Chương 209
“Hạ… tổng giám đốc Hạ.” Chu Hồng bạo dạn gọi một câu, định bảo hiện giờ tâm trạng của Hướng Thu Vân không tốt, không thể bị kích động để anh đi ra ngoài.
Hạ Vũ Hào quay đầu lại nhìn cô ấy, ánh mắt lạnh xuống: “Có chuyện gì?”
“Haaaa…!” Chu Hồng cười khan một tiếng, lời nói đã ra đến họng cửa nhưng lại đành nuốt xuống bụng, chỉ vào hoa quả trên bàn hỏi: “Tôi định hỏi anh có muốn ăn trái cây không? Tôi sẽ đi rửa trái cây, ha ha.”
Nói xong câu cuối cùng, cô ấy lại cười khan hai tiếng.
“Không cần.” Hạ Vũ Hào nói ra: “Cô có thể đi rửa hoa quả cho Hướng Thu Vân ăn.”
Chu Hồng thấy rất áp lực khi đứng ở chỗ này, cô ấy muốn kiếm cớ rời đi nhưng lại sợ Hạ Vũ Hào nói ra mấy lời kích thích Hướng Thu Vân, cô ấy đành kiên trì ở lại.
“Hướng Thu Vân, ăn chuối đi, chuối giúp tiêu hóa tốt hơn.” Chuối tiêu không cần phải rửa,
Cô ấy đưa cho Hướng Thu Vân một quả chuối tiêu.
Hướng Thu Vân nhận lấy chuối tiêu, bóc vỏ ra, cắn một miếng.
Yết hầu Hạ Vũ Hào hơi chuyển động, đôi mắt anh tối sầm lại: “Đừng vội xuất viện, tôi đã liên hệ với bác sĩ chữa chân trị cho cô.”
“Chân của Hương Thu Vân có thể chữa lành được không?” Không đợi Hướng Thu Vân trả lời, hai mắt Chu Hồng đã sáng rực lên, cô vội hỏi.
Hạ Vũ Hào “ừ một tiếng, ánh mắt vẫn dừng trên người Hướng Thu Vân, lẽ nào anh thật
sự… thích cô?
“Không dám phiền tổng giám đốc Hạ hao tâm tổn trí. Hướng Thu Vân cầm vỏ chuối tiêu dùng sức ném, vỏ chuối bay qua người Hạ Vũ Hào rồi rơi vào thùng rác đằng sau: “Tôi không có tiền, không chữa trị được.”
Chu Hồng nhìn vỏ chuối tiêu bay qua vai Hạ Vũ Hào, trái tim cô ấy suýt nữa thì nhảy ra ngoài.
“Không cần cô trả tiền.” Hạ Vũ Hào đi đến cạnh bàn, cầm trái kiwi lên nhét vào tay Hướng
Thu Vân.
Hướng Thu Vân hạ mắt nhìn trái kiwi trong tay, châm chọc nói: “Tổng giám đốc Hạ định để tôi dùng miệng gặm cỏ ra sao?”.
“Tôi gọt vỏ cho cô!” Chu Hồng sợ cô sẽ cầm trái kiwi “ném” Hạ Vũ Hào, vội đi nhanh tới trước giường bệnh, lấy đi trải kiwi trong tay cô.