Đến với khu thương mại nằm ở trung tâm thị trấn.
Tại nhà hàng nhỏ bên trong.
Hiện tại thì Airi và Tulen tạm thời dừng chân rồi dùng bữa. Còn Murad và Butterfly thấp thỏm ngồi bàn sau để thuận tiện cho việc theo dõi.
- Cậu nghĩ cuộc gặp mặt bí mật này ổn không? - Airi hỏi khi vừa dùng bữa xong.
- Ổn... - Tulen nhanh gọn trả lời.
Anh thậm chí không thèm liếc nhìn Airi một cái mà nhâm nhi ly cà phê đen ít đường trên tay. Hừm, đúng là chỉ có vị đắng hoàn hảo của cà phê mới giúp anh thư giãn được phần nào.
- Cuộc gặp mặt bí mật? - Butterfly mấp máy lặp lại.
Là sao? Rốt cuộc Airi và Tulen đã giấu cô chuyện gì...
- Hừ! - Murad bấu chặt tay trong vô thức để kiềm nén.
Nếu không có Butterfly ngồi đối diện cản, chắc chắn anh sẽ xông tới và đấm thẳng vào mặt Tulen luôn. Chừa cái tội dám quyến rũ bé Ai của anh vào cuộc gặp mặt bí mật này.
- Vậy giờ cần mua gì nữa? - Airi thắc mắc.
- ... Nhẫn - Tulen ngẫm một hồi rồi trả lời.
Vô tình làm Butterfly như đứng hình tại chỗ, não từ từ phân tích lời nói của Tulen. Hình như tai cô nghe không lầm đúng không, là Tulen cần mua nhẫn. Nhưng để làm gì chứ, chắc... không phải nhẫn cưới đâu ha.
- Được lắm! - Murad hậm hực nói.
Anh định đứng dậy thì liền bị Butterfly kéo tay áo xuống.
- ... - Butterfly mím chặt môi, khuôn mặt lộ rõ sự rối răm.
- Em có sao không Butterfly? - Murad khó hiểu thắc mắc.
- D... Dạ không... - Butterfly lắc đầu nhẹ, đôi mắt dần dần lưng tròng.
Giờ cảm xúc trong cô rối quá. Nhìn Tulen thân mật với đứa bạn thân cô, Airi. Thật sự không muốn chút nào, ghét lắm!
- Còn theo dõi được không? - Murad quan tâm hỏi.
Nhìn Butterfly như thế, chắc hẳn cô nàng đang bối rối và phân vân lắm đây. Dù gì chưa xác định được tình cảm dành cho Tulen mà.
- ... - Butterfly không nói gì, cô gật gật xem như vẫn ổn.
Thấm thoát cũng tới buổi chiều nhẹ.
Ở cửa tiệm trang sức.
Vẫn vậy, Murad và Butterfly vẫn núp đại đâu đó trước cửa tiệm để tiếp tục theo dõi.
- Bé Ai với Tulen ra rồi kìa - Murad mau chóng thông báo.
- ... - Butterfly nghe vậy thì lập tức ngước lên nhìn.
Ha, đúng như cô dự đoán, là Airi và Tulen cùng nhau bước ra trông thân mật vô cùng. Đã thế trên tay Tulen xách thêm một túi nhỏ nữa, chắc chắn là nhẫn rồi. Nhưng...
- Đi thôi Butterfly - Murad lay người Butterfly.
- A... Dạ - Butterfly sực tỉnh.
Cô liền đứng dậy rồi cùng Murad tiếp tục theo dõi. Cho đến khi Tulen và Airi dừng chân tại...
Một khách sạn hạng sang?
- Ể? - Butterfly như không tin vào mắt mình.
Cô liền lấy tay dụi dụi đôi mắt để nhìn rõ hơn, nhưng cảnh tượng trước mặt vẫn không thay đổi. Còn Tulen và Airi trò chuyện gì đó một hồi lâu rồi mới đi vào khách sạn.
- Cái tên Tulen này... - Murad bực tức định xông tới thì...
Lại bị Butterfly kéo tay áo thêm lần nữa. Anh liền quay mặt ra sau khó hiểu nhìn cô nàng. Ngay tức khắc, từng giọt nước mắt không kiềm được mà lăn dài trên gò má Butterfly.
- Đ... Được rồi anh Murad. Em... muốn về... - Butterfly run run nói, khuôn mặt cúi gầm xuống để che đi sự yếu đuối.
- Nhưng... - Murad khó xử.
Hình như Butterfly không hề quan tâm đến, cô thả tay áo Murad ra rồi chạy thật nhanh theo hướng cũ. Đúng vậy, bây giờ cô muốn yên tĩnh, muốn ở một mình. Cảm xúc trong cô... khó chịu quá! Đến chính cô cũng không hiểu nó là gì.
- Chậc - Murad khó chịu tặc lưỡi.
Anh rất muốn biết Airi và Tulen làm gì trong khách sạn. Nhưng... cũng phải đuổi theo Butterfly nữa, lỡ cô nàng làm chuyện gì dại dột thì sao. Hừ, rắc rối thật...
Ở phòng nào đó trong khách sạn.
- Ầy, rốt cuộc cũng xong - Airi mệt mỏi ngồi bệt trên giường.
Còn Tulen cẩn thận đặt mớ túi mua sắm trên bàn, ánh mắt quan sát từng ngóc ngách trong căn phòng.
- Cậu thấy bố cục của khách sạn này được không? - Airi hỏi thử.
- Tạm được - Tulen trả lời, khuôn mặt có vẻ không hài lòng cho lắm.
Rầm rầm.
Tiếng gõ cửa khá lớn chợt vang lên như muốn đập luôn cánh cửa.
- ... - Tulen chau mày, anh bất đắc dĩ bước tới để mở cửa.
Ngay lập tức... xuất hiện một nắm đấm nhắm thẳng vào mặt Tulen. Anh theo phản xạ mà nhanh chóng né sang một bên. Hừm, tốc độ và lực của cú đấm này không tầm thường chút nào. Và... chủ nhân sở hữu nắm đấm này là Murad?
- Ai vậy Tulen? - Airi ngoái đầu hỏi.
- Có người tìm cậu kìa - Tulen thản nhiên trả lời.
Lúc này Airi mới để ý đến người đứng đối diện Tulen. Khuôn mặt liền ngỡ ngàng hẳn ra, là... Murad đúng không? Hình như trông anh khá tức giận thì phải.
Thấy vậy, Tulen định kịp xoay người lấy mấy túi mua sắm rồi rời đi. Thì Murad đột nhiên tóm chặt cổ áo anh lại.
- Hửm, anh Murad thả ra đi! - Tulen mau chóng gạt tay Murad ra.
- Em dám cướp bé Ai của anh? - Murad lạnh lùng hỏi.
- Em khô... - Tulen lập tức chối.
Nhưng chưa để Tulen nói xong, Murad liền triệu hồi thanh đao rồi thẳng thừng chém luôn Tulen. Buộc Tulen phải dùng lôi động biến về phía sau để né.
- Bình tĩnh đã anh Murad - Tulen cố gắng trấn an.
Không ngờ anh Murad khi ghen... kinh khủng thật! Như muốn giết tươi anh luôn vậy.
Có vẻ Murad chẳng mảy may để ý đến, anh mau chóng dịch chuyển rồi nhắm vào Tulen lần nữa. Nhưng... Airi lập tức lướt tới, cô ôm chầm lấy cơ thể Murad để khống chế anh.
- Khoan đã! Anh Mu hiểu lầm rồi - Airi cố gắng ngăn cản.
- Vậy tại sao em lại đi chơi với Tulen từ sáng? - Murad gằn giọng hỏi.
- Em chỉ giúp Tulen lựa đồ cho Butterfly thôi - Airi vội vã giải thích.
- Thế... sao hai đứa lại ở chung phòng trong khách sạn? - Murad dần bình tĩnh được phần nào.
- Vì Tulen muốn có một đêm lãng mạng với Butterfly nên em giúp cậu ấy chọn không gian phù hợp nhất - Airi tiếp tục giải thích.
- Thiệt hả? - Murad mập mờ hỏi như muốn khẳng định.
- Dạ thiệt - Airi gật đầu lia lịa.
- Haiz, thế em về trước đây - Tulen thở dài, anh xách mấy túi mua sắm rồi ung dung bước qua Airi và Murad.
- À, Butterfly đang hiểu lầm em và bé Ai đó - Murad không quên thông báo cho Tulen biết.
Khiến Tulen chợt dừng lại giữa chừng. Anh sững sờ quay mặt ra sau nhìn Murad.
- Hả, Butterfly ư... - Airi mấp máy lặp lại.
- Em ấy... đã khóc và chạy mất rồi - Murad đáp.
- Butterfly ở đâu? - Tulen trầm lặng hỏi, bầu không khí xung quanh anh liền u ám hẳn ra.
- Anh không biết - Murad lắc đầu trả lời.
- ... - Tulen chau mày đầy khó chịu.
- E... Em phải đi tìm Butterfly - Airi dần rơi vào hoảng loạn.
Cô biết Butterfly là người rất mạnh mẽ, nhưng lại lơ mơ cảm xúc của bản thân. Lỡ như cô nàng...
- Không cần đâu, mình tớ là đủ... - Tulen lạnh lùng nói.
- Nhưng tớ cũng... - Airi lập tức phản đối.
Không phải chỉ mình Tulen lo cho Butterfly đâu. Cô cũng lo chứ bộ.
- Hai người cứ tận hưởng là được - Tulen ẩn ý nói.
Vừa dứt câu cũng là lúc bóng dáng anh mất hút.