Thu Lương Nhạc là muốn bồi dưỡng Cổ Kì thành người thừa kế, tiếp nhận viện nghiên cứu Long Đằng.
Có điều năm nay Thu Lương Nhạc mới nâng cô lên vị trí này.
Nếu vẫn được Thu Lương Nhạc mang theo bên mình đào tạo thêm vài năm nữa, có lẽ Cố Kì sẽ nhận
được sự tán thành từ các nghiên cứu viên của Long Đằng.
Nhưng giờ đây Thu Lương Nhạc đột ngột xảy ra chuyện.
Đối với một người còn quá trẻ như Cố Kì, đương
nhiên các nghiên cứu viên bên dưới sẽ không nể phục rồi.
Cách Lưu Khiếu Vĩ đề cập này đối với Cố Kì mà nói cũng quá bất công rồi!
Viện phó Chu tiếp tục từ chối: “Cách chọn ra một viện trưởng mới này cũng quá điều động binh lực rồi, sẽ quấy rầy không ít đến công việc của các nghiên cứu viên hiện giờ, tôi nghĩ vẫn cần phải cân nhắc thật kĩ."
Lưu Khiếu Vĩ nhún vai: “Tôi cảm thấy cách này rất hay... Long Đằng chúng ta vốn dĩ là hình thức đầu tư cổ phần, mỗi một nghiên cứu viên đều nằm trong tay cổ phần của Long Đằng... Họ cũng là một phần tử của Long Đằng, tôi tin vì tương lai của Long
Đằng, họ đều sẽ hy sinh một chút thời gian nhỏ nhoi này thôi.”
Trước đây lúc thành lập viện nghiên cứu Long Đằng, Thu Lương Nhạc vì huy động tính tích cực của nghiên cứu viên mà đã chọn dùng hình thức đầu tư cổ phần này.
Chỉ cần làm việc tại Long Đằng trong một khoảng thời gian nhất định, hoặc hoàn thành một hạng mục quan trọng, thì đều sẽ có một chút cổ phần.