[AOV] Học Viện Liên Quân

Chap 87: Bảo vệ


2 năm

trướctiếp

Tại một vị trí nào đó trong ngọn núi.

- Ai da - Butterfly ê ẩm lên tiếng.

Tự nhiên hồi nãy đang đi thì có cảm giác như bị rơi xuống vậy. Đã thế bây giờ còn nằm trên nền đất lạnh lẽo nữa. Tê tái quá đi!

Butterfly nhanh chóng bật đèn flash từ điện thoại để rọi xung quanh. Nhìn khung cảnh này... trông giống như ở đường hầm nào đó vậy, rộng và cực kì rét luôn á.

- Mọi người ơi! - Butterfly hét to lên.

Nhưng... không một tiếng động nào đáp lại cả, bầu không khí im lặng đến bất thường. Đừng nói là cô rơi xuống đây một mình nha. Chẳng vui chút nào!

- M... Mọi người đâu rồi? - Butterfly dần rơi vào trạng thái hoảng loạn.

Cô nhớ như in là mình đang so đo với tên lớp trưởng mà. Thế quái nào... Sợ quá đi!

- Mọi... - Butterfly cố kiềm nén cơn hoảng sợ, cổ họng định hét tiếp thì bị một bàn tay nào đó từ đằng sau bịt miệng lại.

Butterfly có hơi giật mình nhưng nhanh chóng giữ vẻ bình tĩnh ban đầu. Mùi hương với hơi ấm này... Đích thị là của tên lớp trưởng rồi. Thì ra nãy giờ anh ở đằng sau cô. May quá!

- Tul... - Butterfly mừng rỡ quay ra sau.

Cả người chợt khựng lại ngay khi thấy vết thương khá sâu trên chân Tulen. Máu... Chảy nhiều quá... Chưa hề có dấu hiệu ngừng lại.

- Vết thương này... Cậu có sao không lớp trưởng? - Butterfly lo lắng hỏi.

Cô mau chóng lấy khăn tay của mình ra, nhẹ nhàng buộc lại vết thương trên chân Tulen để tạm thời cầm máu. Nhìn anh bị thương như thế... trong lòng cảm thấy có chút không vui.

- C... Cậu... Ồn quá! - Tulen nói với vẻ mệt mỏi, khuôn mặt nhăn lại lộ rõ nét khó chịu.

- Gì chứ! Tớ chỉ hỏi thăm thôi mà - Butterfly bực bội nói, biết vậy khỏi hỏi cho rồi. Thấy ghét!

Bất chợt Tulen nắm chân của Butterfly lên rồi ngắm nghía từng chút một.

- L... Lớp trưởng...? - Butterfly kinh ngạc trước những hành động của Tulen.

Cô muốn rút chân lại lắm, nhưng nó không thèm nghe theo lời cô. Đã thế tim cũng tạo phản mà đập rộn ràng liên hồi nữa. Chắc điên mất!

- Tốt rồi... - Tulen thở phào nhẹ nhõm.

- Ể? - Butterfly khó hiểu, tự nhiên xem chân cô xong rồi thở phào nhẹ nhõm là sao?

Lúc này Butterfly mới để ý đến tảng đá khá lớn và cực kì nhọn ở bên cạnh. Hình như cái đường dài màu đỏ ở trên đó là... máu của Tulen thì phải. Thì ra chân anh bị cạ vào khi rơi xuống. Mà khoan... với phản xạ nhanh và dùng lôi điện để rọi sáng của Tulen. Chắc chắn mấy cái chướng ngại vật này chẳng nhằm nhò gì tới anh đâu. Vậy lúc anh xem xét chân cô, không lẽ...

- Tulen, vết thương trên chân cậu có phải là do... Cậu đẩy tớ ra khỏi tảng đá à? - Butterfly hỏi thử dù thừa biết câu trả lời.

Chắc chắn là Tulen đẩy cô ra để bảo vệ cô rồi. Chuyện rõ rành rành thế mà...

- ...

Ở một góc khuất nào đó.

- Ư... Anh Nakroth... T... Thả em ra đi - Krixi ấp úng nói.

Cả người cô hoàn toàn bị Nakroth ôm chặt khư, chả biết lý do tại sao bị vầy nữa.

- Suỵt - Nakroth ra dấu kêu Krixi im lặng.

Ánh mắt anh theo dõi Butterfly và Tulen đang khá thân mật với nhau. Thôi thì để không gian riêng cho 2 đứa nó vậy, không dám làm phiền đâu.

- T... Thả em r... - Krixi mạnh bạo cào cấu vào áo của Nakroth.

Cô đương nhiên không thèm để ý đến Nakroth đang nhìn cái gì. Giờ cô chỉ muốn thoát khỏi vòng tay rắn chắc này thôi. Tự nhiên bị ôm như vầy... cảm thấy ngộp ngộp sao ý.

- Em còn nói nữa là coi chừng anh 'ăn' em đó - Nakroth ranh ma thì thầm vào tai Krixi rồi cắn nhẹ vành tai cô 1 cái.

Krixi hơi rùng mình trước hành động của Nakroth, cô có thể cảm nhận được hơi thở nam tính đang phà vào tai mình. Đôi môi nhờ đó không dám hó hé thêm lời nào. Ờ thì... Cô biết mấy vụ này thì Nakroth không đùa đâu. Chỉ cần cô lỡ phát ra tiếng là chắc chắn sẽ bị anh 'ăn' sạch sành sanh luôn á.

Ở lều dành cho nam.

- Ưm... - Veres nhướn mày mở mi mắt mình ra.

Cả người chưa kịp cử động thì cảm giác ê ẩm này ập tới, cái cảm giác bị cơn sốt hành hạ. Nhưng... có vẻ đỡ hơn nhiều rồi. Không nghĩ ngợi gì, Veres cố dùng hết sức để đứng dậy, giờ cô chỉ muốn tìm hơi ấm quen thuộc đó, quen lắm... Cứ như là...

- Ngồi yên! - D'Arcy ra lệnh rồi kéo người Veres ngồi xuống ngay ngắn.

Veres chăm chú nhìn D'Arcy như không dám tin vào mắt mình. Khuôn mặt này, ánh mắt này, hình dáng này,... Đúng thật là anh rồi, có phải là mơ không vậy?

- Không phải mơ đâu - D'Arcy như đọc được suy nghĩ của Veres.

Vẫn vậy, không hiểu sao cô nghĩ gì là toàn bị D'Arcy nhìn thấu không à. Nhưng khi D'Arcy nghĩ gì... thì cô hoàn toàn không biết và cảm thấy anh thật khó hiểu.

- Có đau không? - D'Arcy quan tâm hỏi.

Lúc này Veres mới để ý đến hành động của D'Arcy. Là anh vừa sát trùng xong và ân cần băng bó vết thương trên bụng cô do móng của con quỷ trông giống đại bàng kia gây ra. Nhưng... có gì đó sai sai thì phải, cô nhớ chỉ có mỗi vết thương trên bụng thôi mà. Thế tại sao ngoài cái áo khoác dày của ai đó quàng trên lưng cô ra, thì... nửa trên cô hoàn toàn khỏa thân vậy?

- Khoan đã thầy D'Arcy - Veres nhanh chóng kéo áo khoác dày để che đi cảnh xuân của mình lại ngay khi vừa thấy D'Arcy băng bó xong.

Tự nhiên làm cô nhớ về cơn sốt đợt trước ghê. Vẫn được ông thầy biến thái này chăm sóc, còn tự tiện cởi đồ cô ra mà chưa hỏi ý kiến của cô nữa. Nhìn khuôn mặt nhởn nhơ của anh khi đó... Thật sự tức á!

Nhưng Veres chưa kịp kéo áo vào thì bị bàn tay to lớn của D'Arcy nắm chặt lấy 2 tay lại. Cô lập tức vùng vẫy khỏi tay anh nhưng không được. Sức đã thua xa mà còn bị sốt nữa, chán thật sự! Bất chợt D'Arcy đưa tay luồng vào rồi mò mẫm lưng và phần gần ngực của cô.

- T... Thầy làm gì vậy? - Veres run run hỏi, khuôn mặt ngày càng ửng đỏ cả lên.

Chỉ mong đừng có giở trò gì với cô là được...

- Thầy thấy hết cơ thể của em rồi nên không cần phải ngượng đâu - D'Arcy điềm nhiên nói.

Nhưng không có nghĩa là anh không có phản ứng trước cơ thể của Veres. Nhìn cô nàng bán khoả thân như thế, thật sự còn kích thích hơn lúc khoả thân hoàn toàn nữa. Nhưng đành phải kiềm chế lại! Kiềm chế lại! Không nên 'ăn' vào lúc này.

- T... Thầy... Đồ biến thái! - Veres thẹn quá hóa giận, thật sự không hiểu nổi D'Arcy đang nghĩ cái quái gì luôn.

Nếu anh không ngượng thì ít ra phải biết cô cũng ngượng mà. Cơ thể con gái chứ có phải cơ thể đàn ông đâu.

- Hửm, biến thái... - D'Arcy lặp lại lời nói của Veres, chất giọng khá là nham hiểm.

Veres lập tức im bặt. Khoan khoan, cái cảnh này... hình như đã xuất hiện ở đâu đó thì phải. Lúc mà D'Arcy vác cô từ phòng Amily tới phòng cô và anh. Không những bị đè ra giường, mà còn mạnh bạo cắn lấy cổ cô nữa. Bực quá nên cũng lỡ miệng chửi D'Arcy biến thái. Kết quả bị anh sờ mó lung tung, hên là dừng lại ở... mức cưỡng hôn thôi đó.

- Vậy chiều theo ý em luôn - D'Arcy nhếch mép nói.

Bàn tay cầm áo khoác trên người Veres rồi quăng ra xa. Anh nhanh trí lấy những dải băng còn dư khi băng bó vết thương cho Veres để buộc 2 tay cô nàng lại.

- T... Thầy... Ưm... - chưa để Veres kịp phản bác gì, D'Arcy hoàn toàn chiếm trọn đôi môi mềm mại này.

Anh dễ dàng tách khoang miệng Veres ra rồi đưa lưỡi vào trong quấn lấy lưỡi cô. Bàn tay không tự chủ mà xoa nắn bầu ngực căng tròn thành nhiều hình thù khác nhau.

Hừ, hồi nãy vốn định xem xem xương sườn của cô nàng có bị làm sao không. Nào ngờ còn bị chửi là đồ biến thái nữa.

Chắc phải dạy em biết thế nào là tên biến thái thực sự rồi...


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp