Hình như đối phương đang đợi ai đó.
Sau khi liếc nhìn người phụ nữ đó, Hạ An Nhiên đột nhiên nhớ ra điều gì đó liền nói nhỏ với Lăng Mặc: “Người phụ nữ này trước đây lúc em ở bệnh viện...".
Hạ An Nhiên còn chưa nói xong, người phụ nữ đó nhìn thấy họ liền mỉm cười rảo bước về phía họ.
Hạ An Nhiên, người đang đeo một sợi dây chuyền
thức trốn ra phía sau Lăng Mặc.
Không biết vì sao mà bây giờ nhìn thấy ai muốn đến gần, cô đều cảm thấy có ý đồ bất lương!!!
Thế nhưng...
Người phụ nữ đó vẫn nắm tay Hạ An Nhiên: “Chúng
ta lại gặp nhau rồi!"
Hạ An Nhiên nặn ra một nụ cười: “Trùng hợp thật
đấy, Lạc phu nhân."
Trước đây lúc ở phòng bệnh của Lạc lão gia, cô đã gặp người phụ nữ này.
Theo tình hình lúc đó, có thể xuất hiện ở bên cạnh
nên Hạ An Nhiên đoán có lẽ là Lạc phu nhân.
Lạc phu nhân càng tươi cười rạng rỡ: “Lần trước vẫn chưa tạ ơn cô cho tốt, hôm nay cuối cùng cũng gặp được cô rồi, tôi mời cô đến nhà tôi một chuyến, lão gia nhớ cô lắm đó!”
Hạ An Nhiên nghe thấy Lạc phu nhân nhắc đến lão gia: “Tình hình của ông ấy vẫn ổn chứ?"
"Vì có cô kịp thời cứu giúp nên tình hình sức khỏe của ông ấy hiện tại vô cùng tốt, hôm kia đã về nhà rồi!" Nói đoạn, sắc mặt của Lạc phu nhân có chút biến đổi: “Haiz, về chuyện phiền lòng mà cô đã gặp phải trước đây, lão gia cũng nhìn thấy rồi, lúc đó ông ấy cực kì tức giận, còn sai tôi giúp cô che đậy hết những tin tức hỗn loạn đó nữa."