Trở lại với Arthur - Tel'Annas, không khí trong căn phòng trở nên ngột ngạt.
- L... Lúc em nói chuyện với Điêu Thuyền, anh có nghe gì không? - Tel'Annas mở lời, cô vẫn cuộn mình trong chăn.
- À, vụ em biết yêu, anh chưa nghe gì hết! - Arthur luống cuống nói mà không biết mình vừa nói gì. Nhớ lại cuộc nói chuyện của 2 người họ, mặt anh liền đỏ bừng lên khi biết Tel'Annas yêu anh.
- Vậy anh dám nói không nghe thấy! - Tel'Annas cảm thấy xấu hổ, cô vơ đại 1 cái gối trên giường rồi ném vào người Arthur. Anh nhanh tay chụp được cái gối.
- Anh mau quên cuộc nói chuyện hồi nãy luôn đi! - Tel'Annas lấy cái gối còn lại ném vào người Arthur lần nữa, lần này cũng bị anh chụp được 1 cách dễ dàng.
- Làm sao anh quên được chứ, anh cũng yêu em 4 năm rồi mà! - Arthur như hét to lên, anh muốn chứng minh cho Tel'Annas thấy được tình cảm anh dành cho cô lớn đến dường nào.
- T... Thật à! - Tel'Annas dần bình tĩnh lại, giờ cô mới dám lòi mặt ra ngó Arthur.
- Chắc chắn là thật - Arthur nói chắc nịt, nhìn Tel'Annas như vậy, anh cảm thấy cô vô cùng dễ thương.
Mặc dù rất muốn ôm cô 1 cái, nhưng đành phải kiềm chế lại. Lỡ như Tel'Annas mà bị gì thì Điêu Thuyền sẽ băm anh mất.
- Anh thử chứng minh xem - Tel'Annas đưa ánh mắt dò xét lên người Arthur.
Nghe Tel'Annas nói vậy, Arthur liền tiến tới, lấy cái chăn ra khỏi người cô. Sau đó đặt lên môi Tel'Annas 1 nụ hôn, anh còn tham lam tách khoang miệng cô ra, đưa lưỡi hút hết mật ngọt trong khoang miệng của cô.
- Ưm... - Tel'Annas hết hơi, cô liền lấy tay đẩy Arthur ra. Anh thấy vậy, đành phải rời khỏi đôi môi mềm mại đó.
- Em thấy thế nào? - Arthur nhìn thẳng vào mắt Tel'Annas, anh nghiêm túc hỏi. Cảm nhận được sự chân thành của Arthur, khuôn mặt Tel'Annas đỏ hơn.
- E... Em cũng thích nó - Tel'Annas ngại ngùng nói.
- Vậy thì tốt quá rồi! - Arthur mừng rỡ ôm người cô lại.
Trong lúc 2 người thân mật, mà đã không biết ở ngoài cửa sổ đã có người chụp lại hết tất cả.
- Không uổng công mình leo cây để có được tin giật gân này - người đó nhìn vào máy ảnh nham hiểm nói, trên người toàn vết thương do bị té trong lúc leo trèo.
Trước cửa phòng Arthur - Tel'Annas.
- Mừng cho 2 người họ đã trở thành 1 cặp. Đúng không Điêu Thuyền? - Lữ Bố vui vẻ chúc mừng, anh quay qua nhìn Điêu Thuyền, thì thấy khuôn mặt cô khá là bực bội.
- Em có bị sao không? - Lữ Bố lập tức hơi thăm Điêu Thuyền, khuôn mặt cô nàng ngày càng đanh lại hơn.
- Em không bị gì hết - Điêu Thuyền bực nhọc trả lời, càng khiến cho Lữ Bố khó hiểu hơn.
Chẳng qua cô đang hận tại sao mình lại nói cho Tel'Annas biết. Để rồi giờ bạn thân cô bị tên khác cướp mất rồi.
Thấm thoát cũng đến chiều tối.
Tại nhà bếp ở kí túc xá A.
- Cô biết nấu ăn không? - Omen hỏi, anh nhìn thức ăn trong tủ lạnh, chắc cũng nấu đủ cho bữa tối.
- Biết vài món căn bản à, nhưng về phần làm đồ ngọt thì hơi rành nha - Mina nói, trong miệng đang ngậm cây kẹo mút. Do cô thích đồ ngọt nên thường hay tự tìm hiểu để làm ăn.
- Vậy cô chiên trứng giùm - Omen đưa cho Mina cái tô với vỉ trứng. Anh quay qua ướp gia vị để kho thịt.
- Hủ muối đây đúng không Omen? - Mina nhanh chóng đập hết trứng 1 cách dễ dàng, cũng giống như đập trứng trong làm bánh thôi.
- Không phải, hủ muối đây nè, đó là hủ đường - Omen tinh mắt nhận ra, tay anh cắt khúc thịt trông vô cùng điêu luyện.
- Cảm ơn anh nha - Mina tươi cười, cô chú tâm vào chiên trứng hơn. Từng hành động, cử chỉ của Mina đều được Omen quan sát hết, tim bỗng lệch 1 nhịp.
- Mặt tôi dính gì à? - Mina quay sang Omen thắc mắc.
- K... Không có gì đâu - Omen hoàn hồn lại, anh tập trung vào việc nấu ăn của mình hơn.
- Ưm... Vừa rồi - Omen thử múc nước thịt vào chén nhỏ để nếm thử, do múc hơi nhiều nên vẫn còn sót lại chút ít. Mina thấy vậy, thì liền nếm hết phần còn lại trong chén.
- Ồ, ngon thật! Không ngờ anh cũng có tài nấu ăn ghê! - Mina thán phục.
Nhưng cô không biết hành động ngây thơ đó đã làm cho Omen đỏ mặt, tim loạn nhịp hơn. Đối với Mina thì đó chỉ là nếm, còn Omen lại coi đó là nụ hôn gián tiếp.
- Sao mặt anh đỏ vậy? - Mina hỏi, mặt đối diện với Omen.
- À, không có gì đâu - Omen nhanh chóng lùi ra xa, anh quay mặt sang chỗ khác, tránh để cô thấy được khuôn mặt đỏ của anh.
- Anh thú vị thật đấy! - Mina nhìn những hành động lạ của Omen mà phải bật cười. Lần nữa nụ cười của cô khiến cho tim Omen loạn nhịp, chắc anh phải đi khám tim trước khi nó nổ tung quá.
Ở ngoài phòng bếp, do không đóng cửa lại nên đã bị Natalya chụp lại hết.
- Không biết hôm nay là ngày gì mà toàn chụp được ảnh đẹp và giật gân không à - Natalya nhìn vào máy ảnh lần nữa, không khỏi cảm thấy tự hào về mình.
Không những săn được ảnh cô Tel'Annas với thầy Arthur, mà còn được cả ảnh Mina đang thả thính ai đó nữa.
- Natalya? - 1 giọng nói phát ra đằng sau Natalya, cô liền quay lại thì thấy Liliana mệt mỏi lết từng bước tới, cả người ướt đẫm mồ hôi.
- Chị Liliana, người chị bị sao thế? - Natalya lập tức hỏi thăm.
- Thầy Ngộ Không rủ chị tập luyện nên... - Liliana nói, cô còn tưởng là đi không được luôn rồi chứ.
- À, chị cũng biết là thầy Ngộ Không luôn tập luyện khắc nghiệt mà - Natalya nghe đến đây cũng đủ hiểu được. Cô cũng từng quan sát việc tập luyện của thầy Ngộ Không để viết báo rồi, không khác gì cực hình hết.
- Nhưng mà nhờ đó chị có thể gần gũi với thầy ấy hơn, từ ngày mai chị sẽ bắt đầu tập chung với thầy ấy luôn - Liliana quyết tâm, mặc dù cực thiệt, nhưng dần dần cũng sẽ quen thôi.
- Chị Liliana thật là... - Natalya lắc đầu ngán ngẫm, chị Liliana đúng quá u mê vào thầy Ngộ Không rồi.
- Dù sao cũng cảm ơn em về việc nói sở thích thầy nha - Liliana sực nhớ ra, cô vui vẻ nói.
- Chuyện thường mà - Natalya cũng cười lại.
Tại chỗ làm thêm.
- Woa, no quá đi! - Lindis vỗ lên cái bụng căng tròn của mình.
- Tính tiền - Murad nói to.
- Dạ hoá đơn đây - Yena chìa ra hoá đơn khá là dài.
- Úi, sao mắc thế! - Butterfly hoảng hồn nhìn vào hoá đơn, rồi nhìn đống chén dĩa trên bàn kèm theo hộp bánh mang về nữa.
- Vậy ai là người thanh toán? - Yena hỏi, cô cũng thấy mắc nữa mà.
- Tôi - Tulen, Nakroth và Murad đồng thanh, cả 3 đều giơ thẻ tín dụng lên. Làm cho Yena hoang mang không biết chọn cái nào.
- Để tôi trả cho - cả 3 đồng thanh lần nữa.
- Lần đầu tiên tớ thấy giành việc tính tiền luôn - Airi nói.
Cô biết gia thế của Murad và Ryoma thuộc dạng giàu có, gần như là đại gia. Nhưng chắc Tulen và Nakroth cũng không phải dạng vừa, chỉ cần nhìn thẻ tín dụng thuộc dạng vip của họ là biết được.
- Vậy thì 3 anh chia nhau mà trả đi! - Lindis gợi ý, trả tiền thôi mà có cần lườm nhau vậy không trời.
- Được thôi - Murad nói, rồi cả 3 đều đưa thẻ cho Yena.
- Cảm ơn mấy anh chị đã ủng hộ - Krixi là người tiễn khách, cô cúi người xuống tỏ vẻ kính trọng.
- Có gì bọn chị sẽ ghé nữa - Butterfly vẫy tay rồi rời đi. Nhìn bóng dáng cả đám xa dần, đặc biệt là Nakroth. Trong lòng Krixi cảm thấy có gì đó tiếc nuối.
- Nhìn cậu có vẻ thẫn thờ thế Krixi? - Annette tới hỏi thăm khi thấy Krixi cứ đứng đó mãi.
- K... Không có gì đâu - Krixi định thần lại, cô quay qua trả lời Annette.
- Công nhận nhờ bọn họ mà doanh thu của tiệm tăng cao ghê, chắc cuối tháng bà chủ sẽ thưởng đây - Amily nói vọng ra cho cả đám nghe, do bây giờ đang vắng khách.
- Yay, nếu vậy thì tốt quá! - Yena mừng rỡ, nếu vậy thì tháng sau đỡ vất vả rồi.
- Giờ tập chung việc dọn dẹp đã, bà chủ nói sẽ đóng cửa sớm lúc 7 giờ đó - Veres nhìn vào điện thoại thông báo. Dù chỉ mới vô làm mà cô đã có được niềm tin của bà chủ.
- Dạ - cả đám đồng thanh rồi bắt tay vào công việc của mình.