Editor: Chanh

Chương 36: Đêm kinh hoàng ở trường học

Nếu như có thể lừa gạt bất kỳ ai trong số bọn họ trước khi thời gian trừng phạt ở vòng thứ năm bắt đầu...

Nếu hệ thống cưỡng chế phân chia, đơn giản mỗi người sẽ có hai điểm tích lũy, cho dù không đủ thì mọi người cũng phải chấp nhận.

Mà tự do phân chia đại biểu cho điều gì?

Mười điểm tích lũy có thể chia làm ba danh ngạch an toàn, mỗi danh ngạch có ba điểm tích lũy, sau đó chỉ còn lại một điểm tích lũy bổ sung. Nếu như năm người vì an toàn của bản thân, vì muốn ở vòng trừng phạt tiếp theo không chết oan uổng thì nhất định sẽ tranh đoạt ba cái danh ngạch an toàn kia!

Kết quả của cuộc tranh đấu này sẽ như thế nào?

Nếu như điểm tích lũy không tiến hành đổi thì căn cứ vào quy tắc ẩn giấu, người có điểm tích lũy càng cao càng dễ trở thành miếng bánh thơm ngon, thất phu vô tội hoài bích kỳ tội*.

Thất phu vô tội hoài bích kỳ tội (匹夫无罪怀璧其罪): người bình thường thì không có tội nhưng vì mang ngọc quý trong người mà phải chịu tội. Ý chỉ những người có thứ quý giá trong người thì thường bị người khác ghen ghét, dòm ngó, hãm hại.

Hệ thống thực sự hạ một bàn cờ tốt! Dụng tâm hiểm ác đến cực điểm!

"Đinh!"

Âm thanh này chỉ giới hạn trong điện thoại di động của năm người bọn họ.

Tề Tư Nguyên lần nữa nhìn về phía màn hình, cậu không khỏi thở dài. Hệ thống ngoài dụng tâm hiểm ác ra thì một chút chỗ trống cũng không cho người ta!

Tại thời điểm này, điện thoại di động của năm người bị phán định là giết Người Xử Phạt, đồng thời xuất hiện một khung hệ thống.

Trên đó là ảnh đại diện của năm người bọn họ, dưới ảnh đại diện có một khung lựa chọn, trong đó có một menu, menu từ 0-10 tổng cộng có 11 số. Bên cạnh con số là nút xác nhận (nút ok).

Mà ở chính giữa phía dưới cùng của màn hình điện thoại là một đồng hồ đang đếm ngược ba phút.

"Xem ra việc phân chia điểm tích lũy này còn cần năm người đồng thời xác nhận." lần này ngay cả Tề Tư Nguyên cũng nở nụ cười, cậu là bị chọc tức.

"Nếu thời gian đếm ngược kết thúc, điểm tích lũy hẳn sẽ bị xóa sạch. Cái gọi là hệ thống này thật sự một chút thiệt thòi cũng không chịu. " Tiếu Mạc Hàng hừ lạnh.

"Vậy thì chia đều đi, tốc chiến tốc thắng, đỡ phiền phức!" Phương Chi Du nói, đối với sự hiểm ác và tính toán chi li của hệ thống, hắn vô cùng phản cảm liền không muốn để cho hệ thống được như ý.

"Không được!" Yến Nam Thụy chậm rãi lắc đầu nói.

"Vì sao?" Phương Chi Du không chút khách khí hỏi. Nếu là Tề Tư Nguyên nói như vậy, hắn cũng sẽ hỏi vì sao thế nhưng ngữ khí khẳng định nhu hòa hơn nhiều.

Yến Nam Thụy chỉ nhìn hắn một cái, tựa hồ không muốn giải thích nhiều.

"Bởi vì nếu chia đều sẽ bị hệ thống lừa!" Tề Tư Nguyên mở miệng thay Yến Nam Thụy giải vây.

"Sao lại nói vậy?" Phương Chi Du hỏi, ngữ khí quả nhiên từ chất vấn biến thành nghi vấn.

"Chúng ta có năm người, trung bình mỗi người được hai điểm. Ngoại trừ cậu vốn có một điểm tích lũy ra thì bốn người khác đều chỉ có hai điểm tích lũy. Hai điểm không thể đổi được một lần miễn trừ trừng phạt. Dưới tình huống không thể gom đủ ba điểm tích lũy thì hai điểm đó là vô nghĩa. Vì vậy, làm thế nào cậu có thể làm cho hai điểm vô nghĩa trở thành có nghĩa?" Tề Tư Nguyên hỏi ngược lại.

"Giết người là gom đủ ba điểm tích lũy." Phương Chi Du hiếm khi động não một lần, hắn trả lời chính xác.

Tề Tư Nguyên gật đầu, không cần nói cũng biết.

Cùng lúc đó, Tề Tư Nguyên lại nhìn thoáng qua đồng hồ đeo tay, thời gian đã trôi qua 30 giây, vẫn còn 02 phút 30 giây.

Tôn Thiến Thiến cả người ớn lạnh. Cô hiểu những gì Tề Tư Nguyên và Yến Nam Thụy nói, bỗng nhiên ý thức được mình đang ở một vị trí phi thường nguy hiểm!

Trong số năm người, cô là loại nhặt được ở ven đường. Lúc trước khi nghe Tề Tư Nguyên bàn kế hoạch cùng đối phó với Người Xử Phạt, cô căn bản không nghĩ tới công lao hay điểm tích lũy. Cô chỉ là muốn sống, chỉ đang nỗ lực cầu sinh.

Mà trên thực tế cô cũng không giúp được gì nhiều, trong kế hoạch của Tề Tư Nguyên và Yến Nam Thụy vốn không có cô. Muốn nói về hỗ trợ thì chỉ có bình thuốc nổ cuối cùng cô ném thành công ngăn chặn cái bóng chạy trốn.

Nhưng cũng chính vì cú ném đó mà bốn người họ thiếu chút nữa bị nhốt ở bên trong không ra được!

Cho nên cho tới bây giờ, cô chưa từng nghĩ tới điểm tích lũy có liên quan gì đến mình.

Nhưng hệ thống lại đưa tên cô vào danh sách, những người khác sẽ làm gì để tích lũy đủ ba điểm?

Giả sử bốn người Tề Tư Nguyên không so đo với cô, dựa theo phương thức chia đều chia cho cô hai điểm tích lũy. Thế nhưng cô chỉ có một mình, cô nên đối mặt với những người nhìn cô như hổ rình mồi như thế nào đây?

Đặc biệt vài phút trước, Tôn Thiến Thiến còn đồng tình với Mã Tiểu Lộ, mà ánh mắt của Mã Tiểu Lộ nhìn cô lúc này lại phảng phất như đang nhìn con mồi!

Tôn Thiến Thiến cả người rét run như rơi xuống hầm băng.

"Như vậy đi," Tiếu Mạc Hàng ngược lại chú ý tới trạng thái của Tôn Thiến Thiến nhưng cũng chỉ liếc nhìn cô ta một cái rồi quay sang nói với Tề Tư Nguyên:

"Thời gian cũng không còn nhiều, chúng ta chia đơn giản thôi. Đầu tiên chia trung bình mỗi người hai điểm sau đó tôi lấy điểm của mình, một cho Tư Nguyên, một cho Yến Nam Thụy. "

Sau đó anh lại chuyển hướng về phía Phương Chi Du:

"Cậu vốn có một điểm tích lũy, hai điểm này nữa là vừa vặn. "

Phương Chi Du gật đầu, đối với việc được chia hai điểm tích lũy cũng không có ý kiến, chỉ là nhìn Tiếu Mạc Hàng:

"Còn anh, anh làm sao bây giờ?"

Tiếu Mạc Hàng cười cười, nhún vai tỏ vẻ không sao cả.

Yến Nam Thụy nhíu mày nhìn Tiếu Mạc Hàng, bộ dáng không đồng ý lắm. Theo hắn, người không nên có điểm tích lũy là Tôn Thiến Thiến nhưng hắn và Tiếu Mạc Hàng kỳ thật không thân, hình như không có lập trường nói như vậy.

"Tốt. Cứ như vậy đi, mọi người trước cứ xác nhận trên điện thoại di động của mình đã." Tề Tư Nguyên không chút do dự vỗ tay quyết định.

Quyết định của cậu khiến Phương Chi Du và Yến Nam Thụy kinh ngạc.

Kỳ thật trong mấy người bọn họ đều cho rằng, Tiếu Mạc Hàng cùng Tề Tư Nguyên là quen thuộc nhất. Hai người bọn họ cùng nhau kề vai tác chiến sớm nhất nhưng trải qua thời gian dài ở chung bọn họ cũng phát hiện ra với một số chuyện, ví dụ như đồng bạn, Tề Tư Nguyên là một người dựa trên nguyên tắc chấp hành, phi thường công bằng liêm chính.

Phương thức phân chia như vậy, kỳ thật đối với Tiếu Mạc Hàng là không công bằng. Nhưng Tề Tư Nguyên đối với chuyện này lại không chút do dự.

Cậu chỉ nhìn Tiếu Mạc Hàng một cái, ánh mắt sâu thẳm mà bình tĩnh, sau đó liền đáp ứng.

Mặc dù kinh ngạc nhưng Phương Chi Du và Yến Nam Thụy chung quy cũng không nói gì nữa, hai người cầm lấy điện thoại chuẩn bị xác nhận.

"Tôi... tôi cũng không muốn điểm tích lũy, tôi cũng có thể chia cho các người..." Tôn Thiến Thiến càng thêm thanh tỉnh so với những người khát vọng nhận được điểm tích lũy ở đây, lúc cô nói những lời này đều sắp khóc lên.

Cô thanh tỉnh hiểu rõ, chỉ cần cô nhận hai điểm tích lũy tạm thời không cách nào tiến hành đổi này thì ở trong vòng kế tiếp, tính mạng của cô sẽ lâm vào tình thế cực kỳ nguy hiểm. Ví dụ như Mã Tiểu Lộ còn thiếu một điểm tích lũy, Đổng Phi còn thiếu hai điểm tích lũy...

Đặc biệt là Đổng Phi, sau khi hắn triệt để xé rách ngụy trang, khí tức trên người trở nên cực độ nguy hiểm...

Tôn Thiến Thiến nhìn bốn người với ánh mắt khẩn cầu, bốn người cũng nhanh chóng hiểu được ý tứ của cô.

"Vậy để tôi nhận hai điểm của cô." Tiếu Mạc Hàng cười cười, tiếp nhận củ khoai lang nóng bỏng tay này.

Tôn Thiến Thiến liều mạng gật đầu, ánh mắt nhìn Tiếu Mạc Hàng tràn ngập cảm kích.

Rất nhanh, năm người đã thương lượng xong vấn đề phân chia điểm tích lũy.

Khi năm người đều ấn xác nhận, trên điện thoại lại "đinh" một tiếng, màn hình điện thoại của mọi người đều sáng lên.

Chúc mừng người chạy trốn số 002 Yến Nam Thụy nhận được 3 điểm, tổng số điểm tích lũy là 3.

Chúc mừng người chạy trốn số 018 Phương Chi Du nhận được 2 điểm, tổng số điểm tích lũy là 3.

Chúc mừng người chạy trốn số 019 Tôn Thiến Thiến nhận được 0 điểm, tổng số điểm tích lũy là 0.

Chúc mừng người chạy trốn số 021 Tề Tư Nguyên nhận được 3 điểm, tổng số điểm tích lũy là 3.

Chúc mừng người chạy trốn số 022 Tiếu Mạc Hàng nhận được 2 điểm, tổng số điểm tích lũy là 2.

Vòng này đã sinh ra những người chạy trốn có thể nhận được một lần miễn trừng phạt, xin chúc mừng tất cả mọi người.

Nhưng ở dưới cùng của những từ này, có một nút "đổi" màu xám, bên cạnh nút đổi màu xám là đồng hồ đang đếm ngược thời gian.

00:37:07 phút, đồng hồ đếm ngược này giống hệt với thời gian đếm ngược ở vòng thứ năm.

Nói cách khác......

"Hệ thống chó má!" Lúc này ngay cả Phương Chi Du cũng thấy rõ, mắng to ra tiếng:

"Đây là phải đến khi thời gian vòng này kết thúc, thời gian trừng phạt bắt đầu mới có thể đổi đúng không! Trời ạ!" hắn ở trong lòng đem mười tám đời tổ tông của hệ thống luân phiên mắng một lần, nếu như hệ thống có tổ tông.

Điều này rõ ràng là để tất cả người có điểm tích lũy đều trở thành mục tiêu sống trong thời gian ở vòng này!

Đặc biệt là - ba người sở hữu ba điểm tích lũy!

"Quả nhiên không đơn giản như vậy!" Tề Tư Nguyên cũng không cảm thấy đặc biệt ngoài ý muốn, nhìn di động thản nhiên nói.

"Cô là kẻ ngốc sao? Điểm tích lũy cũng không cần?" Mã Tiểu Lộ dùng loại ánh mắt cổ quái, phẫn hận nhìn chằm chằm Tôn Thiến Thiến. Đó giống như là thứ đã đến tay mà vì Tôn Thiến Thiến nên đã mất đi.

Tôn Thiến Thiến lúc trước nghe chuyện Mã Tiểu Lộ kể nên nghĩ muốn đến đỡ vì thế cách cô ta gần nhất. Mã Tiểu Lộ đột nhiên tới gần làm cô sợ tới mức nhanh chóng trốn vào giữa mấy người Tề Tư Nguyên.

Nhưng lúc trước cô từng bị Tề Tư Nguyên cự tuyệt trong thư viện, vì thế lại không dám thật sự trốn sau lưng bọn họ, cô ở một vị trí vô cùng xấu hổ.

Cho tới bây giờ, cô đã có một cái nhận thức thanh tỉnh đối với rất nhiều chuyện nhưng giờ đây mới bắt đầu suy nghĩ lại lời nói và hành động trước kia có còn kịp sao?

"Nếu như cô muốn thì vòng này hãy đi cùng chúng tôi." Tiếu Mạc Hàng vừa cười nói vừa đi đến bên cạnh Tôn Thiến Thiến, sau đó nhàn nhạt liếc nhìn Mã Tiểu Lộ một cái rồi nhìn về phía đồng đội. Chuyển ngữ: Chanhhsiunhun17

Phương Chi Du nhún vai tỏ vẻ không sao cả, dù sao vòng này bọn họ đã là bia ngắm lớn nhất. Tề Tư Nguyên nhìn Tôn Thiến Thiến lại nhìn Tiếu Mạc Hàng, cuối cùng vẫn gật đầu.

Tảng đá lớn trong lòng Tôn Thiến Thiến rơi xuống, lại càng muốn khóc. Nhưng thời cơ không đúng, cô chỉ có thể che miệng liều mạng chịu đựng.

Mã Tiểu Lộ lại khinh thường "hừ" một tiếng, cô từ trên mặt đất đứng lên, hướng về phía mọi người nở một nụ cười cổ quái sau đó xoay người một mình hướng rừng cây nhỏ chạy tới.

Ngụy trang của cô đã bị xé rách, kế hoạch ban đầu đã không còn khả năng tiến hành. Mọi người ở đây đều không tin tưởng cô nữa mà cô cũng là người có hai điểm tích lũy, là một bia ngắm sống.

Chẳng qua vừa rồi còn hai người không có mặt ở hiện trường, một người là Đổng Phi và người còn lại là Ngô Mỹ Lệ. Nếu như có thể lừa gạt bất kỳ một ai trong bọn họ trước khi thời gian trừng phạt thứ năm bắt đầu...

Mã Tiểu Lộ rời đi, Cao Gia Tuấn lại mang theo Lý Văn Đào và Hàn Ái đi về phía năm người.

"Ái chà!" Phương Chi Du phất dao găm hướng về phía Cao Gia Tuấn cười như không cười nói:

"Tôi nghĩ các người không nên đến quá gần mới tương đối an toàn." con dao găm này vốn bị cự quái ném ở đại sảnh thư viện, sau khi thư viện bốc cháy, mọi người chạy ra ngoài, Phương Chi Du lại đi về đại sảnh nhặt nó, có thể thấy được hắn đối với nó là thật lòng yêu thích.

- ------------------------------------

Dạo này mình không có bận nhiều việc nên giành thời gian đăng chương mới nhiều hơn (⌒▽⌒)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play