[AOV] Học Viện Liên Quân

Chap 126: Lý do - Nửa H


2 năm

trướctiếp

Cứ như thế... thời gian từ từ trôi qua cho đến khi cả thị trấn dần chìm vào giấc ngủ.

- Em ngủ trước đi, anh còn bản hợp đồng chưa hoàn thành xong nữa - Valhein nhẹ nhàng xoa đầu Violet.

- Dạ... - Violet lẳng lặng gật đầu.

Còn Valhein thản nhiên bước vào phòng làm việc. Vẫn vậy, từ lúc anh tắm xong, rồi ăn cơm, xem phim cùng nhau... Cô gần như áp dụng hết bí kíp trong cuốn cưa đổ để quyến rũ Valhein. Vậy mà... anh không hề lay động dù chỉ một chút.

Violet vô thức nắm chặt bàn tay lại để kiềm nén. Chẳng lẽ... cô chán tới mức không đáng để anh đụng vào?

Đành phải sử dụng biện pháp cuối cùng rồi...

Rầm.

Violet mạnh bạo mở toang cánh cửa không chút thương tiếc. Đập vào mắt cô là Valhein đang ngồi trên bàn làm việc. Anh chỉ ngước lên nhìn cô đúng một lần rồi lại cắm đầu vào giấy tờ như thường.

Hành động này vô tình khiến Violet có chút không cam tâm. Cô mau chóng bước tới rồi đè Valhein xuống ghế, còn mình thì bá đạo ngồi lên đùi anh. Đôi môi mỏng dần tiến sát tới môi của Valhein thì...

- Em ổn không Violet? - Valhein lập tức đẩy người Violet ra.

Là anh đang né tránh cô?

- E... Em... - Violet không biết trả lời ra sao.

Chưa gì Valhein đã chán cô rồi, cũng đúng thôi, cô làm gì có điểm nổi bật đáng để anh quan tâm chứ. Nghĩ đến đây... từng giọt nước mắt của Violet không kiềm được mà lăn dài trên gò má, dần dần oà khóc như một đứa trẻ.

Cô sợ Valhein sẽ rời xa mình. Đau lắm...

- Ể? - Valhein liền lúng túng hẳn ra.

Là sao? Đột nhiên Violet khóc nức nở như vầy. Làm anh cảm thấy bản thân có lỗi ghê, không lẽ anh đã làm gì sai à?

- Rồi, ngoan ngoan... - Valhein thử ôm Violet rồi vỗ nhẹ vào lưng vài cái.

Ờ thì... Tuy đây là hành động dỗ con nít nín khóc, nhưng có vẻ khá hiệu nghiệm ở Violet. Cô mau chóng lấy tay quẹt đi những giọt nước mắt còn vương trên khoé mi.

- Hôm nay em gặp phải chuyện gì à? - Valhein hỏi thử.

Im lặng.

- Bộ đồ ngủ này từ đâu? - Valhein hỏi tiếp.

Im lặng.

- Haiz, thế em về phòng ngủ trước đi. Anh còn công vi... - Valhein thở dài, anh chưa nói xong thì...

Violet liền bấu chặt vào áo anh rồi lắc đầu nguầy nguậy.

- Em... đã nghe hết cuộc trò chuyện giữa anh với chị Vera rồi - Violet ấp úng nói.

- Cuộc trò chuyện... - Valhein mấp máy lặp lại.

Hình như hồi sáng Vera có tới tập đoàn anh để than vãn thì phải.

- Em sợ anh Valhein sẽ chán em... nên em đã tâm sự với Lindis... - Violet đành phải khai ra.

- Rồi Lindis khuyên em chủ động trước để biết anh có chán hay không đúng không? - Valhein thử đoán trước câu trả lời.

- D... Dạ... - Violet gật đầu, khuôn mặt chợt đỏ bừng vì xấu hổ.

Thôi xong, Valhein sẽ coi cô là một con nhóc phiền phức mất...

- Em ngốc thật... - Valhein nói thẳng.

Anh chuyên nghiệp lột quần đùi cùng quần nhỏ của Violet chỉ trong chớp mắt. Thôi thì... chứng minh cho cô nàng thấy luôn vậy.

- Ơ... - Violet lập tức kéo áo xuống để che nơi nhạy cảm, nhưng không đủ vải.

- Em xem thường tình cảm của anh dành cho em à? - Valhein hỏi.

Anh lấy đại một cây bút máy nào đó trên bàn. Rồi đưa đuôi bút vào nơi tư mật của Violet, nhẹ nhàng đẩy sâu hơn.

- Ư... E... Em không c... có... - Violet khẽ rên nhẹ, giọng nói có phần khó nhọc.

- Thế sao lại sợ? - Valhein thử khuấy đảo cây bút.

Hạ thân bên dưới Violet lập tức phản ứng, hoa huyệt nhờ đó dần thấm đẫm mật dịch, cứ co bóp như muốn hòa chung với cây bút luôn vậy.

- ... - Violet lắc đầu nguầy nguậy nhất quyết không nói.

- Trả lời - Valhein vẫn thản nhiên như thường.

Anh cố tình di chuyển cây bút nhanh hơn. Liên tiếp thụt ra thụt vô như cố tình trêu đùa hoa huyệt của Violet. Mật dịch nhờ đó cứ tuôn ra không ngừng.

- Ư... Do... hồi x... xưa anh Val... Valhein đã qua l... lại rất nhiều c... cô gái..., còn e... em... - Violet thật sự khó có thể chịu nổi khoái cảm này, cô run run nói.

Bàn tay vô thức bấu chặt vào áo Valhein mới có thể ngồi vững, ánh mắt đầy ủy khuất nhìn anh. Lần nào cũng vậy, trước mặt Valhein... cô không đủ dũng khí để giấu giếm mọi chuyện. Tại sao chứ...?

- Chỉ vậy thôi à - Valhein chẳng bất ngờ gì mấy.

Bàn tay vén áo Violet lên, cảnh xuân lập tức hiện trước mắt. Vô tình làm cơn thú tính trong anh như bùng cháy. Anh bắt đầu bóp nhẹ rồi mút lấy như một đứa trẻ thèm sữa. Còn cây bút bên dưới vẫn di chuyển như thường, không hề có ý định buông tha cho Violet.

- Ưm... A... - Violet không thể làm chủ được tiếng rên.

Cô cố đẩy Valhein ra nhưng không thành... Cả cơ thể không biết từ khi nào đã bị anh hút hết sinh lực.

Với lại chuyện quá khứ như thế... sao chỉ có vậy được. Là cô lo lắng thật mà...

- E... Em... - Violet như muốn la lên.

Cô thật sự không thể trụ nổi nữa. Chỉ cần nhích một chút thôi, nơi tư mật của cô sẽ...

- Không được - Valhein đột nhiên rút cây bút ra.

Hừ, một cây bút bình thường mà dám làm Violet đạt tới đỉnh điểm... Tuyệt đối không được!

- A... - Violet kêu lên đầy tiếc nuối.

Bên dưới lập tức xuất hiện cảm giác trống rỗng và khó chịu cực kì, múi thịt đỏ tươi cứ liên tục co bóp vì chưa đủ thỏa mãn.

- Anh V... Valhein... - Violet thở dốc gọi, bàn tay càng bấu chặt vào áo Valhein để kiềm chế.

Không ổn, cơ thể cô bây giờ... như không còn là chính cô vậy.

- Anh không chạm vào em là vì... - Valhein khẽ thì thầm.

- Ể? - Violet mơ hồ nửa nghe nửa không thì...

Valhein mau chóng rút cự long đã cương cứng từ trước rồi đâm mạnh vào hoa động mềm yếu của Violet.

- A! - Violet đau đớn thét không nên lời.

Đột ngột bị đâm mạnh như vầy, khiến cô không kịp thích ứng a.

- Anh xin lỗi, là anh quá nóng vội... - Valhein nhẹ nhàng ôm lấy Violet.

Anh đương nhiên nhận ra bản thân đã đối xử thô bạo với cô trong phút chốc. Nhưng cũng do cô thôi, người con gái khiến anh không thể kiềm nỗi cơn thú tính trỗi dậy.

- Kh... Không đau... - Violet cắn răng cố tình chối, vầng trán dần lấm tấm mồ hôi.

Cô vốn dĩ biết Valhein không cố ý cũng như không muốn sự tình này xảy ra, chỉ có điều... Đau quá!

- Em thả lỏng đi - Valhein vuốt nhẹ lưng Violet như dẫn dụ cô.

Giọng nói ma mị vô tình khiến Violet không tự chủ mà nghe theo, cả cơ thể dần nới lỏng được phần nào. Chớp lấy thời cơ này, Valhein lập tức cử động côn thịt to lớn như bạo long, liên tục thúc vào hoa huyệt. Động tác có phần nhẹ nhàng như sợ sẽ làm đau Violet.

Violet bắt đầu nhấp hông, cố gắng theo nhịp của Valhein. Bụng dưới có cảm giác được lấp đầy, đỡ đau hơn hồi nãy và không quá khích. Đôi môi mấp máy như cố nói gì đó...

- Tại sao... anh Valhein không chạm vào em?

- Vì...


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp