Sau khi nói những lời đó, cô ta dậm dậm đôi giày cao gót rồi kiêu ngạo quay mông bỏ đi.
Bùi Kì tức giận đến mức muốn viết giả khác.
Lúc cô đang định ra giá thì bị Hạ An Nhiên ngăn lại: "Cô ta nhất định sẽ lấy được viên ruby này, có lẽ sẽ phải vượt quá giá thị trường một cách nghiêm trọng... Cho dù cô có trả lại giá cũng không cao hơn. so với giá mà cô ta viết đâu, không cần phải tiêu tiền lãng phí như vậy."
Bùi Kì tức giận: “Nhưng cô ta đang khiêu khích tôi!
Coi thường ai chứ!"
Hạ An Nhiên trợn mắt: "Cô đã nhiều tiền như vậy thì chi bằng đưa nó cho tôi đi!"
Bùi Kì vội vàng cho túi áo lại: "...Vậy tôi vẫn nên tiết
kiệm một chút!"
Hai người họ lại đi xung quanh xem đồ.
Một lúc sau, Hạ An Nhiên nhìn thấy một viên ngọc lục bảo khác.
Nhưng chỉ ba giây sau khi giá được ghi, một người phụ nữ khác lại đến, viết giá đấu và ném nó vào hộp đấu giá bên dưới vật phẩm.
Trước khi đi, cô ta liếc nhìn Hạ An Nhiên và Bùi Kì
với vẻ mặt khinh thường.