Xuyên văn chi trân ái sinh mệnh, rời xa nhân vật chính

Chương 14


3 năm

trướctiếp

"Ca, đệ muốn cái này."

"Được rồi, ta mua!"

"Cái này đệ cũng muốn."

"Lão bản, gói lại cho ta! !"

Trên con đường huyên náo có một cảnh tượng như thế này, một nam nhân ôm một đống đồ lớn trong tay, bên cạnh là một vị thiếu niên cầm bọc giấy, giống như là đang ăn thứ gì đó, miệng cậu vừa khép vừa mở, ăn rất vui vẻ.

Tất cả mọi người đều biết thiếu niên này chính là Tiểu Bồ Tát của Thần Y Cốc. Trong lòng bọn họ không khỏi cảm thán, Tiểu Bồ Tát này đúng thật là quá đẹp đẽ, câu châm ngôn nào đó quả thực rất chính xác, người đẹp tâm cũng đẹp.

Hạ Khô Thảo phát hiện chợ ở thời cổ đại cũng không hề thua kém chợ ở thời hiện đại chút nào cả. Những cửa hàng kia bán rất nhiều thứ, muốn cái gì có cái đó, cho nên Hạ Khô Thảo liền điên cuồng càn quét. Việc mua sắm này cậu chưa từng được trải nghiệm trong kiếp trước, cảm giác có người trả tiền thay mình quả nhiên là rất sảng khoái.

"Ca, huynh có mệt không?" Hạ Khô Thảo nhìn Hạ Vô Thiên ở phía sau cầm đủ các loại bao lớn bao nhỏ, có chút quan tâm hỏi.

"Ca không mệt, đệ còn muốn mua gì nữa không, cứ nói đi!" Hạ Vô Thiên vốn phụng mệnh của cha mà bồi Hạ Khô Thảo đi dạo, đương nhiên là chuyện này thật vui vẻ, cho nên Hạ Khô Thảo muốn mua cái gì hắn liền trực tiếp trả tiền. Tuy nhiên, đây là tiền của cha, chính vì thế nên hắn sẽ không đau lòng và vân vân. Đương nhiên, cho dù đó có là tiền của hắn thì hắn cũng sẽ không xót.

Hạ Khô Thảo suy nghĩ một chút, liền nói: "Đệ định mua trâm ngọc cho cha, còn muốn mua một cái kiếm tuệ(1) cho phụ thân, mua thêm một chiếc ngọc bội cho huynh nữa."

"Bản lĩnh mượn hoa hiến Phật(2) của đệ cũng không nhỏ." Hạ Vô Thiên không khỏi cười cười, "Phía trước có cửa tiệm bán trang sức bằng ngọc, tới chỗ đó xem một chút đi." Nói xong liền dẫn Hạ Khô Thảo vào tiệm.

"Khách quan, các ngài muốn xem gì, trong tiệm của chúng ta có đủ các loại trang sức bằng ngọc, nếu như ngài không hài lòng, bọn ta cũng có thể dựa theo yêu cầu mà chế tạo, đảm bạo thoả mãn mong muốn của ngài." Tiểu nhị trong tiệm thấy hai người mặc quần áo đắt tiền, trong đó còn có một thiếu niên mang mái tóc bạc trắng liền biết đây là ai.

"Ta muốn mua một cây trâm ngọc, một chiếc ngọc bội, chỗ các ngươi có kiếm tuệ không?" Hạ Khô Thảo đưa mắt nhìn kết cấu của cửa tiệm. Nơi này hết sức rộng lớn, vì các loại ngọc được bày hết trên kệ nên có thể nhìn thấy đầy đủ loại kiểu dáng từ nhỏ đến lớn.

"Có kiếm tuệ, nhưng mà nó còn kèm thêm một cái trang sức làm bằng ngọc, khách quan có muốn xem một chút hay không?" Tiểu nhị thận trọng hỏi.

"Ừm, lấy ra đi." Hạ Khô Thảo gật gật đầu.

"Vâng vâng, ngài chờ!" Tiểu nhị đi ra phía sau thì bắt gặp lão bản đang ngồi ở đó, vắt chéo hai chân mà kiểm tra sổ sách. Hắn liền bước tới, nhẹ giọng mà nói, "Lão gia, có đại quý nhân."

"Cái gì mà đại đại quý nhân." Cả người lão bản lười biếng, tỏ vẻ không muốn để ý tới những thứ này.

"Là Tiểu Bồ Tát của Thần Y Cốc, cậu ta đến mua trang sức." Tiểu nhị ghé sát vào tai ông nói.

Ánh mắt vốn đang miễn cưỡng của lão bản lập tức phát sáng, nhanh chóng đứng lên, đem sổ sách trong tay trực tiếp đặt lên ghế, vô cùng hưng phấn mà nói: "Mau mau mau! ! Cầm hết đồ tốt lên đây, chúng ta cùng đi nghênh tiếp khách quý."

Hạ Khô Thảo và Hạ Vô Thiên đang ngồi ở ngoài uống trà, đang quan sát trang sức trong cửa tiệm thì bỗng nhiên một vị tiểu thư đội mũ sa cùng một thị nữ từ từ bước vào.

"Khách quan, để ngài đợi lâu!" Tiểu nhị ôm ba cái hộp lớn đi tới, phía sau hắn còn xuất hiện thêm một nam nhân trung niên có vẻ phúc hậu.

"Ngươi đến bắt chuyện với hai người kia đi, để ta tiếp bên này." Lão bản lập tức sai tiểu nhị chạy tới chỗ của hai nữ nhân nọ, còn mình thì mang theo khuôn mặt tươi cười nghên đón quý nhân, "Khách quan, ngài xem mấy cái này đi, đều là do ta sưu tầm được." Lão bản mở mấy cái hộp ra, chỉ thấy bên trong tất cả đều là đồ trang sức chỉnh tề được sắp xếp cố định.

Hạ Khô Thảo lướt mắt một cái liền chọn trúng một cây trâm ngọc màu đen, thân thể có dạng bẹp, mặt trên có hoa văn trang trí tựa như một tầng mây, đồng thời còn phối hợp thêm màu sắc của cây trâm nên nó mang một vẻ đẹp bất phàm.

"Lão bản, ta muốn cái này." Hạ Khô Thảo vừa chuẩn bị chạm vào cây trâm thì một đôi tay trắng nõn thon dài lại giành lấy trước rồi cầm nó lên.

Hạ Khô Thảo quay đầu lại nhìn, là nữ nhân vừa tiến vào cửa tiệm lúc nãy.

"Cái này..." Lão bản hơi khó xử, ông nhìn ra được Hạ Khô Thảo rất thích cây trâm này, nhưng vị tiểu thư kia lại cầm nó lên trước.

"Cây trâm bao nhiêu tiền, ta muốn." Hạ Khô Thảo lập tức triển khai trạng thái cao lãnh.

"Ánh mắt của hai vị thật tốt, cây trâm này được đánh bóng từ loại mặc ngọc(3) quý hiếm, cũng có thể xem như là một kho báu, một cây giá hai mươi lượng bạc." Lão bản đưa ra hai đầu ngón tay.

Ai ya, đắt quá đi, hai mươi lượng bạc này nếu ở hiện đại mà đổi ra thì được 4000 khối(4) lận đó.

Nhưng mà Hạ Khô Thảo tỏ vẻ, bây giờ cậu là người có tiền, căn bản không cần lo lắng tới việc là không thể mua nổi.

Thời điểm Hạ Khô Thảo còn chưa lên tiếng, nha hoàn bên cạnh trực tiếp mắng to: "Cái trâm ngọc cũ nát như thế mà tới hai mươi lượng bạc, ngươi lừa đảo sao!"

"Vị cô nương này, mặc ngọc có phải là vật tốt hay không thì những người hiểu biết mới có thể thấy được." Ngữ khí của lão bản tràn ngập vẻ trào phúng, thật giống như đang nói, kẻ nhà quê thiếu hiểu biết như ngươi dựa vào cái gì mà có thể nói ra những lời này.

"Ngươi... !" Nha hoàn bị ngữ khí của lão bản làm cho thẹn quá hóa giận, vừa định mắng chửi ông tiếp thì bị một bàn tay ngăn lại.

"Ông chủ, ta rất thích cây trâm này, thế nhưng hôm nay ra ngoài quá vội nên không mang theo nhiều ngân lượng, không biết ông có thể tính rẻ cho ta một chút được hay không." Vị tiểu thư đội mũ sa nói chuyện, âm thanh như tiếng chuông ngân vang khiến cho người khác rất có hảo cảm.

"Hai mươi lăm lượng bạc, một mức giá." Hạ Khô Thảo trực tiếp lên tiếng, nhà cậu cái gì cũng không thiếu, ngay cả ngân lượng cũng vậy vì mỗi lần có người tới khám bệnh là họ đều mang theo một cái rương thật lớn.

"Vị tiểu thư này, thật sự rất xin lỗi." Đã có người trả thêm giá, ông chủ nói xong liền chuẩn bị lấy lại cây trâm từ vị tiểu thư kia.

Cơ Ảnh Nguyệt siết chặt cây trâm ngọc trong lòng bàn tay. Cây trâm này nàng liếc mắt một cái liền cảm thấy rất phù hợp với Hiên Viên ca ca, nàng biết vị thiếu niên tóc trắng bên cạnh cũng có hứng thú với nó, thế nhưng cái mà Cơ Ảnh Nguyệt đã xem trọng thì tuyệt đối sẽ không nhường cho người khác, cho nên nàng liền nhanh hơn một bước. Nhưng đáng tiếc thay, hôm nay nàng lại không mang đủ ngân lượng.

"Không có tiền thì cần gì phải tranh?" Hạ Khô Thảo không biết tại sao, lần đầu tiên khi mình nhìn thấy vị tiểu thư này liền có một loại cảm giác vô cùng chán ghét.

"Người kia, sao ngươi dám ăn nói như thế!" Nha hoàn không chịu nổi, đứng dậy: "Ngươi có biết tiểu thư nhà ta là ai không? Chính là cháu gái của Hiên Viên thành chủ! Ngươi dám chọc tới nàng ư! ?"

"Vậy thì sao?" Hạ Khô Thảo liếc mắt nhìn thiếu nữ đội mũ sa, "Năm đó, nếu như Hiên Viên thành chủ của các ngươi không ăn nói khép nép để van cầu phụ thân ta chữa bệnh thì chắc có lẽ Hiên Viên phu nhân cũng đã hương tiêu ngọc vẫn(5) luôn rồi." Hạ Khô Thảo không nể mặt liền cười nhạo hai người kia. Rốt cuộc cậu cũng biết vì sao mình lại sản sinh ra loại cảm giác chán ghét với nàng ta rồi, thì ra đây là nữ chính Cơ Ảnh Nguyệt, đồng thời còn là tình địch của nguyên chủ.

"Đệ đệ nói đúng, Thần Y Cốc của chúng ta không phải là loại người dễ chọc." Hạ Vô Thiên thật đúng là yêu chết vị đệ đệ bá khí trắc lậu(6) của mình rồi.

Thời điểm khi nghe thấy ba chữ Thần Y Cốc này, cả người Cơ Ảnh Nguyệt đều ngây ngẩn, nếu không phải là có mũ sa che đậy thì mọi người đã sớm nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của nàng.

Thần Y Cốc là địa phương nào, đó chính là nơi tụ tập của các vị danh y trên thế gian, bất cứ bệnh gì bọn họ cũng đều có thể trị hết, lẽ nào thiếu niên tóc trắng chính là "Tiểu Bồ Tát" mà bọn hạ nhân của nàng nhắc tới, đứa con trai mà cốc chủ của Thần Y Cốc thương yêu nhất?

"Ta lấy cây trâm này." Hạ Khô Thảo chỉ vào cây trâm ngọc màu lục bích, lại chọn thêm một khối ngọc bội và một cái kiếm tuệ, nói rằng: "Bọc những thứ này lại, thuận tiện gói cây trâm mặc ngọc kia lại luôn, xem như lễ vật ta tặng cho cháu gái của Hiên Viên thành chủ." Hạ Khô Thảo không ngờ đây là lần đầu tiên mình đi bắt nạt nữ hài tử nhưng lại không có một chút cảm giác tội ác nào, quả nhiên là bản thân cậu học xấu rồi.

"Tiểu thư, làm sao bây giờ?" Đợi đến lúc Hạ Khô Thảo đi rồi, nha hoàn yếu ớt hỏi, kỳ thực nàng đã nghe nói đến Thần Y Cốc, đương nhiên cũng biết cốc chủ ở nơi đó sủng ái con trai của mình bao nhiêu, đã vậy lúc nãy nàng lại dám nói chuyện với cậu ta như thế, có thể bị trả thù hay không đây.

"Chúng ta đi thôi." Cơ Ảnh Nguyệt cúi đầu bước đi, nỗi sỉ nhục mà nàng phải chịu ngày hôm nay nhất định phải trả lại gấp đôi.

Lúc này, cây trâm trong tay giống như một thanh sắt đang nóng chảy, thiêu đốt khắp lòng bàn tay khiến nàng đau đớn.

"Tiểu Thảo, phải về nhà sao?" Sau khi ra khỏi cửa tiệm bán ngọc, Hạ Vô Thiên phát hiện cảm xúc của đệ đệ mình đột nhiên trầm xuống.

Hạ Khô Thảo cũng không biết vì sao, vừa nãy cậu vẫn còn rất cao hứng vì ít nhất mình cũng ra uy với nữ chính được một lần, thời điểm nghe thấy Hạ Vô Thiên quan tâm như thế, cũng chỉ gật gật đầu. "Ừm."

"Bé con của ngươi bị người khác khi dễ sao?" Cô Vô Tâm đang ngồi ở trên lầu uống trà, tình cờ nhìn xuống dưới liền chú ý tới Hạ Khô Thảo và Hạ Vô Thiên đi ngang qua, thấy sắc mặt của Hạ Khô Thảo tựa hồ như không được vui cho lắm.

Hiên Viên Công Duẫn nhìn về phía Hạ Khô Thảo, trong lòng lại không biết đang suy nghĩ cái gì.

Chú thích:

(1) Kiếm tuệ 

(2) Mượn hoa hiến Phật (借花獻佛): Có thể hiểu là mượn hoa dâng Phật. Nghĩa là mượn hoa của người khác dâng lên cúng Phật. Ý nói: Dùng của người này để lấy lòng người khác, giống như lấy xôi làng đãi ăn mày.

(3) Mặc ngọc: ngọc quý có màu đen.

(4) Khối: một tên gọi khác của Nhân Dân Tệ
1 Khối = 1 NDT = 3.490 VNĐ
=> 4.000 Khối = 4.000 NDT = 13.960.000 VNĐ

(5) Hương tiêu ngọc vẫn: Hương tan ngọc nát. Ý nói là không còn trên cõi đời này.

(6) Bá khí trắc lậu: khí thế lộ ra ngoài, khí phách bức người


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp