Trong năm người, Phương Chi Du là chật vật nhất, vết thương trên người cũng nhiều nhất. Đặc biệt là đầu hắn vốn bị thương, vốn được băng bó lung tung, trải qua một hồi giày vò như vậy, vải băng bó ban đầu đã sớm rớt xuống, lộ ra mái tóc dính máu trước trán.
Hết lần này tới lần khác từ trong thư viện chạy trốn, tóc lại bị lửa đốt, cả người thoạt nhìn chật vật lại đáng sợ. Khó trách tất cả mọi người đều sợ hắn.
"Cậu còn biết cái này hả?" Phương Chi Du kinh ngạc nhìn chằm chằm Tề Tư Nguyên, gia hỏa này cũng biết nhiều quá đi!
"Không biết." Không nghĩ tới Tề Tư Nguyên lại là lắc đầu:
"Nhưng tôi có xem qua một ít video cùng tư liệu. "
"Mẹ kiếp!" Phương Chi Du cúi đầu mắng một tiếng, sau đó hoài nghi nói:
"Nguyên Nguyên, tôi đặt niềm tin nơi cậu được chứ? Có khi nào tôi sẽ bị cậu chữa chết không? Tôi có thể không bị giết bởi một con quái vật nhưng cuối cùng lại chết trong tay cậu đó." hắn hoảng sợ trừng mắt, diễn tinh* đến muốn chết.
Chanh: mình không hiểu "diễn tinh" là gì nên để nguyên luôn @@
"Xem như chữa ngựa chết thành ngựa sống đi. Có chút ít còn hơn không." Tề Tư Nguyên cư nhiên nghiêm trang cùng hắn diễn kịch.
"Nguyên Nguyên, cậu sao có thể đối xử với tôi như vậy?" Phương Chi Du diễn đến nghiện, che mặt mà khóc. Chỉ là bộ dáng chật vật kia, xấu đến mức không muốn nhìn.
"Lăn, lăn xa một chút, làm ô nhiễm mắt ai đây?" Tiếu Mạc Hàng đẩy Phương Chi Du một cái, vẻ mặt ghét bỏ.
"Cái kia......" Tôn Thiến Thiến đứng ở phía sau mấy người, vẻ mặt có chút do dự nhưng cuối cùng, cô vẫn nói:
"Tôi... tôi là y tá cho nên... tôi có thể giúp đỡ..."
Bốn người cơ hồ đồng thời quay lại nhìn cô, đặc biệt là Phương Chi Du, hắn nhìn kĩ đến mức Tôn Thiến Thiến lông tơ dựng đứng.
Bất quá cũng chỉ trong vài giây, Phương Chi Du liền dời tầm mắt, thanh âm của hắn trở nên lười biếng, trong giọng nói mang theo may mắn:
"Thật tốt quá, tôi sẽ không bị Nguyên Nguyên chữa chết. "
Tề Tư Nguyên nhún vai tỏ vẻ chuyện này không quan trọng, sau đó nói:
"Tôi nhớ phòng y tế ở tầng ba của khu dạy học thứ nhất, chúng ta hãy đi thôi. "
Tôn Thiến Thiến thở phào nhẹ nhõm, xem như cô được công nhận sao? Ít nhất bọn họ chấp nhận để cô trị thương cho Phương Chi Du, vô luận thế nào cũng xem như là một loại tín nhiệm!
Vì thế một nhóm năm người cùng nhau đi về phía khu dạy học thứ nhất.
Trong rừng cây nhỏ.
Mã Tiểu Lộ một mình rời khỏi đám người, một đường chạy về phía sâu trong rừng cây.
Bộ mặt thật của cô đã bị phơi bày, những người khác không có khả năng sẽ tin tưởng cô nữa. So với mấy người Tề Tư Nguyên, cô chỉ có một mình hơn nữa còn có được hai điểm tích lũy, càng thêm nguy hiểm.
Cho nên cô muốn trốn vào rừng cây nhỏ, rời xa những người khác, tốt nhất có thể gặp được người đơn độc đi lạc hoặc bị thương vậy coi như là ông trời chiếu cố đi! Mã Tiểu Lộ nắm chặt chủy thủ trong lòng bàn tay.
Thứ này vốn là của Trương Hướng Vin nhưng hiện tại lại ở trong tay cô. Tề Tư Nguyên đoán đúng chân tướng hơn phân nửa, chỉ là không có biện pháp đoán ra những chi tiết đã bị cô che dấu mà thôi.
Tần Hải đúng là từ thời học sinh đã bắt đầu theo đuổi Mã Tiểu Lộ mà cô quả thật cho tới bây giờ cũng chưa từng coi trọng hắn.
Nhưng Mã Tiểu Lộ trước nay cũng chưa từng cự tuyệt Tần Hải, cô thậm chí còn mập mờ cho Tần Hải một loại ảo giác "có lẽ anh cố gắng thêm một chút nữa lập tức có thể thành công". Cứ như vậy cư nhiên chính là mười năm.
Ngay cả Mã Tiểu Lộ cũng không ngờ rằng cô sẽ có một cái lốp xe dự phòng kéo dài mười năm.
Trương Hướng Vinh từ thời học sinh đã là bạn tốt của Tần Hải, cũng là người đàn ông đã chứng kiến sự nghiệp lốp xe dự phòng của tần hải từng ấy năm.
Tối nay vốn là Tần Hải ngàn dặm xa xôi từ thành phố của hắn đến thành phố nơi Mã Tiểu Lộ làm việc để thăm cô. Trương Hướng Vinh là bạn bè kiêm đồng nghiệp của Tần Hải, cũng là bạn học cũ của Mã Tiểu Lộ, liền cùng Tần Hải đến.
Ba người gặp mặt ăn cơm sau đó liền bất tỉnh nhân sự, lúc tỉnh lại đã ở trong không gian quỷ dị này.
Khi họ tỉnh lại, cũng giống như tất cả mọi người lần đầu tiên trải qua những sự kiện kỳ lạ, không tin vào những gì được viết trên điện thoại di động.
Mãi cho đến khi phải mất một thời gian dài mới biết rõ đây là nơi nào và cũng không thể rời khỏi đây thì họ thực sự mới bắt đầu suy nghĩ về tính xác thực của nội dung trên điện thoại di động.
Trong thời gian trừng phạt ở vòng đầu tiên, bọn họ đã nhìn thấy quái vật khổng lồ kia từ xa. Bọn họ chứng kiến quái vật kia xuất hiện như ma huyễn, nó mang theo côn sắt đáng sợ đi về phía khu dạy học thứ nhất.
Xuất phát từ bản năng xu lợi tị hại*, bọn họ từ xa chạy vào khu dạy học thứ hai ở phía bên kia sân thể dục, sau đó trốn trong phòng học cũng không dám đi ra nữa.
Xu lợi tị hại (趨利避害): thấy việc lợi thì hâm hở chạy tới, thấy việc hại thì tránh ra chỗ khác. Đó là thói đời.
Lúc ba người bọn họ vào phòng học đã thấy hai thanh chủy thủ đặt trên bục giảng, Trương Hướng Vinh và Tần Hải không chút do dự cầm lấy. Thành tích những năm cấp ba của bọn họ đều đứng cuối cùng, so với Đổng Phi khi đó cũng không khá hơn bao nhiêu. Học xong đại học hạng ba, tốt nghiệp liền dựa vào ưu thế thân thể làm huấn luyện viên thể hình.
Từng ấy năm tới nay, vẫn luôn tiếp xúc với đủ loại người trong xã hội, cũng nhiễm không ít thói quen xã hội, đặc biệt là Tần Hải, hắn không còn là nam hài ngây thơ vụng về năm đó.
Ngay sau khi họ trốn đi không lâu đã nghe thấy tiếng la hét thảm thiết của một người phụ nữ trên sân thể dục. Chỉ là bọn họ cũng không dám đi ra ngoài xem xét.
Mã Tiểu Lộ kỳ thật cũng không phải là nữ nhân đặc biệt thông minh nhưng vẫn luôn là một nữ nhân có thủ đoạn. Điểm này có thể nhận ra được vì từ nhiều năm như thế cô ta có thể chuẩn bị vô số lốp xe dự phòng thành thạo mà không hề bại lộ là có thể nhìn ra.
Tuy rằng Mã Tiểu Lộ cũng không suy nghĩ cẩn thận chuyện gì đang xảy ra nhưng cô có trực giác cực kỳ nhạy bén cùng bản năng xu lợi tị hại*. Dưới tình huống như vậy, việc phải làm tự nhiên là chặt chẽ nắm lấy trái tim Tần Hải, đạt được sự bảo hộ toàn tâm toàn ý của hắn.
Cô lợi dụng vũ khí lớn nhất của người phụ nữ – nhu nhược và nước mắt. Cô kể lại nỗi sợ hãi của mình lúc này và tình cảm rối rắm của cô đối với Tần Hải trong nhiều năm qua.
Tần Hải vốn hãm sâu trong vòng xoáy tình cảm đương nhiên tin tưởng tất cả những gì Mã Tiểu Lộ nói, nếu không cũng sẽ không làm lốp xe dự phòng nhiều năm như vậy nhưng vẫn cam tâm vui vẻ chịu đựng.
Trương Hướng Vinh lại không tin. Người ngoài cuộc thường tỉnh táo, trong nhiều năm qua, hắn đối với hành vi và mục đích của Mã Tiểu Lộ ít nhiều cũng phát hiện ra. Chỉ là Tần Hải thủy chung không nghe hắn khuyên, nói nhiều ngược lại sẽ chất vấn hắn "Có còn là huynh đệ hay không?". Đối với việc này, hắn đành lực bất tòng tâm.
Sau đó điện thoại nhắc nhở thời gian trừng phạt đã kết thúc. Bọn họ ở trong phòng học đợi một hồi cũng không nghe được bên ngoài có động tĩnh gì cho nên Tần Hải quyết định một mình đi ra ngoài kiểm tra, nếu có nguy hiểm liền phát ra cảnh báo, hai người ở trong phòng học cũng dễ dàng chạy trốn sớm.
Trương Hướng Vinh nhân cơ hội này bắt đầu chất vấn Mã Tiểu Lộ, hỏi cô có phải thật ra vẫn luôn xem Tần Hải là lốp xe dự phòng hay không, vẫn đùa bỡn tình cảm của Tần Hải.
Mã Tiểu Lộ đương nhiên sẽ không thừa nhận, hai người ở trong phòng học nổi lên tranh chấp. Một số lời của Mã Tiểu Lộ kích thích Trương Hướng Vinh nên hắn tức giận túm lấy vạt áo của cô, Tần Hải lại trở về vào lúc này.
Tần Hải không biết đã xảy ra chuyện gì, phản ứng đầu tiên đương nhiên là cứu Mã Tiểu Lộ, muốn kéo cô từ trong tay Trương Hướng Vinh.
Trương Hướng Vinh cũng nổi nóng đương nhiên không chịu buông tay, hai người là bạn tốt nhiều năm sắp bởi vậy mà sinh ra xung đột, nhưng vào lúc này đoàn người Cao Gia Tuấn lại không kịp thời xông vào.
Mà bọn Cao Gia Tuấn nhìn thấy chính là Tần Hải và Trương Hướng Vinh xé rách quần áo của Mã Tiểu Lộ, Mã Tiểu Lộ khóc như hoa lê đái vũ, khóc không thành tiếng...
Tần Hải và Trương Hướng Vinh vốn đang tranh chấp, adrenaline tăng vọt. Trong hoàn cảnh khủng bố này có một đám người đột nhiên lặng yên không một tiếng động tiến vào, có người trong tay còn cầm vũ khí, người bình thường nên phản ứng như thế nào?
Mặc kệ giữa bọn họ có hiểu lầm gì nhưng đối ngoại nhất thiết cần phải nhất trí, đây là nhận thức chung của Tần Hải và Trương Hướng Vinh nhiều năm làm bằng hữu
Mà cũng chính là lúc này, bản năng xu lợi tị hại nhanh chóng làm cho Mã Tiểu Lộ đưa ra lựa chọn. Cô nhận ra đám người đang tới vì vậy nhanh chóng lựa chọn bên có nhiều người hơn và trông đáng tin cậy hơn. Chuyển ngữ: Chanhhsiunhun17
Trong đội ngũ của Cao Gia Tuấn và chính hắn vẫn chưa có người nào hiểu cô như Trương Hướng Vinh, hơn nữa hắn còn có địch ý với cô...
Chuyện tiếp theo chính là sau này xảy ra hết thảy.
Tuy rằng Tần Hải cũng bởi vì Mã Tiểu Lộ phản bội mà cảm thấy phẫn nộ cùng thất vọng khó có thể lý giải nhưng khi hắn ở trong nhà ăn nghe thấy Mã Tiểu Lộ ở bên ngoài cửa cầu xin vẫn như cũ mềm lòng.
Hắn vì Mã Tiểu Lộ trả giá mười mấy năm tình cảm, loại tình yêu tích lũy từng ngày lại cố tình vẫn luôn cầu mà không có được khiến Tần Hải mù quáng chìm sâu trong đó. Còn nữa, Tần Hải vốn cũng không phải là người thông minh khôn khéo cho lắm.
Mã Tiểu Lộ chỉ tốn một ít công sức là Tần Hải đã tha thứ, thậm chí còn quên mất cô đã từng phản bội.
Cũng chính vì điểm này mà sự tồn tại của Mã Tiểu Lộ một lần nữa khiến Trương Hướng Vinh như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than. Đồng thời, đây cũng là nguyên nhân khiến Mã Tiểu Lộ nhất định phải diệt trừ Trương Hướng Vinh.
Trong câu chuyện mà Mã Tiểu Lộ kể với Tề Tư Nguyên có bảy mươi phần trăm nội dung đều là thật.
Sự khác biệt là Mã Tiểu Lộ có che giấu một điều. Đó chính là trong quá trình ở chung với Tần Hải sau này, Mã Tiểu Lộ cố ý có vẻ đặc biệt sợ Trương Hướng Vinh, không ngừng nhỏ giọng nói với Tần Hải hôm nay Trương Hướng Vinh đặc biệt cổ quái, hơn nữa đối với cô không có ý tốt.
Loại lời này nếu nói một lần thì Tần Hải đương nhiên sẽ không dễ dàng tin tưởng nhưng nếu nhắc đi nhắc lại thì sao? Nếu như bình thường, Tần Hải có lẽ nhiều nhất cũng chỉ nghi ngờ nhưng trong thời khắc khác thường, hoàn cảnh khác thường thì sao?
Tiếp theo, Tần Hải cũng không làm chuyện đáng sợ gì với Mã Tiểu Lộ mà ngược lại Mã Tiểu Lộ làm ra vẻ sợ hãi trốn vào trong ngực Tần Hải. Điều đó làm cho Tần Hải cảm nhận được niềm vui vì cuối cùng cũng được nữ thần chấp nhận.
Cái bóng cũng từng xuất hiện, chỉ là Mã Tiểu Lộ cố ý nói lúc nó xuất hiện thì đột nhiên xuất hiện trong khoảng nửa phút sau khi thời gian trừng phạt sắp kết thúc. Khi đó, tốc độ của nó kỳ thật cũng không tính là nhanh, nó quả thật xuất hiện quỷ dị phía sau Trương Hướng Vinh.
Khi đó Mã Tiểu Lộ quả thật sợ hãi mà thét lên. Sau khi Mã Tiểu Lộ không ngừng tẩy não lại có câu "quỷ ở trong chúng ta" của Phương Chi Du đệm thêm đã làm Tần Hải kinh hoảng thất thố vì thế liền tin tưởng lời của cô ta, Trương Hướng Vinh chính là quỷ.
Chuyện cô ta kể hai người đánh nhau là có thật. Hết thảy giống như cô ta nói, Trương Hướng Vinh đã chết, chủy thủ của Tần Hải để lại trên thi thể Trương Hướng Vinh, mà chủy thủ của Trương Hướng Vinh cũng đâm vào bụng Tần Hải.
May mà đâm không sâu, Trương Hướng Vinh cũng không muốn lấy mạng Tần Hải.
Vì thế khi đó, Tần Hải và Mã Tiểu Lộ liền đi đến phòng y tế tầng ba ở khu dạy học thứ nhất tiến hành xử lý và băng bó vết thương đơn giản cho Tần Hải. Bọn họ không gặp phải mấy người Cao Gia Tuấn trốn ở tầng bốn, cùng lúc đó Tiếu Mạc Hàng đi nhà ăn tìm người trước.
Tần Hải bị thương, mang theo Mã Tiểu Lộ tránh đám người một đường chạy đến tòa nhà thực nghiệm, khi đó Tề Tư Nguyên và Yến Nam Thụy đã mang theo bình thuốc nổ đã chế tạo xong rời đi. Cuối cùng, bọn họ gặp Tiếu Mạc Hàng đang đi về phía tòa nhà thực nghiệm tìm Tề Tư Nguyên, lúc này mới đi theo Tiếu Mạc Hàng đến thư viện.
- --------------------------
Hãy nhắc nhở mình ra chương mới mỗi ngày bằng cách vote và comment (',,•ω•,,)♡
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT