Sau khi Phó Tân đang lẩm bẩm một đống lời, Lăng Mặc cau mày, "Khám bệnh cho kỹ đi!"
Phó Tân im miệng.
Yên lặng nhìn vết thương trên đầu Hạ An Nhiên, sau đó bắt mạch...
ngoài da, không có bất kỳ vấn đề gì."
Bây giờ cái thai trong bụng của Hạ An Nhiên đã khá lớn, có thể trong bụng của người ta là con trai nối dõi duy nhất của lão đại!
Chỉ là, khi Phó Tân nhìn bụng của Hạ An Nhiên, bỗng nhiên anh ta lại nghĩ tới một chuyện khác.
"Lão đại, chị dâu mang thai đã hơn hai tháng, có thể rút máu xét nghiệm DNA, để chắc chắn thai nhi có khỏe mạnh hay không... Bây giờ chị dâu đang hôn mê, nếu không thì chúng ta rút vài ống máu của cô ấy một cách thần không biết quỷ không hay."
Khi Hạ An Nhiên mang thai, Lăng Mặc vô cùng lo lắng, anh không biết chất độc trong người mình có lây truyền sang thai nhi hay không.
Sắc mặt của Lăng Mặc rất nghiêm túc, anh nặng nề nói với Phó Tân, "Rút máu!"
Phó Tân lập tức hành động, nhanh chóng rút năm ống máu.
Lăng Mặc vô cùng không vui chất vấn: "Cần nhiều
như vậy sao?"
Phó Tân cầm năm ống máu trong tay: "... Nhiều để chắc chắn.".
Sắc mặt của Lăng Mặc lập tức tối sầm lại.
Phó Tân thấy vậy, vô cùng cạn lời.
Không phải chỉ là chút máu thôi à, đau lòng đến như vậy sao? Lão đại chắc chắn một trăm phần
trăm là thê nô!