Edit by Chang

Thấy Lâm Tiêu Vũ đỏ mặt, Tô Lạc Ương thật sự cảm thấy hơi cạn lời, cô đang hoài nghi chuyện mình có năng lực biết trước tương lai có phải là điểm xấu không!

Tô Lạc Ương vươn một ngón tay nhẹ nhàng nâng mặt cô ấy lên: “Ai da, sau này đừng động chút đã đỏ mặt nữa, nếu không, sau này làm ca sĩ nổi tiếng kiểu gì!”

Vừa dứt lời, mặt cô gái nhỏ càng đỏ hơn, hoàn toàn không nghe thấy Tô Lạc Ương đang nói gì!

Thấy chuyện mình khuyên bảo bị thất bại, Tô Lạc Ương cũng không ép nữa, vắt balo lên trên vai: “Tớ đi đây, hai ngày nữa gặp!”

Tô Lạc Ương đeo ba lô, đeo khẩu trang và mũ nhanh chóng đi về phía cổng trường.

Vừa đi tới cửa, bước chân đã rụt lại, chỉ thấy một chiếc Bentley màu đen đang ngừng trước trường. Vẻ mặt Diêm Lâm lạnh lùng đứng trước cửa xe nhìn cánh cửa, coi bộ như muốn đón ai đó.

Vốn Diêm Lâm cũng là người cực kỳ anh tuấn, dáng vẻ này của anh ta tất nhiên cũng hấp dẫn không ít ánh nhìn của các nữ sinh.

Diêm Lâm đã xuất hiện, người ngồi trong xe là ai không cần nói cũng biết. Cô thật sự không nghĩ ra vì sao Kỳ Mặc Trần lại xuất hiện ở cổng trường, người đàn ông này cũng phải loại thích đến những nơi nhiều người.

Tô Lạc Ương đè mũ lưỡi trai xuống, cố gắng hạ thấp cảm giác tồn tại của mình xuống. Chắc không phải Kỳ Mặc Trần tới đón mình đâu!

Truy cập dtruyen để đọc truyện nhanh và đầy đủ nhất

Nhưng sự thật sẽ không để cô như nguyện, không biết cha nội nào đào hố đi bên cạnh cô hô lên một tiếng: “Tô Lạc Ương!”

Tô Lạc Ương: “…”



Không sợ Kỳ Mặc Trần như thần, chỉ sự bạn cùng lớp như heo thôi, trời ơi, dùng sét đánhc hết cô đi!

Lúc Tô Lạc Ương đang muốn ghé mắt xem ai hại mình, đột nhiên một bóng đen bao phủ lấy cô, vừa ngẩng đầu đã Diêm Lâm đứng trước mặt, dáng vẻ từ trên cao nhìn xuống cô, sau đó làm một tư thế mời: “Cô Lạc Ương, chủ tử chờ cô trong xe!”

Dứt lời, Diêm Lâm trực tiếp đi qua mở cửa ghế sau, Tô Lạc Ương bẹp bẹp miệng nhỏ đi theo sau anh ta: “Cũng lớn lối gớm nhỉ!”

Dáng vẻ này của Tô Lạc Ương rơi vào trong mắt người trong xe, con ngươi Kỳ Mặc Trần thâm thúy nhìn bóng dáng cô gái, mấy ngày không gặp, hình như cũng thay đổi không ít!

Tô Lạc Ương oán giận Diêm Lâm, nhưng vẫn đi về phía chiếc Bentley vừa lóe đã khiến người ta mù mắt. Tô Lạc Ương vừa bước đến trước cửa xe, trong xe đột nhiên có một bàn tay vươn ra kéo cô vào.

Người bên cạnh thấy rất rõ ràng, nhưng không ai thấy rõ ràng người trong xe rốt cuộc là ai. Diêm Lâm nhanh chóng đóng cửa xe lại, chặn hết tầm mắt muốn ghé vào săm soi của mọi người.

Song, Lạc Trạch vừa từ cổng trường đi ra lại vừa vặn thấy cảnh này, cô gái bị người ta kéo vào, Tô Lạc Ương và người trong xe lập tức dán lấy nhau, người đàn ông kia dùng tốc độ nhanh nhất gỡ thứ trên mặt cô xuống, sau đó hai người… bắt đầu hôn nhau!

Chiếc Bentley màu đen nhanh chóng xuất hiện ở cổng trường.

Không biết ai lải nhải một câu: “Ai, kẻ có tiền đúng là không giống chúng ta, tan học thôi cũng có siêu xe mấy trăm vạn đón đưa!”

Một nam sinh có vẻ giàu sang có chút ánh mắt nhìn người lải nhải với vẻ khinh thường: “Gì mà mấy trăm vạn, chiếc xe vừa rồi chính là Bentley phiên bản giới hạn, cũng phải mấy ngàn vạn đấy, đồ nhà quê chính là đồ nhà quê!”

Nghe thấy giọng nói của bạn học bên cạnh, sắc mặt Lạc Trạch âm trầm đến cực điểm, mấy ngàn vạn?

Cậu ta và Tô Lạc Ương từng làm bạn với nhau một thời gian, biết nhà cô có tiền, nhưng cũng biết thêm một số việc trong nhà. Ba mẹ Tô Lạc Ương là con thứ hai của nhà họ Tô, địa vị cũng chẳng ra gì, lái siêu xe mấy trăm vạn thật sự không có gì để nói, nhưng mấy ngàn vạn gì chắc chắn không có khả năng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play