Xuyên văn chi trân ái sinh mệnh, rời xa nhân vật chính

Chương 79


3 năm

trướctiếp

"Cỏ Nhỏ! Đóng cửa lại mau!" Đây là lần đầu tiên Hạ Vô Thiên ở chỗ của Vệ Trung Hiền kích động đến vậy, bởi vì bình thường Hạ Vô Thiên như khúc gỗ, không có chuyện gì hắn đều đứng vững trạng thái bình tĩnh, bây giờ ngược lại lại có dáng vẻ kích động thế này.

Đợi đến lúc Hạ Khô Thảo chuẩn bị hỏi tình huống của Hạ Vô Thiên thế nào thì cũng là lúc xuất hiện một người, hay nói là một người xa lạ, người này tùy nói mặc trang phục không gì khác nơi này, nhưng hắn không phải là người trung nguyên, mà là người Khương Vu quốc, người này cao lớn rắn chắc, khí thế bất phàm, tóc và vai đều là màu nâu, dáng vẻ hơi xốc xếch, một đôi mắt màu đỏ mang cỗ sát khí chết chóc, Hạ Khô Thảo biết người này không dễ chọc, y cũng không biết tại sao ca ca của y lại chọc đến người này.

"Ta đã nói đấy là hiểu lầm rồi ngươi còn chạy đến đây làm gì!?" Hạ Vô Thiên muốn núp ở sau lưng đệ đệ hắn, nhưng nhìn thân hình đệ dệ hắn như vậy biết là không được rồi, lại nhìn người đàn ông này, càng ngày bước đến gần, Hạ Vô Thiên gấp quá rống lên.

"???" Hạ Khô Thảo không hiểu nhìn về phía Hạ Vô Thiên.

"Đi vào cùng ngươi giải thích! Mau đóng cửa!" Hạ Vô Thiên kéo Hạ Khô Thảo vào phòng, lập tức để gia đinh đóng cửa lại, đáng tiếc hắn không nhìn được trong nháy mắt cánh cửa đó đóng lại, người đàn ông này lộ ra một nụ cười.

"Sao ngươi lại chọc tới người nọ hả?" Nhìn dáng vẻ Hạ Vô Thiên nhìn thế nào cũng chẳng giống loại người đi trêu ghẹo người khác.

"Là ta vô ý..." Nhắc đến chuyện này Hạ Vô Thiên nổi giận đầy bụng.

Thật ra Hạ Vô Thiên có vô tình đi ngang con phố mà người Khương Vu quốc tụ tập, sau đó thưởng thức một chút người đẹp ở đó, kết quả hắn nhìn thấy một mỹ nhân bị người khi dễ hắn liền nổi giận một chút, chuẩn bị đi dạy dỗ người ta, quay đầu lại mình thiếu chút nữa bị người dạy dỗ, tiếp đó hắn mới biết người đàn ông này là thuộc hạ của mỹ nhân kia, mỹ nhân kia còn là nam nhân, Hạ Vô Thiên lúng túng một hồi vội vã quay trở về, kết quả ra sao, hắn vẫn bị người đàn ông này theo đến.

"Người kia có phải gọi là Kỳ Quân không?" Nói nói mỹ nhân còn là nam, lại là người Khương Vu quốc, Hạ Khô Thảo chỉ có thể nghĩ đến nam hoàng hậu Khương Vu quốc.

Hạ Vô Thiên gật nhẹ đầu, mặc dù nói hắn là đàn ông, so với nữ nhân lại không kém bao nhiêu, trọng yếu nhất chính là hắn dường như phạm vào chỗ ngu xuẩn rồi.

Được rồi, bây giờ thật là gặp người quen, hơn nữa nhìn gò má ửng đỏ của Hạ Vô Thiên, trong lúc nhất thời Hạ Khô Thảo muốn đi gặp Kỳ Quân giải thích một chút, hơn nữa cái người đàn ông kia nhìn rất nguy hiểm, không thể yếu hơn so với cha y.

"Sau này ta không đến bên đó của Khương Vu quốc nữa." Hạ Vô Thiên khóc không ra nước mắt, lần này hắn huyên náo có chút lớn, một con đường kia rất nhiều người vây xem, cho nên sau khi biết chân tướng hắn mới ảo não chạy trốn, thật quá mất thể diện.

"Chủ yếu là, người đàn ông kia là thế nào?" Hạ Khô Thảo cảm giác ca ca y không để ý đến chủ đề trên.

"Chính là như vậy, ta cho rằng người kia khi dễ mỹ nhân, sau đó ta xin lỗi rồi rời đi, bất quá hắn chân sau đều theo ta, ta luôn cảm thấy trên người người này mang một cổ sát khí, khẳng định không phải người bình thường gì, cho nên ta mới nhanh chóng quay về." Hạ Vô Thiên nghĩ đến đôi mắt đỏ của người đàn ông không khỏi sau lưng run lên.

"Được rồi, người này chắc không quay lại, ca ngươi sau này không cần loạn xen vào chuyện người khác." Ai biết lần tới còn có thể hay không chọc tới người phiền toái trở lại.

"Lần sau ra cửa mang theo ngươi." Ít nhất thêm một Hiên Viên Công Duẫn đi theo, sợ cái gì.

Hiện tại Hiên Viên Công Duẫn cũng không rãnh rỗi, từ hôm cùng Hạ Khô Thảo gặp Dụ Tử Hàm, gầy đây đều bị công chúa này làm phiền chết, lấy danh nghĩa công chúa mỗi ngày đến nhà hắn, còn phải dẫn công chúa này ra ngoài du ngoạn một lúc, hắn muốn cự tuyệt nhưng hoàng mạng làm khó, cho nên mấy hôm nay không liên hệ cùng Hạ Khô Thảo được.

"Đồ tiện nhân này! Lại dám làm ướt y phục của bổn công chúa!" Dụ Tử Hàm giơ chén trà trong tay định ném về phía thiếu nữ quỳ dưới đất, nhưng chưa kịp xuất thủ đã có người cản lại.

"Công chúa, nơi này là Hiên Viên phủ." Hiên Viên Thiên Hữu tới bây giờ chưa thấy nữ nhân nào phiền đến vậy, không chỉ tính khí kém, ở tạm nhà người khác còn một bộ chủ nhân đương thời, mặc dù nhà Hiên Viên nghe lệnh của hoàng thượng, mặc dù đây là công chúa bọn họ có thể không cần để ý, nhưng đã hoàng thượng hạ lệnh, không thì chẳng ai có lòng rãnh rỗi tới phụng bồi một cô công chúa điêu man hồ nháo như vậy đâu.

Mặt Dụ Tử Hàm tức đỏ lên, một Hiên Viên Công Duẫn đối với nàng ái lý bất lý*, hai là những người trong phủ này nàng không thích nhìn, đặc biệt là những nha hoàn này, bộ dáng xinh đjep, đối với những thứ nha hoàn như thế nàng chỉ có thể dày vò thì liền dày vò họ, "Phủ Hiên Viên thì sao? Hoàng đế anh minh đã ra chỉ thị, san thành bình địa xem phủ Hiên Viên của các ngươi có còn hay không?"

"Công chúa, họa từ miệng mà ra." Hiên Viên Thiên Hữu không nhịn được, chẳng trách ca hắn lại để hắn đến đây xem công chùa này, nguyên lai quá ngạo kiều.

"Hừ!" Dụ Tử Hàm hất tay ra, trực tiếp chạy ra ngoài định bụng đi tìm Hiên Viên Công Duẫn, kết quả vừa chạy tới cửa đã bị Hiên Viên Thiên Hữu cản lại, "Ngươi ngăn ta làm gì vậy?"

"Không biết công chúa muốn đi đâu?" Nói đùa! Nhìn vẻ mặt của vị công chúa này thế nào cũng là chạy đi tìm ca hắn, chị dâu hắn vừa tới, để nữ nhân này qua đá không phải gieo họa sao, Hiên Viên Thiên Hữu có thể cản thì liền cản.

"Bổn công chúa muốn đi đâu ngươi quản được chắc? Tránh xa!" Tên tiện dân này dám ngăn nàng lại, đừng tưởng hắn là đệ đệ Hiên Viên Công Duẫn thì nàng sẽ nhường nhịn.

Hiên Viên Thiên Hữu vẫn một bộ tư thái lôi đánh bất động, "Xin lỗi công chúa, ngươi tạm thời không thể rời khỏi đây."

"Cút ngay!" Cho đến bây giờ chưa ai dám không nghe lời nàng, Hiên Viên Công Duẫn là người thứ nhất, Hiên Viên Thiên Hữu là người thứ hai, rất tốt, nàng nhớ hết.

Dụ Tử Hàm thường dùng phương pháp nguyên thủy là đánh nhau, cũng là cách nữ nhân thường dùng nhất, đánh, cấu, cào, cuối cùng là cắn, dù nói trên người Hiên Viên Công Duẫn có bắp thịt cường tráng thế nào, có xem như rắn chắc hắn cũng bị cắn đến hít một ngụm khí lạnh, không biết vị công chúa này làm sao biết hành động dã man như này, hoàn toàn không có bộ dáng cao quý đẹp lạnh lùng trước kia.

Dụ Tử Hàm buông miệng ra, nhưng Hiên Viên Công Duẫn vẫn đứng ở cửa, một chút xê dịch cũng không thấy, Dụ Tử Hàm tức giận đùng đùng đem cửa đóng mạnh một cái, cánh cửa phát ra tiếng vang cực kì chói tai.

"Ngươi có nghe được tiếng đóng cửa không?" Hạ Khô Thảo ngẩng đầu nhìn, hình như tiếng đóng cửa từ phía tây mà đến, bên kia dường như có phòng khách.

"Gió thổi thôi." Hiên Viên Công Duẫn không muốn nữ nhân này quấy rối bọn họ, mà hắn hình như chưa nói cho Hạ Khô Thảo biết Dụ Tử Hàm đang ở nhà hắn.

"Nhưng không có gió mà ngô..." Còn chưa nói hết lời trong miệng đã bị ngăn lại, đầu lưỡi linh hoạt răng ra, tiến quân thẳng tốc thẳng vào, khuấy loạn Hạ Khô Thảo trong lúc đang suy nghĩ.

Buổi tối Hạ Khô Thảo không ở lại đây, mà mệt mỏi quay về chỗ Vệ Trung Hiền, đại hội võ lâm không xảy ra vấn đề lớn gì, y cũng thảnh thơi, bây giờ đại hội võ lâm đã kết thúc y cũng không có ý định quay về Thần Y cốc, mà muốn ở đây chơi thèm mấy ngày.

"Đó là Hạ Khô Thảo?" Đặng Hân hỏi đấu bồng nhân kế bên ả.

"Vâng." Đấu bồng nhân trả lời.

"Người kế bên là Hiên Viên Công Duẫn sao?" Đặng Hân nhìn thấy bên người Hạ Khô Thảo là một người đàn ông tuấn mỹ.

"Vâng." Đấu bồng nhân nói.

Đặng Hân theo thói quen chống đầu gõ tay vịn, một, hai, ba sau đó dừng lại, ả đang nghĩ chuyện gì, chính là nội dung bên trong câu chuyện, dựa theo nguyên gốc, Hạ Khô Thảo hẳn đã thành hôn cùng Hiên Viên Công Duẫn, nhưng hiện tại thì chưa, Hiên Viên Công Duẫn không thích Hạ Khô Thảo, nhưng lúc nãy nhìn tình huống của hai người, rõ ràng là một đôi yêu đương, đồng tính luyến ái, nghĩ như vậy, Đặng Hân không kiềm được sắc mặt tối sầm lại.

Hiên Viên Công Duẫn có thể nói là nam nhân kết đôi được hoan nghênh nhất trong tiểu thuyết, ngay cả vai nam chính Hiên Viên Thiên Hueux cũng không đươc hoan nghênh nhiều như Hiên Viên Công Duẫn, những nhân vật sau lần lượt xuất hiện hoặc các vai phụ Đặng Hân cũng đã điều tra qua, hoàn toàn khác xa nguyên gốc, Thác Bạt Hoắc lấy nam nhân làm Hoàng hậu, Thụy Hiên cũng không giết chết Diệp Giang Hoa, mà hai người ở cùng một chỗ, Dụ Bác Thiên vẫn để Cô Vô Tâm tiến cung, hơn nữa còn để y trở thành quân hậu, đây hoàn toàn không giống với nguyên gốc nội dung câu chuyện, Đặng Hân hơi hoài nghi, thế giới này có phải còn có người đổi kiếp thay đổi nội dung câu chuyện hay không đây.

Tổng thể mà nói Đặng Hân nghĩ đúng rồi, bây giờ Cơ Ảnh Nguyệt mất tích, coi như nghi ngờ của ả vô dụng, sau đó đối tượng mà ả hoài nghi là Cô Vô Tâm và Kỳ Quân, hai người này chân chính đổi kiếp á hoàn toàn không nghĩ đến, dẫu sao Cô Vô Tâm sao có thể ngồi lên chức quân hậu, khẳng định là có thủ đoạn, phỏng đoán chính là một người đổi kiếp, tiếp đó người không giải thích được là Kỳ Quân, có thể tóm được hoa hoa công tử Thác Bạt Hoắc, chắc hẳn so với Cô Vô Tâm cũng chằng kém gì, về phần tại sao không nghi ngờ Hạ Khô Thảo và Thụy Hiên, đó là vì Hạ Khô Thảo nguyên gốc chỉ thích Hiên Viên Công Duẫn, biết đâu bởi vì nguyên nhân không có Cơ Ảnh Nguyệt nên hai người Hiên Viên Công Duẫn mới yêu nhau như vậy, mà Thụy Hiên bởi vì có yêu có hận Giang Diệp Hoa mới đem hắn giết chết, sau đó Cơ Ảnh Nguyệt trở thành nữ hoàng Lang Giang quốc, Thụy Hiên cũng mang hài cốt của Giang Diệp Hoa rời đi (xiaojiejie zhen sha)

Nghĩ như thế, Đặng Hân có chính phần nắm chắc, việc bây giờ ả phải làm là cùng những người đổi kiếp này tiếp xúc một chsut, nến như đối với ả không gây ảnh hưởng, ả sẽ không gặp vấn đề, nhưng nếu có ảnh hưởng, Đặng Hăng liền chuẩn bị giết chết hai người gọi là đồng hương này.

"Chủ tử, cần làm gì đây?" Đấu bồng nhân thấy biểu tình Đặng Hân thay đổi, biết đối phương có ý muốn nói.

"Giúp ta tra Kỳ Quân đang ở nơi nào, sau đó là quân hậu Côn Sơn quốc, ta sẽ đi gặp hắn." Đặng hân đối với thế lực của mình rất chắc chắn, ít nhất bọn họ không kém.

"Tuân lệnh!" Đấu bồng nhau hành lễ rồi lập tức rời đi.

Nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, Đặng hân nhớ lại hôm nay thấy Hạ Khô Thảo, "Thiếu niên tuấn tú tóc trắng, tính tình lãnh thanh, không thích nói chuyện, duy nhất chỉ có là một người tốt, bởi vì vấn đề tính cách, chọc trúng rất nhiều cừu gia, nên nói Hiên Viên Công Duẫn may mắn chứ, còn chưa may mắn đâu?"

"Hắt xì!" Hạ Khô Thảo nhảy mũi một cái, một khắc sau Hiên Viên Công Duẫn cũng đánh một cái.

Hạ Khô Thảo nhéo mũi mình, "Thế nào mà nhảy mũi cũng lây đây?"

"Ta cảm thấy có người ở sau lưng đang nói xấu chúng ta đi." Hiên Viên Công Duẫn xoa xoa mũi, "Hơn nữa người này phỏng chừng là người chúng ta quen biết."

"Ngươi suy nghĩ nhiều." Hạ Khô Thảo câm nín nhìn Hiên Viên Công Duẫn, "Bây giờ bản thân Hướng Huyên Huyên khó bảo toàn, đừng nói sau lưng nói xấu chúng ta, dừng chân nghỉ xả hơi thôi cũng thấy là rất khó rồi."

Hướng Huyên Huyên quả thực lúc này rất chật vật, dù có hệ thống trong tay cũng chưa trở lại được trước lúc lập Cửu Tôn quốc, nàng bây giờ vì có thể vào thành, đã đổi một bộ y phục vải bố, dùng điểm đổi một gương mặt bình thường, chậm rãi đi vào Hiên Viên thành.

Cái gọi là nơi nguy hiểm chính là nơi an toàn nhất, lệnh truy nã nàng ở Hiên Viên thành đưa ra, nàng cũng chỉ chọn chỗ này, sau đó lặng lẽ vào thành, từ từ kiếm điểm, tốt nhát là đến Thần Y cốc, dẫu sao nơi đó tìm điểm nhanh, nghĩ thế, Hướng Huyên Huyên bắt đầu lên núi.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp