Hai ngày sau, Hàn Tiểu Hy tỉnh dậy với tinh thần cực kỳ thoải mái nhưng hai mắt lại thâm đen.
Bởi vì từ lúc tám giờ tối hai ngày trước thì cậu đã lết xác đi ngủ, nhưng ngay sau đó, Thương Thành Đông lại mượn tạm thân xác cậu nháo với Long Thiên Phùng cả tối.
Cả hai ngày nay cậu cũng vẫn tốt bụng cho Thương Thành Đông mượn xác, còn bản thân thì ngủ như một con heo.
Tối hôm qua Thương Thành Đông và Long Thiên Phùng cãi nhau rõ to, còn cực kỳ lâu, cãi từ sáng đến tối không biết mệt.
Đó là lý do mà tên chủ hệ thống nào đó lúc này còn đang say sưa ngủ trên ghế sofa ở phòng khách.
Hàn Tiểu Hy thở dài, chườm đá lên cho hai con mắt đỡ thâm, tẩy rửa thân thể một chút, sau đó bật laptop lên lướt thông tin.
Quả nhiên là trạch vẫn hoàn trạch mà! Không thể siêng năng vận động được.
Bỗng dưng, cậu lướt qua một tin tức.
"Tin hot!! Khương gia đại thiếu bị đuổi khỏi nhà? Con rơi Diệp gia có nghi vấn tư tình với Khương gia đại thiếu!!"
Hàn Tiểu Hy chậc lưỡi một tiếng, Khương Thiên vậy mà đã ra tay rồi.
Cậu cũng không bấm vào xem, cậu biết rằng, Khương gia chắc hẳn âm thầm bưng bít chuyện này rồi nên thông tin chắc cũng chẳng vào đâu.
Dựa vào bản tính biến thái của Khương Thiên, chắc hẳn là để người ta tiêu dao một hồi rồi đẩy người ta xuống vực, lúc người ta bám chắc vào mép vực thì đứng nhìn người ta làm trò hề, lúc chán rồi thì đưa chân dẫm đạp lên tia hy vọng cuối cùng của người kia.
Khương Dương kia hẳn là bị bắt gian tại trận khi đang mây mưa với Diệp Khiêm, sau đó bị đuổi ra khỏi nhà nhưng vì có huyết thống nên vẫn được chu cấp bảo toàn tính mạng.
Còn Diệp Khiêm giữa tình thế đầy bất lợi lại bị dính phải vụ này, hẳn là đã bị đá khỏi Diệp gia, đến ở cùng Khương Dương.
Hàn Tiểu Hy vuốt vuốt cằm, Khương Thiên thông minh như thế, tại sao khi chưa trọng sinh lại bị vùi xuống bùn như vậy?
"Là do hắn chủ quan."
Giọng của hệ thống rất nhanh vang lên.
Hàn Tiểu Hy quan tâm nói. "Sao không nghỉ ngơi chút nữa? Dù sao cũng đã nháo mấy ngày."
Thương Thành Đông quay lại làm Thốn quân như trước. "Không sao cả, ký chủ, ngài còn muốn nghe tiếp không?" Giọng điệu rõ ràng rất vui vẻ, còn kèm theo âm điệu tinh quái, không âm lãnh giống như khi đứng trước Long Thiên Phùng.
Hàn Tiểu Hy gật gật đầu. "Nói đi."
Thốn quân cười hai tiếng. "Hì hì. Lúc Khương Thiên chưa trọng sinh, hắn chủ quan vì nghĩ Khương Dương vẫn còn ngu ngốc, nên thời điểm Khương Dương và Diệp Khiêm càn rỡ quen nhau thì hắn đang còn du học ở nước H. Đến khi hắn quay lại thì Diệp Khiêm đã nắm trong tay cả Diệp gia. Đó là lý do hắn thua thảm như vậy."
Hàn Tiểu Hy gật gù. "Nếu vậy thì Diệp Khiêm đúng là một kẻ vừa có đầu óc, dã tâm lại không nhỏ đâu ha?"
Thốn quân đáp. "Danh môn thế gia, ai mà chẳng có dã tâm?"
Hàn Tiểu Hy nói. "Cả trong Hàn đại gia tộc này sao?"
Thốn quân phủ nhận. "Không, Hàn đại gia tộc này lại là một sự tồn tại đặc biệt, có dã tâm, nhưng lại không tranh chấp với nhau, đó là lý do khiến người của Hàn gia làm đa ngành nghề nhưng lại cực kỳ bền vững lớn mạnh. Có thể nói rằng, nếu không có Khương Thiên và cục tổng bộ thế giới thì Hàn gia chính là làm bá chủ của cả thế giới này."
Hàn Tiểu Hy: . . . "Nghe có vẻ thật vĩ đại..."
Thốn quân: . . . "Ừ..."
...
Thời gian thấm thoát, một tháng trôi qua nhanh như chó chạy ngoài đồng.
Chủ hệ thống do kỳ nghỉ đã hết thời hạn, về từ hơn nửa tháng trước.
Hàn Tiểu Hy thì vẫn ngồi an an ổn ổn trong nhà, không hề đi ra ngoài.
Đương nhiên, vì có đầu óc tốt, trong một tháng cậu đã học được kha khá tiếng nước T, giao lưu bình thường và nghe giảng hoàn toàn không khó.
Thức ăn ấy mà, gọi một cú điện thoại là có liền.
Một buổi sáng, Hàn Tiểu Hy như thường lệ vẫn đang nằm sấp ngủ ngon lành.
"Chịu không nổi ~ Thật sự rất muốn ~ Vuốt eo của em a ~ Tuyệt đối không chịu nổi ~ Cái eo nhỏ của em, thật sự quá thon thả ~ Bảo bối bên dưới ~ Xin hãy đón nhận, đón nhận tốt ~ Thật sự rất muốn ~ Ôm lấy cái eo nhỏ ~ Cái eo nhỏ của em a ~ Thực sự quá thon thả ~"
*Trích "Cái eo thon". :v
Hàn Tiểu Hy lập tức bật ngửa người, không cẩn thận lăn xuống giường.
Một cái "Bịch!" nặng nề rơi xuống, ai đó ôm mông ủy khuất.
Cậu vươn tay lấy điện thoại, bấm nghe. "Alo?"
Hàn Điển bên kia vội vàng thúc dục. "Tiểu Hy, mau đi xuống, chú ba đưa con đến trường học."
Hàn Tiểu Hy "Vâng!" một tiếng rồi nhanh chóng tẩy rửa, thay quần áo, chỉnh trang lại, gom đồ dùng vào một chiếc balô, khoác vào rồi thay giày, cẩn thận đi ra khóa lại cửa, sau đó vào thang máy, chờ xuống tầng.
Nhìn thấy bóng dáng cậu, Hàn Điển lập tức mở sẵn cửa xe.
Hàn Tiểu Hy bước vào xe, ngượng ngùng gãi đầu. "Chú ba, chú chỉ cần gọi báo cho con hôm nay đi học là được, không cần phải đến đón con như thế."
Hàn Điển đánh nhẹ lên vai thằng cháu trai. "Gì mà không cần! Đã bảo là người nhà với nhau cứ khách khí thế làm gì?" Lỡ con có mệnh hệ gì thì đời chú cũng đi tong luôn ha.
Hàn Tiểu Hy lễ phép "Vâng." một tiếng, trong lòng âm thầm khinh bỉ ông chú ba đã già còn nói dối trẻ con!
À không phải, là nói dối người trẻ tuổi!
...
Hàn Điển dẫn đứa cháu trai đến tận lớp học, căn dặn kỹ càng. "Không được để bản thân bị bắt nạt, nếu có ai dám đụng vào con, đứa gọi cho chú, chú nhất định sẽ chủ trì công đạo cho con! Nhớ hòa thuận với bạn bè."
Hàn Tiểu Hy lễ phép gật đầu, che đi một tia phức tạp trong mắt.
Chú ba à, chú không cảm thấy câu trước câu sau của chú mâu thuẫn nhau à?
Nói xong, Hàn Điển quay lưng bước đi, Hàn Tiểu Hy thì đi vào lớp học.
"Cạch." Cửa được nhẹ nhàng mở ra, tất cả mọi người đều quay lại nhìn cậu như vừa phát hiện sinh vật lạ.
Hàn Tiểu Hy giật giật khóe miệng, đây là do phương thức mở cửa của cậu không đúng hả?
Một cậu nam sinh bước tới, nở một nụ cười rạng ngời như muốn quảng cáo kem đánh răng, cậu ta dùng tiếng T quốc. "Xin chào! Cậu là sinh viên mới chuyển đếm phải không?"
Hàn Tiểu Hy gật gật đầu, bắt đầu dùng tiếng T quốc đáp lại. "Vâng. Xin được chiếu cố nhiều hơn."
Cậu nam sinh kia bỗng dưng dùng tiếng ở P quốc, tức là tiếng của nước cậu để nói. "Tôi là lớp trưởng ở lớp này, nếu có gì không hiểu, hãy đến tìm tôi. Tên tiếng P của tôi là Dạ Phi."
Hàn Tiểu Hy thực sự muốn cười ra tiếng, cậu cũng không tìm hiểu cậu khi xuyên là sống ở nước nào, hóa ra là P quốc!
P quốc!
P quốc!
P quốc!
Dạ Phi vừa dứt lời, bỗng dưng từ đằng sau cậu ta có một bóng người lớn, một đôi tay vươn ra kéo cậu ta lùi về phía sau, cuối cùng đạp vào lồng ngực của người kia. "Cậu không được thân thiết với người khác!"
Hàn Tiểu Hy lúc này mới chú ý đến, trong cái lớp học này JQ đập vào mặt tới tấp.
Đâu đâu cũng thấy cảnh thân thiết ôm ấp nắm tay trong lớp.
Đặc biệt! Trong lớp toàn là nam.
Hàn Tiểu Hy tỏ vẻ(๑◉.̸̸̸̸̸̸̸̸̸̸̸̸̸̸̸̸̸̸̸̸̸̸̸̸̨̨̨̨̨̨̨̨̨̨̨̨.̸̸̨̨◉๑)Đây tuyệt đối là thiên đường!!