Tề Tư Nguyên từ từ đứng dậy, chưa kịp ổn định cảm xúc, bên tai chợt nghe thấy...
Vào thời điểm Tề Tư Nguyên mở to mắt, cậu thấy xung quanh mình là hắc ám vô tận.
Cậu dùng sức chớp chớp hai mắt để ý thức thực mau liền tỉnh táo lại, nơi này cũng không phải văn phòng của cậu!!!
Nếu cậu nhớ không lầm, trong ký ức cuối cùng, chính mình đang ở trong văn phòng sửa sang lại hồ sơ vụ án.
Mà lúc này, cậu lại đang nằm nghiêng, dưới thân là một mảnh cứng rắn cùng lạnh lẽo. Đây là mặt sàn xi măng!
Tề Tư Nguyên giật mình, liền ngồi dậy cố gắng làm chính mình cùng đôi mắt thích ứng với đêm đen.
"Này! Đừng lên tiếng! Bọn họ sẽ tới!"
Trong bóng đêm đột nhiên truyền đến thanh âm đè thấp của nam nhân.
Tề Tư Nguyên hoảng sợ, thực mau liền bất động. Bóng đêm cũng không cắn nuốt được lý trí, cho dù đang xảy ra sự kiện quỷ dị không rõ vì sao nhưng với bản năng thấy việc lợi thì hâm hở, thấy việc hại thì tránh xa, tại thời điểm này đây phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.
Cậu cũng không biết trong bóng đêm đang cất dấu cái gì nên sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.
Tề Tư Nguyên nhìn sang phương hướng phát ra âm thanh, chỉ có thể mơ mơ hồ hồ thấy một bóng dáng. Thanh âm này khiến cho thần kinh cậu căng thẳng, lập tức đề cao cảnh giác, nhưng đồng thời, cậu cũng đoán được ít nhất cho tới bây giờ, người phát ra âm thanh ấy không có ác ý.
"Đã xảy ra chuyện gì? Ai sẽ tới?"
Tề Tư Nguyên cũng đem thanh âm ép tới cực thấp mà hỏi. Cậu sẽ không hỏi những câu như là "Anh là ai? Đây là nơi nào? Chúng ta vì sao lại ở chỗ này?" Đó đều là những câu linh tinh vô nghĩa.
Không có gì quan trọng hơn việc biết rõ ràng tình cảnh trước mắt! Bởi vì, từ câu nói ngắn gọn của nam nhân, Tề Tư Nguyên ngửi được hơi thở nguy hiểm.
"Im lặng!"
Trả lời Tề Tư Nguyên, lại là một lần nhắc nhở.
Thanh âm của người kia vừa mới dứt, chỉ thấy cách vách tường liền truyền đến những tiếng bước chân dồn dập đi tới, thanh âm kia từ xa vọng lại, "Đông! Đông! Đông" thật mạnh vang trên mặt đất, ở trong bóng tối, thế nhưng lại như tiếng bước chân của Tử Thần phảng phất đang đến gần, trái tim của Tề Tư Nguyên lập tức liền co lại.
Cậu không biết thanh âm quái dị kia là cái gì, giống tiếng bước chân người nhưng lại nặng hơn nhiều, mạc danh mang theo khủng bố cùng tín hiệu nguy hiểm.
Tiếng bước chân ở nơi phụ cận gần bọn họ quanh quẩn một chút, lại dần dần đi xa.
Tề Tư Nguyên vẫn như cũ nằm nghiêng trên sàn xi măng lạnh băng, không dám động đậy.
Cậu nhẹ nhõm thở dài một hơi nhưng lại không dám mở miệng. Bất quá, đôi mắt bắt đầu dần dần thích ứng với đêm đen, cuối cùng thấy được hình dáng của người vừa phát ra âm thanh.
Người kia thoạt nhìn đang ngồi dựa vào tường nên không biết vóc dáng anh ta như thế nào.
Tề Tư Nguyên lúc này mới chậm rãi ngồi dậy, thật cẩn thận không để mình phát ra nửa điểm âm thanh. Trong lòng tràn ngập nghi hoặc, xoay nhanh chính mình ký ức, lúc trước cậu đang ở trong văn phòng sửa sang lại hồ sơ mà lúc sau vì sao lại ở chỗ này.
Cậu cảm thấy khả năng bị bắt cóc khá cao nhưng là, trước mắt bầu không khí khủng bố này lại thật sự không giống tình trạng bắt cóc cho lắm.
Thẳng đến khi ngồi dậy, Tề Tư Nguyên mới phát hiện, kỳ thật chung quanh cũng không phải một tia sáng đều không có, chờ đôi mắt cậu hoàn toàn thích ứng với bóng đêm, cậu đã có thể thấy ánh sáng mong manh ngoài cửa sổ chiếu vào.
Nhìn hình dạng cửa sổ, bỗng nhiên Tề Tư Nguyên cảm thấy vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Tề Tư Nguyên duỗi tay ra chung quanh sờ soạng một chút, quả nhiên sờ đến chướng ngại vật, dựa theo hình dáng chướng ngại vật, sờ soạng một hồi sau đó xác định được phỏng đoán của chính mình.
Nơi đây là một phòng học! Chính là phòng học bình thường nhất trong trường học. Vào thời học sinh, địa phương này là nơi Tề Tư Nguyên quen thuộc nhất, chỉ là sau khi rời trường học ba năm, vì thế lại cảm thấy xa lạ.
Bên ngoài tựa hồ có nguy hiểm tồn tại, cậu cũng không dám tùy tiện rời đi nơi này, ít nhất nơi này hiện tại thoạt nhìn là nơi an toàn.
Ngay lúc Tề Tư Nguyên có ý đồ muốn hỏi nam nhân kế bên thêm tin tức về chuyện đang xảy ra, bỗng nhiên nghe được một tiếng "Phanh", thanh âm kia không gần không xa, là từ bên ngoài cửa sổ truyền đến.
Sau đó vang lên những tiếng bước chân hỗn loạn, còn có thanh âm vật nặng đánh xuống mặt đất xen lẫn tiếng người mơ hồ. Cuối cùng là tiếng nữ nhân thét chói tai.
"Aaaaaaaaaaaaaaaaaaa"
Ngoài cửa sổ lại truyền đến tiếng "Đông! Đông! Đông!". Tiếng bước chân cùng với tiếng bước chân, cư nhiên còn có vài tiếng cười dữ tợn phát ra từ cổ họng.
Tiếng cười này Tề Tư Nguyên quen thuộc cực kỳ, thời điểm chơi game kinh dị thường xuyên nghe được, khi Boss xuất hiện chém người chính là cười như vậy.
Lúc này, thân ảnh người nam nhân trước mắt cậu khẽ động, anh ta từ trên mặt đất đứng dậy, tốc độ thực nhanh, lại không phát ra bất luận thanh âm nào.
Tề Tư Nguyên khẽ kinh ngạc, thân thể hơi hơi lui về phía sau, theo bản năng mà bày ra tư thế phòng bị.
Nhưng mà người nọ cũng không có tới gần Tề Tư Nguyên, thân thể anh ta nhanh chóng bò tới bên cửa sổ, chỉ lộ ra đôi mắt, hướng ra bên ngoài cửa sổ dò xét.
Tề Tư Nguyên biết, ngoài cửa sổ chính sân thể dục. Trường học trên cả nước bố cục đều không khác biệt lắm, nếu bọn họ hiện đang ở trong một phòng học mà nói, như vậy nơi này, tự nhiên chính là trường học.
Tề Tư Nguyên phản ứng thực nhanh, cậu lập tức học người kia bộ dáng, tay chân nhẹ nhàng mà sờ đến bên cửa sổ, nhìn theo tư thế người nọ cũng quan sát cảnh tượng bên ngoài.
Ngoài cửa sổ thanh âm liên tục vang lên nhưng Tề Tư Nguyên chỉ nhìn thoáng qua liền minh bạch, trận truy đuổi ngắn ngủi ngoài sân thể dục đã kết thúc.
Giờ phút này trong sân thể dục, có hai người hoảng loạn chạy. Từ thân hình cùng tiếng hét không ngừng phát ra kêu sợ hãi liền có thể biết, đó là hai cô gái.
Phía sau các nàng là một thân ảnh to lớn đang gắt gao đuổi theo.
Cách đó có chút xa, ánh sáng cũng quá mờ, Tề Tư Nguyên thấy không rõ bộ dạng bọn họ. Nhưng liền từ ba thân hình đối lập không khó mà suy ra, truy đuổi hai nữ nhân chính là một con quái vật cường tráng như núi.
Nó đại khái cao đến hai mét, hình thể đặc biệt giống diễn viên điện ảnh Châu Phi tràn đầy cơ bắp. Giờ phút này trong tay nó đang cầm một đồ vật thật dài, hình dạng có chút giống côn bóng chày, nhưng xem kích thước ít nhất to gấp 10 lần côn bóng chày!
Bị cái loại này đồ vật đập trúng, xương cốt sẽ trực tiếp vỡ mà chết! Tề Tư Nguyên nghĩ.
Cậu rốt cuộc minh bạch, vì sao phía trước nghe được tiếng bước chân như vậy quái dị mà trầm trọng, hoá ra chính là quái vật này phát ra.
Quái vật kia tốc độ cực nhanh, sân thể dục trống trải không một chướng ngại, nó thực mau liền đuổi kịp.
Rốt cuộc, lúc quái vật giơ lên cây gậy lớn trong tay, thời điểm hai nàng đang dắt tay nhau, nguyên bản thét chói tai nữ nhân, trong đó một người, bỗng nhiên đẩy mạnh một nữ nhân khác ra, đột nhiên không kịp phòng ngừa đồng bạn, nữ nhân kia bị đẩy về hướng quái nhân.
Cây gậy lớn vững vàng nện trên đầu nữ nhân.
Vì ở xa, chỉ nghe được một tiếng "Bang", tựa như thanh âm bổ dưa hấu.
Sau đó liền thấy nữ nhân ngã xuống.
Người đã đẩy đồng bạn của mình mượn cơ hội cùng quái nhân kéo ra khoảng cách.
Tề Tư Nguyên gắt gao mà bưng kín miệng, ngăn cản chính mình phát ra âm thanh đồng thời cũng là đang liều mạng ép xuống cảm giác nôn mửa từ dạ dày.
Tuy rằng có khoảng cách cùng bóng đêm che chắn, kỳ thật cậu căn bản không nhìn được hình ảnh huyết tinh đó, nhưng từ xa xa kia truyền đến tiếng "Bang" cùng với động tác của quái vật, liền cũng đủ làm người ta tưởng tượng ra hình ảnh huyết tinh khủng bố.
Ngoài sân thể dục, theo nữ nhân ngã xuống đất quái vật cư nhiên dừng bước chân, nó thế nhưng không truy kích một nữ nhân khác, ngược lại đem nữ nhân bị bổ đầu xách lên ném tới trên vai.
Nữ nhân còn sống thấy vậy, mượn cơ hội chạy trốn xa hơn, thẳng đến hoàn toàn biến mất trong bóng tối.
Mà quái vật khiêng nữ nhân đã chết trên vai hướng phương hướng khác rời đi.
Tề Tư Nguyên từ từ đặt tay che miệng mình xuống, chưa kịp ổn định cảm xúc, bên tai bỗng nhiên truyền đến một tiếng "Tí tách" thật gần, thanh âm kia phảng phất vang lên trong lớp học trống trải, có một giọt nước rơi xuống, da đầu Tề Tư Nguyên tức khắc tê dại.
Theo thanh âm vang lên, Tề Tư Nguyên thấy túi tiền bên người nam nhân kia hơi hơi sáng một chút, mà Tề Tư Nguyên phía sau, cũng có ánh sáng sáng lên.
Kia ánh sáng, đúng là xuất hiện ở nơi Tề Tư Nguyên vừa mới ngã xuống đất.
Di động! Đó là di động!
Hết thảy sự tình vừa mới phát sinh theo nhau mà đến, Tề Tư Nguyên nhất thời quên mất di động.
Cậu xoay người lại sờ soạng. Hy vọng nơi này có tín hiệu, có lẽ còn có thể báo nguy. Tuy rằng, trực giác nói cho cậu biết sự tình chỉ sợ không đơn giản như vậy, nhưng ôm ấp một phần vạn hy vọng vẫn tốt hơn không phải sao?
Thẳng đến nhặt di động lên, cậu liền biết kia một phần vạn hy vọng liền không có.
Di động này không phải của cậu!
Đây là một nhãn hiệu cùng kích cỡ di động chưa từng thấy qua, ngoại hình vẫn dựa theo bộ dáng di động bình thường, nhưng là toàn bộ trên màn hình hiện tại chỉ viết mấy chữ thoạt nhìn cũng không có hình thức quay số điện thoại.
Nhưng mà, chân chính làm Tề Tư Nguyên cảm thấy sợ hãi cùng khiếp sợ, cũng không phải cái này di động không thể gọi điện thoại, mà là nội dung trên màn hình.
Đầu tiên đập vào mắt, chính là:
Vòng thứ nhất trò chơi, chế tài thời gian:
Chạy trốn giả 014 hào Ngô Tuyên Mỹ
Diệt sát
Trò chơi tiến hành tổng thời gian: 70 phút
Hiện tại thời gian: 01: 10
Trò chơi tham dự giả: 22 người
Còn thừa chạy trốn giả: 21 người
Vòng thứ nhất thời gian bắt giữ kết thúc, thỉnh đại gia tiếp tục vui sướng mà chơi.
WTF? Đây là cái gì?
Chạy trốn giả trò chơi là sao?
Ngô Tuyên Mỹ, tên này thập phần quen thuộc, chính mình nhất định ở nơi nào nghe qua! Tề Tư Nguyên nhíu mày.
"Cậu hướng lên trang mà xem, còn có mặt khác tin tức." Nam nhân kia đột nhiên lại nói chuyện, nhắc nhở Tề Tư Nguyên. Anh ta thanh âm vẫn như cũ rất thấp, nhưng không giống vừa rồi như vậy áp lực.
Tề Tư Nguyên khóe mắt dư quang kỳ thật vẫn luôn chú ý hướng đi của nam nhân kia, trong lòng phòng bị một khắc cũng chưa từng lơi lỏng.
Chỉ là bên ngoài phát sinh sự tình quá mức kinh tủng khủng bố, so sánh với bên ngoài quái vật, người này vẫn là tốt hơn nhiều, cho nên Tề Tư Nguyên chỉ là âm thầm đề phòng động tác người kia, cũng không cố ý muốn xé mặt với nam nhân này.
Tề Tư Nguyên nhìn thoáng qua góc trái bên dưới màn hình, quả nhiên có một cái nút hướng về phía trước, cậu liền theo lời điểm nhấn tới trang nhất.
Đệ nhất trang, có viết:
Hoan nghênh đại gia tiến vào hệ thống Pandora, thỉnh quý trọng chính mình sinh mệnh cùng nắm bắt mỗi một lần cơ hội trong trò chơi.
Điều kiện thắng lợi:
1. Sống đến cuối cùng mỗi người thắng được nhận cơ hội sinh tồn cũng đạt được khen thưởng phong phú, thỉnh cố lên!
2. Sống đến ngày mai buổi sáng 8 giờ, tức là thắng, người thắng có cơ hội sống sót, cũng đạt được phong phú khen thưởng, thỉnh cố lên!
( Chú ý: Chỉ cần thỏa mãn hai điều kiện trên tùy ý một cái, tức đã thắng)
Nhắc nhở hữu nghị: Vòng thứ nhất trò chơi thời gian là 60 phút, thỉnh nhóm chạy trốn giả cố lên, đào thải những người khác. 60 phút qua đi, chế tài giả sẽ lại xuất hiện, vòng thứ nhất trò chơi chế tài giả đã giết chết một người, chế tài giả "nghỉ ngơi" thời gian trong mười phút, chúc đại gia may mắn!
( Chú ý: Mau chóng đào thải mặt khác chạy trốn giả, có thể rút ngắn thời gian trò chơi nhanh chóng kết thúc).
Đệ nhị trang:
Vòng thứ nhất đào thải thời gian:
Chạy trốn giả 007 hào Mã Nhất Cường
Đào thải
Trò chơi tiến hành tổng thời gian 60 phút
Hiện tại thời gian: 01: 00
Trò chơi tham dự giả: 22 người
Còn thừa chạy trốn giả: 20 người
Vòng thứ nhất trò chơi thời gian kết thúc, tiến vào chế tài giả thời gian, chúc đại gia may mắn.
Đệ tam trang, chính là Tề Tư Nguyên sớm nhất nhìn đến 014 hào bị diệt sát kia.
Nhìn đến tên "Mã Nhất Cường" đồng dạng quen thuộc, Tề Tư Nguyên chậm rãi liền nhớ được đó là người nào!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT