Ngày hôm sau khi về nhà thì đã có kết quả thi đại học, thấp hơn 5 điểm so với dự tính của cô nhưng vẫn đủ điểm để vào Đại học B.
Nguyện vọng của Chử Hàng là Đại học A, mà Đại học B kém hơn trường anh không ít.

Nhưng cả hai trường đều ở một khu Đại học, xa không quá 2km.
Hai người đều vừa lòng với kết quả của mình.

Ba mẹ Nghê biết kết quả xong thì cảm thấy khiếp sợ, khen ngợi Nghê Phỉ Vọng mãi không thôi, “Đúng là bé con nhà ta biết đọc sách!”
Nghê Dung biết thành tích của cô cũng khen liên tục.

Mốn tăng tiền lương của cô lên gấp đôi, nói là khen thưởng cho cô.
Nghê Phỉ Vọng được mọi người trong nhà họ Nghê coi trọng, mỗi ngày đều vui vẻ, gặp ai cũng cười tươi như hoa.

Quan hệ giữa Chử Hàng và Nghê Phỉ Vọng cũng tăng thêm một bậc, hai người vào giai đoạn yêu đương nồng nhiệt, một ngày không gặp là nhớ mãi không thôi.
Ngày mùa hè nóng bức, thời tiết khô nóng.

Dục vọng cũng thế.
Những địa điểm hẹn hò sau khi cả hai đã lên giường đều là trong khách sạn, nhưng đó không chỉ là để quan hệ.
Nghê Phỉ Vọng thường mua một thùng kem, sau đó vừa ngồi trên sô pha xem TV vừa ăn kem.

Rảnh rỗi thì nói chuyện tâm sự với Chử Hàng.
Nhưng cuối cùng hai người vẫn lăn đến trên giường.
Sau khi nếm trải mùi vị của dục vọng, hai người đã biết, lại còn vô cùng hợp nhau.
Lúc Chử Hàng vừa mới tiến vào luôn nhìn biểu cảm của cô, khóe miệng nhấp, đợi cô thích ứng được rồi mới hôn cô cuồng nhiệt.
Lúc Nghê Phỉ Vọng bị anh đưa lên đỉnh, thích ngẩng đầu cho anh hôn, lại nhìn lỗ tai đỏ bừng của anh rên rỉ.
Sau đó hai người thử tư thế khác –
Chử Hàng rất thích Nghê Phỉ Vọng nằm trên.

Anh nằm dưới, cô chầm chậm được kích thích, bầu ngực tròn vo lắc lư trước mặt anh, anh đưa tay bóp lấy nhũ viên thì cô sẽ hừ hừ rên rỉ.
Cô mệt thì nằm gục trên người anh, dùng bầu sữa của mình đè lên ngực của anh, làm nũng: “Anh làm đi mà.”
Anh trở mình đè cô dưới thân, nắm thấy bờ mông đầy đặn mà đi vào.

Dương vật chạm vào chỗ sâu nhất của cô, cô rên rỉ như bị đâm mát, ngã trên giường, rên rỉ khắp phòng.

Việc học huấn luyện quân sự của hai người đều được sắp xếp vào mùa đông.

Vào trường là bắt đầu đi học ngay.
Sau một tuần khai giảng, Nghê Phỉ Vọng oán giận qua điện thoại với Chử Hàng: “Tại sao Toán cao cấp lại khó đến vậy chứ?”
Chử Hàng cười một tiếng, “Khó hả?” Với anh mà nói thì không khó, anh chỉ cần dùng những kiến thức cơ bản năm cấp ba là ứng phó được với mấy chương Toán cao cấp rồi.
“Em cảm thấy rất khó.” Giọng Nghê Phỉ Vọng nhỏ dần.
“Tới khách sạn đi, anh dạy cho em.” Chử Hàng vừa trêu chọc vừa nghiêm túc nói với cô.
Anh nhớ cô, sau khai giảng hai người đều bận rộn nhập học nên không có thời gian gặp mặt.

Bây giờ cuộc sống đại học đã dần vào quỹ đạo nên anh rất nhớ cô.
Nghê Phỉ Vọng cười nhẹ, giả vờ đứng đắn hỏi: “Sao lại phải vào khách sạn để dạy?”
“Hay là ở thư viện làm nhé?” Giọng nói khàn khàn lưu luyến từ bên kia truyền đến.
“Quỷ háo sắc.” Nghê Phỉ Vọng mắng anh một tiếng.
“Chiều mai anh sẽ đến tìm em.”
“Em biết rồi.” Nghê Phỉ Vọng ngọt ngào cúp máy, bắt đầu mong chờ vào ngày hôm sau.
Chử Hàng đến trường Nghê Phỉ Vọng tìm cô.
Ở cửa ký túc xá, hai người đã nắm tay nhau, cho đến khi vào khách sạn –
Nghê Phỉ Vọng buông tay anh ra, anh ôm cô từ phía sau, cúi đầu cọ vào mặt cô.
“Nhớ em.” Nỗi nhớ được anh nói một cách thông thuận, tay cũng quen mà ôm chặt lấy eo cô.
“Em gầy đi à?” Anh lẩm bẩm, nghiêng đầu dùng môi hôn lên mặt cô.

Lúc nói chuyện, hơi thở nóng ướt của phả trên má cô.
“Nhớ anh nên gầy đi.” Nghê Phỉ Vọng nói một cách dí dỏm mà không cần tập trước.
“Giờ anh đã ở trước mặt em rồi đây này, em muốn thế nào?” Chử Hàng vừa nói vừa hôn cô, dùng thân dưới cạ cô để ám chỉ.
Trên người anh toát ra hơi thở cầu hoan bao lấy Nghê Phỉ Vọng, thân thể dần dần mềm nhũn.
Chử Hàng càng hôn xuống dưới.
“Em muốn… làm toán.” Nghê Phỉ Vọng đột nhiên thoát khỏi vòng ôm của anh, cười hì hì quay đầu nhìn anh.
Chử Hàng hơi giật mình, phản ứng lại thì bật cười, kéo cô lại không cho thoát.
Cô chạy vào bên trong, anh đuổi theo.
Cô dựa vào tường, đôi mắt long lanh nhìn anh, anh hôn lấy cô.
Môi lưỡi triền miên, hơi thở dung hợp, không khí xung quanh bị hai người làm cho nóng lên.
Nghê Phỉ Vọng cảm thấy mình sắp bị anh ăn, không khỏi hừ một tiếng, đẩy anh ra một chút –
Đôi mắt anh hiện lên dục vọng hỗn loạn, khiến cô cảm thấy nóng bừng.
“Vừa làm Toán vừa làm em…” Chử Hàng nhếch môi nói một câu chẳng ra gì cả.
“Cái gì cơ?” Nghê Phỉ Vọng kinh ngạc.
Hai phút sau, cô đã hiểu –
Trên bàn để bài tập Toán, anh ngồi trên ghế, cô ngồi trên đùi anh.
Toàn thân Nghê Phỉ Vọng trần trụi, cả thân người trắng đến mức phát sáng.
Bầu ngực đầy đặn được Chử Hàng chộp trong tay, dưới mông là dương vật đã đứng thẳng của anh.
Chử Hàng vén tóc cô sang một bên, xuyên qua vai cô nhìn đè bài.
“Em không biết làm bài nào?”
“Bài này.” Nghê Phỉ Vọng cắn môi nói, bên tai đỏ bừng.

Ở trước bài tập Toán mà làm những chuyện này cô vẫn thấy xấu hổ, giống như những con số ấy có thể nghe thấy được tiếng ái muội của hai người họ.
“Đây hả?” Một tay Chử Hàng chỉ vào đề bài, một tay nhéo đầu vú của cô.

Rõ ràng là đang làm chuyện xấu hổ nhưng giọng nói anh lại không hề run rẩy đi chút nào.

Nghê Phỉ Vọng thấy anh xoa lấy đầu vú cô, tay khác cầm bút, vừa hôn tai cô vừa đọc đề bài.
“Ừm.” Tiếng nói cô không khỏi run run.
“Lấy giá trị tương tự, cho bằng x là có thể tính ra.” Anh hôn đầu vai cô.
“Như vậy… A.” Nghê Phỉ Vọng muốn hỏi nhưng bị Chử Hàng quấy nhiễu cô.
“Hiểu chưa?”
“Không hiểu.” Nghê Phỉ Vọng ăn ngay nói thật.
“Bé ngốc.” Anh trêu cười.
“Chử Hàng!” Cô kêu tên anh, quay đầu lại nhìn anh.
Chạm thẳng vào ánh mắt chứa dục vọng nóng hừng hực, con ngươi của anh căng chặt như sợi chỉ sắp đứt.
“Làm sao vậy em?”
Nghê Phỉ Vọng không nói, nhấp môi nhìn anh.
“Không làm bài nữa… Làm em trước được không?”
Chử Hàng hôn cô.
“…”
Không đợi cô trả lời, cô bị kéo, mông đè lên bàn hơi lạnh.
Đúng lúc bị nóng bỏng ép tới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play