“Xem ra, ngươi thật đúng là không biết điều!”

Trần Lạc Thần lạnh lùng nhìn Thác Bạt Kiệt.

Để Thác Bạt Kiệt lập tức tiến vào cánh gà, mồ hôi ướt đầm đìa.

Sau đó hắn mới phát hiện ra ánh mắt của người này đáng sợ như thế nào.

“Thưa ngài, nếu ngài có điều gì muốn nói, tôi nghĩ ngài vẫn chưa hình dung ra bộ dạng hiện tại. Vị thiếu gia này là Thác Bạt Kiệt, con của người giàu nhất Nam Việt quốc, và là con trai duy nhất, người đã gây sư chú ý đến người có thế lực lớn nhất ở đây! “

“Ngài cho dù có được thực lực siêu phàm, nhưng Nam Việt quốc này, củng là thế lực rất đông đảo, đả thương thiếu gia nhà tôi. Ngài hiểu được sau này sẽ gặp phải chuyện gì không?”

Người đàn ông trung niên tận lực trấn tĩnh, cảnh cáo.

Trần Lạc Thần không trả lời mà nhìn bọn họ.

Bạt Kiệt tưởng Trần Lạc Thần sợ.

Lúc này đây hắn vội vàng nói: “Đúng vậy, ta là Nam Việt quốc thiếu gia số một. Phía sau ta còn có một quốc gia, còn có rất nhiều người giống ngươi thân thủ siêu phàm. Ngươi Hoa Hạ có một câu nói, điếc không sợ súng, dám chọc vào tổ kiến. Ta nghĩ ngươi không hiểu sự thật này sao? Nếu hôm nay dám đả thương ta? Nhất định ngươi sẽ không sống nổi để rời khỏi được Nam Việt quốc! ”

“Ha ha, ta không nghĩ là các ngươi không hiểu ý ta! Ngay tại các ngươi nói chuyện với ta, phần lớn thời gian đã trôi qua. Vừa rồi ta cho ngươi nửa tiếng, vậy mà chỉ để nói với ta thật phí phạm, sau nửa canh giờ nữa, ta sẽ giết ngươi và toàn bộ Thác Bạt gia tộc để tự mình trút giận cho bằng hữu ta! ” Trần Lạc Thần chế nhạo.

“Cái gì? Ngươi nói cái gì!!! Ngươi muốn giết Thác Bạt gia tộc?”

Người đàn ông trung niên hoàn toàn bất ngờ trước lời nói của Trần Hạo.

Bạt Kiệt cũng có chút sợ hãi.

“Cho nên, những gì các ngươi đang nói với các ta bây giờ chỉ là vô nghĩa, và ta đã quyết định sẽ giết chết Thác Bạt Kiệt này rồi!”

Trần Lạc Thần chế nhạo.

“Không! Linh bá, cứu ta, mau cứu ta, người trước mặt hẳn là đồ mất trí rồi!”

Bạt Kiệt lắc đầu nguầy nguậy.

“tiên sinh, ngươi không có lấy Thác Bạt gia tộc để ở trong mắt, nhưng phải biết Nam Việt Trần gia lợi hại như thế nào?”

Linh bá gầm lên: “Ta là người của Trần gia Nam Việt quốc, tên là Trần Linh, ngươi dám!”

Trần Linh trừng mắt.

“Ha ha, Tu chân giới Trần gia, sớm muộn gì ta cũng tìm tới cửa, huống chi nói tới Thác Bạt gia tộc nhỏ bé này!”

Trần Lạc Thần chế nhạo ngoắc ngoắc ngón tay.

Một ánh kiếm khí vụt qua ngay lập tức.

Và Trần Linh muốn ngăn ánh kiếm này lại. Nhưng trước khi xuất thủ, hắn đã bị sốc bởi nguồn lực mạnh mẽ này.

Nguồn lượng này là không thể ngăn cản!

“Thiếu gia!”

Trần Linh nhìn Thác Bạt Kiệt, bị ánh sáng kiếm khí chém thành tám mảnh.

Cái chết thật bi thảm.

Và toàn bộ khung cảnh lúc này trở nên ngột ngạt vô cùng. Trần Linh thật không thể tin được.

Nam Việt quốc, con trai của người giàu nhất, đồng thời là con trai duy nhất sở hữu một nửa nền kinh tế của đất nước Nam Việt quốc, đã bị sinh mạng chém thành tám mảnh?

Trần Linh đầu óc quay cuồng như ông vo ve bay xung quanh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play