Sau khi nghe thấy giọng nói của Lâm Thiên, Tô Bảo Nhi nhanh chóng nhìn lại Lâm Thiên.
“Lâm Thiên, anh… sao trở về sớm như vậy.” Tô Bảo Nhi nói.
"Tô Bảo Nhi, mau xuống dưới! Bên trên quá nguy hiểm!" Lâm Thiên quát Tô Bảo Nhi.
Lâm Thiên không dám hấp tấp tiến lên. Rốt cuộc thì trạng thái hiện tại của
Tô Bảo Nhi rất không ổn định, Tô Bảo Nhi nếu bị kích thích, nếu không
cẩn thận có thể ngã xuống lầu.
“Lâm Thiên, thực xin lỗi, tôi vô dụng, tôi thực sự không thể vượt qua rào
cản này, tôi… Tôi không thể chịu đựng được những lời than phiền như vậy, tôi thực sự không thể chịu được sự lạm dụng và tấn công trên mạng. "
Giọng Tô Bảo Nhi nghẹn ngào, cả người như muốn suy sụp.
Lâm Vận biết trái tim của bất kỳ ai cũng có giới hạn chịu đựng, những gì Tô Bảo Nhi phải chịu đựng gần đây đã vượt quá giới hạn chịu đựng trong
lòng cô ấy. Vì vậy, cô ấy muốn chết.
"Tô Bảo Nhi, nếu như cô nhảy xuống, Vũ Ngọc Hiền sẽ phát ngôn trên mạng
rằng cô tự sát trước vì sợ đắc tội, cho nên cô sẽ luôn mang tai tiếng.
Còn cô ta sẽ luôn yên tâm!" Lâm Thiên lớn tiếng nói.
Lâm Thiên tiếp tục với giọng điệu kiên quyết: "Tô Bảo Nhi, tin tưởng ở tôi, cho tôi một chút thời gian, tôi nhất định sẽ để sự thật được phơi bày
ra ánh sáng trên thế giới, và tôi nhất định sẽ trả lại sự trong sạch cho cô!"
"Lâm Thiên, tôi biết anh đang an ủi tôi, tôi biết là không thể, tôi... thật
sự rất mệt mỏi, tôi thật sự rất muốn giải thoát! Anh... anh có thể khiến cho tôi giải thoát hoàn toàn nhẹ nhõm không!" Tô Bảo Nhi khóc lóc mà
nói.
Nhìn thấy dáng điệu của Tô Bảo Nhi lúc này, tim Lâm Thiên đau như cắt!
“Vũ Ngọc Hiền, tất cả đều là do cô hại cả!” Lâm Thiên nghiến răng nghiến
lợi, hai mắt lóe lên lửa giận vô tận, Lâm Thiên hiện giờ thật sự rất
muốn giết chết Vũ Ngọc Hiền! Nếu như tất cả mọi chuyện đều không phải do chính Vũ Ngọc Hiền làm thì mọi chuyện làm sao lại có thể lộn xộn, rối
tung hết lên như thế này? Lâm Thiên lại một lần nữa ngẩng đầu lên nhìn
Tô Bảo Nhi, rõ ràng là Tô Bảo Nhi lúc này đang ra sức tìm kiếm một lối
thoát cho bản thân mình. Điều quan trọng nhất là cô ấy đã ở vào tình
trạng suy sụp vô cùng. Lâm Thiên muốn thuyết phục cô ấy ở lại nhưng e
rằng thật sự là quá khó rồi....
“Tô Bảo Nhi, tôi hiểu là hiện giờ cô đang rất muốn tìm kiếm lối thoát cho
mình... được rồi, tôi cũng không khuyên nhủ cô nữa, nếu như ngày hôm nay cô quyết tâm nhảy xuống, vậy thì tôi sẽ chết cùng cô!” Lâm Thiên nói
xong liền lao đến bên cạnh lan can, trực tiếp nhảy lên đứng chỗ lan can. Dưới chân anh là một khoảng không thăm thẳm, Lâm Thiên chỉ cần tiến lên thêm một bước nữa thì sẽ rơi xuống dưới.
“Lâm Thiên, anh... anh làm gì vậy, anh mau bước xuống!” Tô Bảo Nhi hai mắt
đỏ hoe nhìn về phía Lâm Thiên hét lớn. Đối với Tô Bảo Nhi mà nói, cô đã
nợ Lâm Thiên quá nhiều rồi, Lâm Thiên đã giúp cô rất nhiều thứ, cô làm
sao có thể nhẫn tâm nhìn Lâm Thiên vì cô mà cùng cô nhảy lầu như vậy?
“Trừ khi cô bước xuống, nếu không tôi nhất định sẽ không bước xuống, chỉ cần cô dám nhảy thì tôi cũng nhất định dám nhảy! Lời của Lâm Thiên tôi đây
một khi đã nói được thì sẽ làm được!” Lâm Thiên giọng nói kiên định nhìn Tô Bảo Nhi.
Tô Vân đối với tính khí của Lâm Thiên mà nói cũng có thể xem như hiểu đôi phần, cô tin rằng Lâm Thiên thật sự sẽ làm như vậy.
“Vậy... vậy tôi bước xuống, anh cũng bước xuống, được chứ?” Tô Bảo Nhi nói.
Tô Bảo Nhi biết rõ bản thân cô đã nợ Lâm Thiên quá nhiều rồi, cô không thể nào lại liên lụy đến Lâm Thiên được nữa. Lâm Thiên nghe xong câu nói đó của Tô Bảo Nhi trong lòng mới có thể gắng gượng thở phào nhẹ nhõm.
Lâm Thiên biết rằng, nếu không làm như vậy căn bản sẽ không thể nào thuyết phục được Tô Bảo Nhi đi xuống.
“Được, vậy cô nhanh chóng bước xuống đi, vị trí ngồi của cô thật sự rất nguy hiểm.” Lâm Thiên nói,
“A!” Tô Bảo Nhi đột nhiên hét lớn lên, ngay lúc đó cả người bị trượt đi.
“A! Tôi bị tê chân rồi!” Tô Bảo Nhi bám chặt vào lan can.
Nhìn thấy Tô Bảo Nhi như vậy, trái tim của Lâm Thiên đột nhiên run lên, đây
thật sự chẳng phải là chuyện đùa đâu, chỉ cần không cẩn thận một chút
thì Tô Bảo Nhi có thể rơi xuống đó ngay lập tức!
Hơn nữa còn rơi xuống từ vị trí cao như vậy, đừng nói đến việc còn sống, e rằng chết còn không toàn thây nữa là!
“Tô Bảo Nhi, cô đứng yên đừng nhúc nhích! Để tôi đi tới!” Lâm Thiên
hét lớn, đồng thời từ hàng rào chắn nhảy xuống, dùng tốc độ nhanh nhất
lao về phía Tô Bảo Nhi.
Chỉ không tới ba giây, Lâm Thiên đã chạy
tới trước mặt Tô Bảo Nhi. Lâm Thiên không chút chần chừ vội vã ôm Tô Bảo Nhi từ hàng rào chắn xuống. Ngay sau đó hai người đối mặt nhìn nhau.
Giây tiếp theo, Lâm Thiên không chút lưỡng lự ôm chầm lấy Tô Bảo Nhi!
“Tô Bảo Nhi, sao cô lại ngốc như thế này chứ, trên đời này không có gì
khó khăn là không thể vượt qua cả. Cô nhảy xuống đó rồi thì cũng chỉ
khiến cho những kẻ ghét cô cười thỏa mãn, khiến những người yêu thương
cô, quan tâm đến cô buồn bã mà thôi! Hiểu chưa hả?” Giọng nói của Lâm
Thiên có chút run rẩy.
Lúc trước khi Lâm Thiên nhìn thấy bức thư,
thậm chí anh đã cho rằng anh và Tô Bảo Nhi đã vĩnh viễn xa cách nhau,
không thể gặp mặt được nữa rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT