Xuyên văn chi trân ái sinh mệnh, rời xa nhân vật chính

Chương 49


3 năm

trướctiếp

Đó là trưởng lão phái Trường Không, là môn phái am hiểu quyền pháp, mặc dù là xích thủ không quyền, nhưng so với binh khí cũng không thua kém, có người nói quả đấm của bọn họ có thể một quyền đấm chết một con hổ. Cao thủ tham gia đại hội võ lâm tề tụ một đường, Hạ Khô Thảo là một trạch nam ở trên núi vì thế y không nhận ra những người này là lẽ thường tình, lúc này Hiên Viên Công Duẫn liền đảm nhiệm chức vụ bách khoa toàn thư.

"Ngươi không xuất hiện có vấn đề gì không?" Hiên Viên Công Duẫn là đại biểu cho Hiên Viên thành chủ đến, thế nhưng hắn lại núp ở phía sau bồi y nhìn những người này thật sự là đại trượng phu sao?

"Đương nhiên không có việc gì, nhà ta lại không chỉ có một đứa con trai." Người Hiên Viên Công Duẫn nói đến đó là Hiên Viên Thiên Hữu, lần này hắn đem nhiệm vụ giao cho đệ đệ, còn mình thì chiếm lấy thời gian nhàn nhã, có điều, đệ đệ của hắn dường như có điểm cứng đờ, Hiên Viên Công Duẫn nhìn Hiên Viên Thiên Hữu ngồi cạnh Cơ Ảnh Nguyệt.

Hạ Khô Thảo tự nhiên cũng chú ý đến sự tồn tại của Cơ Ảnh Nguyệt, nội dung câu chuyện này trước mắt đã thay đổi toàn bộ, bởi vì theo như ban đầu người đứng ra tổ chức đại hội võ lâm vốn là Hiên Viên Thiên Hữu, mà khi đó Cơ Ảnh Nguyệt cũng tham gia, hơn nữa còn đoạt được hạng thứ nhất, có điều phần thưởng không phải là sinh cốt đan do Phục Kiềm làm ra, nhưng cũng là một vật hiếm có, không biết lần này Cơ Ảnh Nguyệt có giống như nguyên tác trong truyện không.

"Tiểu bảo bối, sao ngươi lại ở đây?" Một thanh âm ôn nhuận vang lên, cắt đứt suy nghĩ của Hạ Khô Thảo, người tới chính là Phục Kiềm, ái nhân Tiêu Tương Tử.

"Sư tổ." Hạ Khô Thảo rất thích Phục Kiềm, có lẽ do cảm giác thân thuộc, làm cho y cảm thấy luôn muốn gần gũi, còn về phần Tiêu Tương Tử, từ sự kiện lần trước y vẫn còn một chút trốn tránh.

"Vị này là?" Phục Kiềm tự nhiên cũng chú ý đến Hiên Viên Công Duẫn thoạt nhìn có chút thân mật với Hạ Khô Thảo.

"Tại hạ Hiên Viên Công Duẫn." Hiên Viên Công Duẫn chưa từng gặp qua Phục Kiềm, thậm chí không nghe nhắc đến danh tiếng của y, nhưng lễ phép ắt không thể thiếu được.

Phục Kiềm đánh giá người trẻ tuổi này một chút, không kiêu không nóng nảy, tướng mạo cũng không kém, có thể nhìn ra người này thiên phú cực cao, bất quá thôi... "Tiểu bảo bối, bây giờ ở đây cũng không có cái gì để vui đùa, theo ta ra ngoài phố đi dạo một chút đi." Phục Kiềm là ai, làm sao có thể không nhìn ra quan hệ của hai người, mặc dù nói rất xứng đôi, nhưng muốn bắt cóc tiểu bảo bối nhà bọn họ thì không phải đơn giản như vậy.

"Ngạch..." Hạ Khô Thảo không thể cự tuyệt, đành nhìn về phía Hiên Viên Công Duẫn, dù sao thì hắn cũng vì bồi y mà đem rất nhiều chuyện giao sang cho Hiên Viên Thiên Hữu.

"Tiền bối nếu không chê, vãn bối có thể dẫn ngươi đi xem Hiên Viên Thành một chốc." Hiên Viên Công Duẫn dùng tay ra dấu mời, Phục Kiềm cũng không cự tuyệt, mang theo Hạ Khô Thảo rời đại sảnh, mà bên trong đại sảnh Cơ Ảnh Nguyệt cũng đang chú ý tới thân ảnh quen thuộc sau nhà kia.

"Thiên Hữu, vì sao lần này không phải là Hiên Viên ca ca đến?" Cơ Ảnh Nguyệt vốn đối với đại hội võ lâm này không một chút hứng thú, nhưng vì Hướng Huyên Huyên giật dây cho nên nàng mới tham gia, nàng cũng chỉ có thể hậu trứ kiểm bì đi theo tới đây, ban đầu cứ nghĩ Hiên Viên Công Duẫn tham gia nàng còn có chút kích động, kết quả cuối cùng Hiên Viên Công Duẫn liền thoái thác đổi thành Hiên Viên Thiên Hữu, nhưng là Hướng Huyên Huyên nói đúng một câu làm nàng động tâm, cô ta nói chỉ cần nàng ở đại hội võ lâm bỗng nhiên nổi tiếng, hắn sẽ chú ý đến nàng.

Hiên Viên Thiên Hữu nắm tóc, "Đại ca nói hắn có rất nhiều việc, nên đem chuyện này giao cho ta, bảo là vì tôi luyện ta, cơ mà ta nghĩ cũng muốn đến tham gia đại hội võ lâm."

"Ta đây cũng có thể tham gia đại hội thi đấu sao?" Cơ Ảnh Nguyệt dựa vào quan hệ hệ thống, thực lực đại trướng, nàng có thể cũng Hiên Viên Thiên Hữu đánh ngang tay, cho nên về phần người khác không cần lo lắng, huống chi nàng còn có cái hệ thống bàn tay vàng này, nàng hoàn toàn có thể nắm chắc được danh hiệu đệ nhất này thuộc về mình.

"Dĩ nhiên có thể! Trận đại hội võ lâm này cũng không có yêu cầu gì nhiều, chỉ cần lên đài báo cáo tên tuổi của bản thân cùng môn phái là đủ, năm ngoái đại ca ta tham gia, hắn đứng hạng thứ ba, coi như nổi danh." Hiên Viên Thiên Hữu rất hâm mộ ca ca hắn, vốn ca ca hắn có thể đứng nhất, nhưng sau đó hắn chủ động thoái lui chỉ đứng thứ ba.

"Ân." Cơ Ảnh Nguyệt có chút khẩn trương rồi, nếu lần này nàng lấy được hạng nhất, thỉnh thoảng sẽ có rất nhiều người chú ý đến nàng, nghĩ như vậy trên gương mặt xinh đẹp xuất hiện một tầng hồng nhạt, không khỏi làm nhiều người thấy kinh diễm, không ít ánh mắt đều liếc nhìn Cơ Ảnh Nguyệt.

"Gia, ngươi sẽ không tham gia đại hội võ lâm kia đi." Trong một góc khác, một nam nhân có tướng mạo lòe loẹt đang cung kính đối với một nam nhân có dung mạo tuấn mỹ, đôi mắt màu lam xám nhìn chăm chú người thập phần trêu chọc, sống mũi cao, đôi môi hơi bạc, thoạt nhìn không phải người Trung Nguyên, nhưng lại có nét giống người ngoại quốc.

"Lần này đến đây, chính là muốn gặp người Côn Sơn quốc trong giang hồ." Nam nhân tà mị cười khẽ, nhìn quanh bốn phía, rất nhanh tầm mặt ấy liền đặt lên người Cơ Ảnh Nguyệt, "Nàng ta nhìn qua cũng giống như là một tuyệt sắc của Côn Sơn quốc."

"Gia, lời này nếu để Nhị gia nghe được, ngài chính là......" Lời kế tiếp tên ẻo lã cũng không nói, có điều nhìn khuôn mặt của nam nhân trầm xuống, liền khẳng định nhân vật Nhị gia này không phải là người dễ trêu chọc vào.

"Không nói nữa, những lời ta vừa nói ngươi nên quên đi và không được để cho hắn biết." Nam nhân thu hồi cây quạt, tầm mắt cũng từ trên người Cơ Ảnh Nguyệt chuyển sang nơi khác, cứ thế uống trà đặt trên bàn.

Lúc này hai người Hạ Khô Thảo cùng Hiên Viên Công Duẫn mang theo Phục Kiềm đi dạo Hiên Viên thành, do đại hội võ lâm tổ chức gần đây, cho nên các danh môn chính phái đều đến Vệ phủ bái kiến Minh chủ, dĩ nhiên trong số đó cũng có vài nhân sĩ , bọn họ đều là những người có võ công nhưng không môn phái, tuy nhiên họ đều là cao thủ không đứng thứ nhất cũng đứng thứ hai, bởi thế nên trên đường xuất hiện không ít nhân sĩ trong giang hồ, làm cho Hiên Viên thành so với bình thường là thập phần náo nhiệt.

Bất quá nha, tuy nói Hiên Viên thành náo nhiệt, nhưng những kẻ phạm pháp vẫn còn rất nhiều, lúc trước chuyện những tên đăng đồ lãng tử này đùa giỡn lưu manh thanh bạch với phụ nữ đàng hooàng rất hiếm thấy, có điều gần đây nhiều người thường xuyên tụ tập ở đây, nên không chỉ đùa giỡn phụ nữ giữa thanh thiên bạch nhật, ngay cả đùa giỡn nam nhân cũng có, quả thực làm cho người ta khiếp sợ, tựa như hiện tại, đang diễn ra một màn như vậy đây.

"Ta đếm từ một đến ba, nếu như ngươi không không biến đi ta cam đoan ngươi sẽ hối hận." Người nam nhân vận một thân trường bào màu xanh đang bị đùa giỡn, có mái tóc xoăn dài màu vàng, đôi mắt uyên ương đặc biệt chọc người, lớn lên thanh cao thoát tục, vòng eo nhỏ nhắn không ôm trọn, nhìn thế nào cũng giống mỹ nhân ngoại quốc*, có điều, mỹ nhân ngoại quốc này dường như không mặc quần áo, cứ nhìn trường sam màu xanh lục trên người hắn thì rõ nó chút không ra ngô ra khoai.

· Gốc là dị vực mỹ nhân mà mình không biết dịch thế nào cho hay vì từ ngữ hạn hẹp TvT

"Mỹ nhân có phải muốn cùng ta chơi đùa không?" Tên háo sắc* không chú ý đến cử động của đối phương, còn tưởng rằng đối phương đang ve vãn mình.

· Nguyên văn là: Đăng Đồ Tử. Đăng Đồ Tử vốn là tên của 1 sĩ phu cùng thời với Tống Ngọc (một trong tứ đại mỹ nam của Trung Quốc cổ xưa). Đăng Đồ Tử ám chỉ kẻ háo sắc là do xuất phát từ điển cố xích mích giữa Đăng Đồ Tử và Tống Ngọc. (cre: webtruyen.com)

"A!" Mỹ nhân ngoại quốc thoáng chốc nở nụ cười, bảy tám người ngoại quốc đột nhiên xuất hiện, loan đao trong tay dưới ánh nắng lộ ra nét sắc bén, đem đao kề ngang cổ của tên lưu manh.

Mỹ nhân ngoại quốc nhìn tên háo sắc bị dọa đến tiểu ra quần, ghét bỏ nói, "Chặt đi, làm Bá Vương* tốt như vậy hẳn không thiếu ăn." Tất cả mọi người cùng những người đánh chủ ý xấu đều không nghĩ đến một người xinh đẹp như vậy tâm địa lại độc ác đến thế vì vậy ai cũng nhanh chóng tản đi, tránh lại gây ra phiền phức.

*côn đồ

Tên háo sắc bị mang đi, mỹ nhân ngoại quốc cũng chỉ bĩu môi, dưới ánh mặt trời mái tóc vàng ánh kim vô cùng xinh đẹp, hắn quay đầu lại liền chú ý đến đám người Hạ Khô Thảo, thiếu niên tóc trắng, đôi mắt màu xám tro, dĩ nhiên cũng là người Khương Vu quốc như bọn hắn, có điều cùng với người Trung Nguyên tụ họp ở đây có vẻ như quan hệ cũng không tệ lắm.

Hạ Khô Thảo thấy sự việc không còn nữa liền chuẩn bị kéo Phục Kiềm rời đi, thế nhưng không nghĩ đến mỹ nhân ngoại quốc hướng phía y đi tới, hơn nữa câu nói mở lời đầu tiên dọa Hạ Khô Thảo sợ hết hồn, hắn nói :" Ngươi sao lại cùng người Côn Sơn quốc thân thiết như vậy, bọn họ chưa từng bắt nạt ngươi sao?"

Bên trong tửu lâu, Hạ Khô Thảo cơ hồ nói đến miệng lưỡi khô khố với người này lý do tại sao y lại tóc bạc mắt xám, hơn nữa y là người Côn Sơn quốc, không phải người Khương Vu quốc.

"Hóa ra ta nhận nhầm a." Mỹ nhân ngoại quốc thay đổi bộ dáng ngoan độc trước đó, nhìn qua có chút ngượng ngùng, so với lúc náo loạn khi nãy không chút giống nhau, "Ta tên Kỳ Quân, người Khương Vu." ( chém =)) )

"Ta tên Hạ Khô Thảo." Quen biết một người Khương Vu quốc cũng giống như việc y quen một người nước ngoài ở hiện đại, rất thú vị, "Đây là sư tổ của ta gọi là Phục Kiềm, hắn là Hiên Viên Công Duẫn." Hạ Khô Thảo giới thiệu hai người bên cạnh cho hắn.

"Ta phát hiện ta rất thích ngươi." Kỳ Quân vốn là người thẳng tính, lời nói ra cũng rất trực bạch, tuy câu nói này biểu hiện ý hắn rất thích tính cách của Hạ Khô Thảo, nhưng sau khi đến tai Hiên Viên Công Duẫn, liền khẳng định người này cùng mình giống nhau, đột nhiên hắn cảm nhận được nguy hiểm nồng đậm.

"Khụ..." Đại khái do lời nói của hắn có chút trắng trợn làm cho y hơi xấu hổ, Hạ Khô Thảo không biết phải trả lời cho đối phương thế nào, ngược lại Phục Kiềm thì một mặt ý cười nhìn Hiên Viên Công Duẫn.

Trên bệ cửa sổ đột nhiên xuất hiện một người, người này chính là một trong những kẻ mang tên xấu xa kia đi, hắn cung kính đi đến trước mặt Kỳ Quân, ghé vào tai y nói thầm vài câu, Kỳ Quân lập tức đứng đối với bọn họ bái một cái, "Rất xin lỗi, bây giờ ta còn có chút việc, xin phép cáo từ trước, hi vọng hữu duyên tái kiến." Nói xong liền theo người người từ cửa sổ ly khai.

"Tính cách của hắn ngược lại rất ngay thẳng a." Phục Kiềm nhìn phương hướng của hắn rời đi, "Người này không phải là người Khương Vu tầm thường." Dù sao thì những thị vệ kia đều là cao thủ số một số hai, người bình thường không thể mang đến nhiều như vậy.

"Sư tổ, chúng ta phải đi về sao?" Hạ Khô thảo nhìn về phía Phục Kiềm.

"Không cần, đi dạo thêm một chút nữa." Khó khăn lắm mới đến đây, xem một vở tuồng liền đi về không tốt lắm.

Đại hội võ lâm lần này sẽ diễn ra trong ba ngày, mà ba ngày này không có ít cao thủ võ lâm xuất hiện, bình thường lên đài chỉ là các võ sĩ mới vào giang hồ, thế nhưng lần này có cốt sinh đan mê hoặc, vì thế mà người tham gia đại hội năm nay nhiều hơn gấp mấy lần.

Ngày thứ nhất đại hội thi đầu võ lâm, một võ sĩ cạnh tranh trổ hết tài năng, là một nữ tử có tướng mạo thập phần xinh đẹp, vũ khí của nàng là một cái roi dài, tuy rằng xinh đẹp động lòng người, nhưng công phu không hề kém, hầu như mỗi một trận đều thắng một trận, rất nhiều người lên đài đều xem thường nàng, thế nhưng đều bại dưới tay của roi dài, người này chính là người thay mặt Hiên Viên gia Cơ Ảnh Nguyệt.

"Hiên viên thế gia Cơ Ảnh Nguyệt, thắng!" Lại tuyên bố kết quả một lần nữa, vẫn là Cơ Ảnh Nguyệt thắng, mọi người dưới đài nhìn nữ tử xinh đẹp trên đài, liên tục đánh thắng bảy tám trận, cơ hồ đều đem người đánh xuống lôi đài, phút chốc được mọi người xem là nữ trung hào kiệt.

Hướng Huyên Huyên chính là muốn giáo dướng Cơ Ảnh Nguyệt trở thành một nữ nhân cường đại, để nàng hiểu được, nữ nhân không cần phải dựa vào nam nhân, mà phải dựa vào chính bản thân mình nổ lực, đây chỉ là một bước nhỏ, cái cô muốn chính là làm cho nhiều người chú ý Cơ Ảnh Nguyệt.

"Giúp ta điều tra động thái gần đây của Cơ Ảnh Nguyệt một chút." Hiên Viên Công Duẫn phát giác Cơ Ảnh Nguyệt có điểm khác lạ, bất kể tướng mạo hay là công phu, hoàn toàn đổi thành một người khác, cùng người đời trước không giống nhau, xem ra Cơ Ảnh Nguyệt thật sự đã trở thành Cơ Ảnh Nguyệt kia, lần này phải đề phòng nàng.

Ám vệ lĩnh mệnh liền rời nơi này, Hiên Viên Công Duẫn không phải không chú ý đến ánh mắt của Cơ Ảnh Nguyệt đặt lên người hắn, hắn xoay người ly khai võ đài.

Cơ Ảnh Nguyệt xiết chặt roi dài trong tay, đối với người dưới đài rống lớn một tiếng, "Ai tới!""


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp