Lúc đó, hồn phách của mình như sắp bị chia lìa.

Một cơn chóng mặt dữ dội quét qua cơ thể tôi.

Nhưng tôi biết rằng mình không thể gục ngã vì sư phụ vẫn đang chờ đợi sự giải cứu của Cổ gia.

Tôi nghiến răng bò về phía trước.

Phía sau lưng vang lên tiếng người chết thảm.

Hắn quá mạnh, thực lực quá kinh người,tất cả mọi người không phải địch thủ của hắn.

Không biết bò bao lâu, nhưng cuối cùng, dường như tôi đã nhìn thấy trang viên của Cổ gia.

Lúc đó, tôi thực sự không còn sức lực.

Những bông hoa trên người tôi dường như một mực muốn nuốt chửng tính mạng tôi.

Nhưng thật may, tôi đã nhìn thấy Cổ gia và bọn họ xông ra.

Thì ra người thanh niên toàn thân bê bết máu đã đuổi theo.

Đii vào Cổ gia.

Lúc đó tôi gần như bất tỉnh, nhưng tôi vẫn nghe thấy giọng nói của người thanh niên.

Anh ta dường như đang cầu xin một thứ từ Cổ gia.

Và để Cổ gia giao lại.

Và Cổ gia, cũng có thù với hắn.

Hai bên đánh nhau.

Về phần sau này, tôi nghe theo thuộc hạ của Cổ gia nói.

Người thanh niên bị đánh bại, sức mạnh bị phong ấn, hắn vội vàng chạy trốn khỏi thành cổ.

Người nhà họ Cổ đã cử người đi khắp nơi để truy lùng hắn ta.

Cổ gia, đây chính là tứ đại ẩn tộc đều kính sợ tồn tại.

Thời điểm ồn ào náo nhiệt, Cổ gia lệnh cho ẩn sĩ đi tìm, lúc đó những ẩn sĩ như Mạc gia, Nam Cung gia đều điên cuồng tìm kiếm.

Đương nhiên tôi củng muốn tìm hắn ta, bởi vì sư phụ của tôi đã bị hắn ta giết chết một cách dã man.

Lúc đó, tôi chỉ muốn trả thù.

khi đó, hắn ta khoảng ba mươi lăm tuổi.

Thật khó để tưởng tượng làm thế nào mà hắn ta có một sức mạnh kinh khủng như vậy.

“Cuối cùng củng đã tìm được chưa?” Trần Lạc Thần nghe vậy không khỏi hỏi.

Đại sư Ninh Viễn lắc đầu: “Hắn giống như đã bốc hơi khỏi thế giới, ha ha, hắn giết không biết bao nhiêu người, không chỉ có người nhà họ Cổ, những thôn gần đây, người nào thấy hắn, đều bị hắn tàn nhẫn giết, nhưng mà hắn lại biến mất., món nợ đẫm máu, không ai tìm ra được hắn! “

“vậy hắn đi Cổ gia, vì cái gì? Có thể điên cuồng như vậy sao?” Trần Lạc Thần không khỏi hỏi.

“Đây là bí mật của Cổ gia. Cổ gia không có nói cho ta biết, nhưng ta mơ hồ cảm thấy được có liên quan đến cánh hoa quỷ dị hắn đánh ta lúc đầu!” Đại sư Ninh Viễn nói.

“Những cánh hoa quỷ dị?” Trần Lạc Thần ngạc nhiên hỏi.

Đại sư Ninh Viễn sau đó lộ ra bờ vai.

Trên đó, có một dấu ấn cánh hoa rõ ràng.

Và khoảnh khắc tôi nhìn thấy cánh hoa này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play