài xem thử mình có thể làm gì, không ngờ gặp phải Giang Minh Thắng. Hướng

Thu Vân cảm thấy có hơi sốt ruột, không muốn xem nữa, lập tức đi ra ngoài, nhưng lại lại nghe Giang Minh Thắng đứng phía sau cô nói…

“Chúng ta ngồi xuống nghiêm túc nói chuyện với nhau một lần, sau này… Chỉ cần nơi có cô, tôi sẽ lập tức đi ngay. Hướng Thu Vân dừng bước chân, sau đó xoay người, nhìn thẳng vào anh ta, rồi nói không chút do dự: “Được. Nói chuyện một lần, sau này có thể không bị anh ta dây dưa, với cô mà nói là rất có lợi.

Thấy vậy, Giang Minh Thắng nở nụ cười đầy chua xót và phẫn nộ, anh ta nói với người phụ nữ trung niên bên cạnh: “Tôi ra ngoài một lúc, chuyện ở đây giao lại cho cô”

“Được. Người phụ nữ trung niên đồng ý, cô ta hơi ngừng lại một lúc, rồi do dự nói: “Sau khi cô Giang xem phim xong sẽ đến đây, nếu khi đó ngài chưa quay lại, cô ấy hỏi thì phải trả lời thế nào?”

Giang Minh Thắng nhìn Hướng Thu Vân bên cạnh, trong mắt hiện lên một chút bối rối: “Cô cứ nói với Hân Yên, tổng giám đốc công ty đến đây, tôi ra ngoài bàn chút chuyện với anh ta Người phụ nữ trung niên nói được, sau đó rời đi. Mà bên cạnh, Hướng Thu Vân cười nhạo một tiếng, trên mặt đầy vẻ châm chọc.

Thấy vậy, vẻ mặt Giang Minh Thắng có hơi khó coi, cau mày nói: “Đi thôi”

Hướng Thu Vân đi theo phía sau anh ta ra khỏi thị trường nhân tài, trong lúc đó anh ta có vài lần muốn nói nhưng rồi lại im lặng. Sau khi vào xe, anh ta ngồi xuống ghế lái, cô mở cửa sau xe ra, ngồi ở hàng ghế phía sau ghế lái.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play