Mọi thứ đều là chất lượng nhất.
Đương nhiên là...
Mục đích cũng rất rõ ràng, chính là, thông qua sự xa xỉ của họ, khiến cho khách tham gia cuộc đấu giá này không kiềm được ý muốn chủ động bỏ tiền!
Đến một buổi đấu giá tốt như vậy, không tiêu một chút tiền thì còn mặt mũi nào sao?
Sau khi Hạ An Nhiên ngồi xuống, cô không khỏi cảm. khái: "Mình đến đây để tìm ngược sao? Cảm thấy mình là người nghèo nhất ở đây!"
Nhưng...
Sau khi lẩm bẩm những lời này, cô đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, ánh mắt cô dừng lại trên người Lăng Mặc, vô cùng kích động nói: “À đúng rồi, lần này em có thể nhận được bao nhiêu tiền thưởng?"
Vừa rồi Hạ An Nhiên gọi điện cho Lăng Mặc, nhưng không phải để nhờ anh ra tay cứu giúp.
Những vị tiểu thư đó muốn âm mưu hãm hại cô mà cô lại không đáp lại họ thì chẳng phải là cô đang coi thường họ sao?
Vì vậy, khi Hạ An Nhiên nói chuyện điện thoại với Lăng Mặc, cô đã hỏi Lăng Mặc rằng nếu cô ấy giúp Trân Bảo Các bạn một số hàng hóa bán chậm vô cùng khó đấu giá thì họ sẽ chia cho cô bao nhiêu tiền hoa hồng!
Lăng Mặc nghe ra mèo hoang nhỏ sắp gài bẫy người
ta nên cũng đành phối hợp với cô chơi họ một vố.
Trân Bảo Các vốn có quan hệ với Thu gia.
Lần này anh đến Trân Bảo Các cũng là để giữ thể diện cho Thu gia.
Vì vậy, Lăng Mặc dễ dàng lọt vào danh sách đặc
biệt khó đấu giá ở ngoài sân.
Hạ An Nhiên ghi giá từng cái một dựa theo danh. sách với ý định gài họ gậy ông đập lưng ông.