Các đệ tử đứng bên ngoài hoàn toàn hóa đá, vừa rồi bọn họ ở ngoài đều nghe được tiếng đánh nhau bên trong, cũng biết bên trong đã động thủ. Dũng Cảm bang, Cẩm Tú bang và Lăng Thiên, bang chúng ba bang phái đương nhiên biết bang chủ của mình mời người nội đường tới, cho nên tinh thần quần chúng phấn chấn, một đám vừa hớn hở lại vừa tò mò quan sát bên trong linh đường, hận không thể vào xem người nội đường động thủ sẽ có tình cảnh gì?

Còn trên mặt Mai Hoa bang và đám tân đệ tử phía sau Hứa Thanh Tuyết lại hiện lên vẻ sầu lo rõ ràng. Người Mai Hoa bang đương nhiên biết đối phương đã mời đến một nội đường đệ tử, hơn nữa cũng đã lén nói cho đám người Hứa Thanh Tuyết.

Mặc kệ là hưng phấn, hay là sầu lo, bọn họ lúc này đều đang chú ý tình huống bên trong. Rốt cuộc cửa bị phá nát, đánh nhau lan tới bên ngoài, nhưng tình huống xuất hiện lại làm cho mọi người cực kỳ ngoài ý muốn. Không phải Hứa Thiên Tứ đuổi đánh Hứa Tử Yên, mà là Hứa Tử Yên đang không ngừng đuổi theo Hứa Thiên Tứ.

Tuy rằng vẻ mặt Hứa Thiên Tứ vẫn rất nhẹ nhàng, Hứa Tử Yên tránh né pháp thuật của hắn cũng thật vất vả. Nhưng trong lòng mọi người vẫn không tiếp nhận nổi. Chẳng phải nội đường đệ tử vừa ra mặt, hai ba chiêu đã xử lý xong ngoại đường đệ tử à? Làm sao có thể kéo dài đến vậy, hơn nữa ngoại đường đệ tử Hứa Tử Yên kia còn vừa trốn tránh vừa truy kích, xem bộ dạng Hứa Tử Yên, tuyệt đối là chuẩn bị đuổi theo Hứa Thiên Tứ, túm hắn hành hung một trận, như thế… cũng quá dũng mãnh rồi!

Kỳ thực, trong lòng Hứa Thiên Tứ lúc này hết sức buồn bực. Sau khi hắn và Hứa Tử Yên va chạm một quyền, hắn phát hiện hắn cùng Hứa Tử Yên trên tu vi tuy rằng có sự khác biệt to lớn, nhưng trong cơ thể Hứa Tử Yên tựa như ẩn chứa sức mạnh vĩ đại, nếu mình so kỹ năng võ thuật với nàng, không biết sẽ phải đánh tới khi nào. Còn nếu kéo dài quá lâu, vậy chẳng phải mất sạch thể diện của nội đường đệ tử hắn?

Cho nên hắn lập tức quyết định dùng lợi thế của mình công kích điểm yếu của địch, khi dễ ngoại đường đệ tử Hứa Tử Yên không thể phóng thích pháp thuật, ở cự ly xa nhanh chóng đánh bại Hứa Tử Yên. Có điều hiện thực và lý tưởng chênh lệch quá lớn, Hứa Thiên Tứ chẳng những không thể lập tức đánh bại Hứa Tử Yên, ngược lại bị mấy pha tiếp cận sắc bén của Hứa Tử Yên làm luống cuống tay chân.

Hiện tại Hứa Thiên Tứ dù có muốn ngừng phóng thích pháp thuật cùng Hứa Tử Yên cận chiến, cũng chẳng có sức lực. Một Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất như hắn, phóng thích pháp thuật vốn đã rất tốn sức, bây giờ đánh nhau với Hứa Tử Yên một lát, cả thân chân nguyên đã tiêu hao bảy tám phần, làm sao còn dám cùng Hứa Tử Yên cận chiến.

Nhưng mà, Hứa Tử Yên thì khác. Nàng áp chế tu vi ở Hậu Thiên tầng thứ mười một, lại chỉ áp dụng cho tính công kích của nàng, còn chân nguyên của nàng vẫn là tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ năm, làm sao Hứa Thiên Tứ Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất có thể so sánh được? Do đó mới xuất hiện cảnh tượng làm cho mọi người hóa đá thế này.

Tốc độ của Hứa Thiên Tứ ngày càng chậm, khí thế ngày càng yếu, khoảng cách thời gian phóng ra pháp thuật ngày càng dài, hơn nữa uy lực cũng ngày càng giảm. Trái lại Hứa Tử Yên bởi vì Hứa Thiên Tứ suy yếu, xu thế trở nên càng ngày càng mạnh, tốc độ rõ ràng nhanh hơn, đang nhanh chóng kéo gần khoảng cách với Hứa Thiên Tứ.

Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt không thể tin và sợ hãi.

Rốt cuộc, Hứa Tử Yên đuổi theo Hứa Thiên Tứ, thân hình bắn lên, một cước đá về phía Hứa Thiên Tứ. Hứa Thiên Tứ dùng song chưởng chặn lại, thân hình bị Hứa Tử Yên đá thất tha thất thểu lui về sau. Nhìn thấy Hứa Tử Yên lại đánh tới, cuống quít tế ra phi kiếm của mình, tung mình nhảy lên một cái, giẫm trên phi kiếm, ngự kiếm bay đi. Rồi ở không trung hung tợn quát Hứa Tử Yên: “Hứa Tử Yên, ngươi có giỏi thì đừng đi, đắc tội nội đường chúng ta, ngươi liền ở trong này chờ chết đi, ta lập tức gọi người tới đây!”

Dứt lời, chân nguyên trong cơ thể đã thừa lại không nhiều lắm, miễn cưỡng khống chế phi kiếm, xiêu xiêu vẹo vẹo ngự kiếm bay đi.

Ánh mắt mọi người đều dõi theo thân hình Hứa Thiên Tứ ở không trung càng đi càng xa, sau đó cả đám giống như trẻ nhỏ bừng tỉnh từ cơn ác mộng, sợ hãi nhìn Hứa Tử Yên.

Hứa Tử Yên hờ hững quét mắt nhìn mọi người một lượt, cuối cùng ánh mắt ngừng lại ở trên người Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu. Vẻ mặt Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu lập tức biến đổi, không tự giác thụt lùi một bước, trên mặt hiện lên nụ cười xấu hổ nửa cười nửa mếu.

Hứa Tử Yên chậm rãi đi về phía ba người bọn họ, không khí trở nên khẩn trương, ánh mắt mọi người đều theo sát thân hình Hứa Tử Yên di chuyển. Sau gáy Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu đã chảy ra một lớp mồ hôi lạnh. Nhưng mà, bọn họ lúc này lại không thể chịu thua, bởi vì Hứa Thiên Tứ kia trước khi đi, từng lên tiếng hắn rất nhanh sẽ trở về. Mà đệ tử Hứa gia đều biết, Hứa Thiên Tứ có một đệ đệ gọi là Hứa Thiên Dưỡng, tư chất tốt hơn ca ca Hứa Thiên Tứ của hắn rất nhiều, so với ca ca hắn còn nhỏ hơn mười tuổi, nhưng tu vi đã đạt tới Luyện Khí kỳ tầng thứ ba. Tuy rằng đến tuổi hắn mới đạt tới Luyện Khí kỳ tầng thứ ba cũng không coi là tư chất tốt gì, nhưng đối mặt với ngoại đường đệ tử, thì phải là sự tồn tại như trời.

Nếu Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu lúc này chịu thua, đợi đến khi Hứa Thiên Tứ cùng đệ đệ Hứa Thiên Dưỡng của hắn trở về, biết việc này, trách tội xuống, vậy chẳng phải bọn họ ăn không hết chịu không nổi?

Ba người liếc nhìn nhau một cái, lập tức vận tu vi của mình tới Hậu Thiên tầng thứ mười hai đỉnh, bọn họ cũng không còn cách nào, một mặt trước mắt có Hứa Tử Yên cường thế, mặt khác ở phía sau lại có Hứa Thiên Dưỡng càng thêm cường thế, cuối cùng bọn họ vẫn cảm thấy Hứa Thiên Dưỡng tương đối đáng tin hơn, cho nên lựa chọn liều mạng cùng Hứa Tử Yên.

Thực tế lại là, Hứa Tử Yên chỉ nhẹ nhàng lướt qua bên cạnh bọn họ, chứ không thèm để ý tới bọn họ, rồi thản nhiên nói: “Vào đi, chúng ta cùng nhau đợi tên Hứa Thiên Tứ kia trở về!”

Mọi người thấy Hứa Tử Yên không hề ra oai, tất cả đều sửng sốt, nhưng nghe lời Hứa Tử Yên nói, một đám không khỏi chấn động thân hình, thầm nghĩ: “Hứa Tử Yên này thật đúng là dám ở chỗ này chờ Hứa Thiên Tứ trở về? Thế  này… dũng khí cũng không phải lớn bình thường!”

Ánh mắt một đám nhìn Hứa Tử Yên vốn dĩ hoàn toàn đều là sợ hãi, lại bắt đầu trở nên có chút tôn kính. Hứa Tử Yên cất bước đi qua cánh cửa đã bị phá nát, tiến vào linh đường, ngồi xuống một cái ghế. Những người khác cũng chỉ còn nước tiến vào theo, ngồi xuống dưới tay Hứa Tử Yên.

Hứa Tử Yên ngồi xuống cũng không nói lời nào, hơi nhắm hai mắt lại, ngồi đó hồi tưởng từng chiêu từng thức vừa rồi cùng Hứa Thiên Tứ liều mạng đánh nhau, lại có thêm một tia lý giải về Luyện Khí kỳ.

Nàng ở nơi đó hồi tưởng, lĩnh ngộ. Người khác lại cảm thấy vô cùng đè nén, một đám cẩn thận dè dặt ngồi tại chỗ, thỉnh thoảng lại nhìn lén Hứa Tử Yên. Kể cả Hứa Hổ Nữu, Hứa Hoa Linh và những đệ tử Mai Hoa bang, lúc này cũng tràn ngập kính sợ nhìn Hứa Tử Yên.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, đột nhiên từ không trung truyền đến một luồng uy áp, hai mắt Hứa Tử Yên đang khép hờ bỗng chốc mở ra, thông qua cửa phòng nhìn về phía bầu trời…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play