Rừng rậm hoang vu, một hồ ly lớn có bộ lông đỏ rực như lửa đang chậm rãi đi vào trong rừng, trên cổ của nó vác thêm một cái bao bố, trên thân là một thiếu niên có mái tóc bạch kim đang cưỡi trên đó, thiếu niên có đôi tai mèo rất đáng yêu, bởi vì ở trong rừng có chút lạnh, nên trên người cậu còn được đắp một tấm thảm nhung màu đỏ.

Kỳ thật đó chính là do Lyga dùng đuôi của mình bọc cậu lại.

Trong đội ngũ có thêm một người, vì thế Lyga liền biến thành hồ ly làm thú cưỡi cho Bạch Nhiên, lúc bắt đầu hắn còn rất bất mãn, nhưng hiện tại thì hắn vô cùng hài lòng, bởi vì vợ của mình không chỉ một lần khích lệ lông của hắn rất tuyệt.

"Lyga, chờ đến mùa hè sang năm, lúc anh thay lông ấy, trăm ngàn lần đừng vứt bỏ mớ lông đó nha, em muốn làm một cái gối bằng lông hồ ly, cả chăn nữa, nhất định là rất mềm mại." Bạch Nhiên ảo tưởng về một tương lai tốt đẹp.

Lyga nói: "Cứ nằm ở trên người của anh, anh sẽ dùng một trong chín cái đuôi của mình làm gối cho em, còn mấy cái còn lại em cứ dùng làm chăn thỏa thích, chẳng lẽ không tiện hơn sao?"

"A..." Bạch Nhiên nghĩ một lát rồi nói: "Vậy chúng ta làm một cái ổ đi, chờ đến lúc sinh mấy nhóc hồ ly, cho mấy nhóc ấy nằm trong ổ ngủ."

Lyga nhắc nhở: "Nhóc hồ ly cũng có lông."

Bạch Nhiên như là nhớ tới cái gì, kéo nhẹ lỗ tai Lyga, cúi xuống hôn một cái, rồi đặt cằm lên đầu Lyga, nói: "Anh nói xem, mấy nhóc hồ ly sinh ra sẽ có chín cái đuôi giống anh không?"

Thân mình của Lyga khẽ run rẩy, âm thanh có chút lạnh: "Giống như mấy hồ ly bình thường khác là được rồi."

Bạch Nhiên biết, Cửu Vĩ Hồ là dị biến, đều bị các hồ ly khác xem như là ngoại tộc, thầm nghĩ Lyga trước đây nhất định cũng bị bắt nạt không ít, hoặc là đã trải qua một quãng thời gian cũng không mấy tốt đẹp, vì thế cậu liền ôm lấy cổ hắn, dùng hành động của mình để tiếp thêm sức mạnh cho hắn: "Anh không thích có chín cái đuôi sao? Chín cái đuôi rất tốt nha, vừa có thể dùng làm chăn để đắp, vừa có thể dùng làm cái đệm để nằm, lúc bung ra hết thì giống như một chú chim công vậy, trông rất đẹp."

Thân thể vốn căn thẳng của Lyga hơi thả lỏng một chút, hỏi lại: "Em thích mấy cái đuôi của anh hử?"

Bạch Nhiên cầm lấy một cái đuôi của Lyga cắn một cái, cả miệng đều là lông hồ ly, mài mài răng, vuốt ve nói: "Rất thích."

Lyga nheo mắt lại, hiển nhiên là rất vui vẻ rồi.

Mẹ của Lyga sống ở thung lũng phía sau núi, nghe nói còn xây cả nhà, là do Lyga hỗ trợ làm, hắn đã thao túng rất nhiều người đến đó để giúp mẹ mình làm nhà, là một ngôi nhà rất lớn, nhưng Lyga lại không thích quay về nơi đây, bởi vì mỗi lần trở về đều phải biến thành Thú Nhân, ngủ phải đắp chăn, ăn cơm phải dùng dao nĩa, rất phiền toái.

Lyga và Bạch Nhiên đi ở phía trước, phía sau là Bayrou và gia đình của mình ngồi xe ngựa, đến chân núi, mọi người quyết định nghỉ chân một đêm, ngày hôm sau mới lên núi, hơn nữa đường núi rất tốt, khoảng chừng đến chiều là đến nơi.

Năm người, cộng thêm một nhóc hồ ly, bắt đầu nấu thức ăn.

Bạch Nhiên và Eve nhận nhiệm vụ nấu cơm, tuy đã cố gắng làm rất nhiều, nhưng cũng chỉ đủ nhét kẻ răng cho đám ma thú ở đây, cho nên khi các ma thú ra ngoài đi săn sẽ sẵn tiện ăn no luôn, rồi trở về ăn tiếp mấy món do bọn họ nấu.

Nhóc hồ ly tên là A Nhã, vô cùng bám người, hơn nữa cũng rất nghịch ngợm, lúc nghỉ chân ngày hôm qua, A Nhã liền biến mất một lúc, làm tất cả mọi người sốt ruột muốn chết, chia nhau tìm kiếm nó ở khắp nơi, kết quả là một lúc sau liền thấy nó kéo một con gà rừng đã bị nó cắn chết về, cho nên hôm nay Lạc Khê liền mang theo A Nhã đi săn.

Những ma thú cũng không được nuông chiều từ bé, nếu không tự mình đi săn nhất định sẽ bị bỏ đói, Bạch Nhiên cảm thấy A Nhã rất nhỏ, cũng không biết nó lấy khí lực ở đâu, mà có thể kéo một con gà rừng to ngang ngửa nó về như vậy, cậu không khỏi cảm thán nói: "Hồ ly đều rất dũng mãnh..."

Eve phì cười một tiếng: "Ma thú đều như vậy, cho tới bây giờ đều chưa từng cưng chiều mấy đứa nhỏ của mình, phỏng chừng sau kì họp mặt gia đình này, A Nhã liền bị đuổi ra ngoài tự kiếm sống một mình."

Bạch Nhiên sờ sờ cái bụng của mình, nói: "Sau này ta không nỡ đuổi con mình đi đâu."

Eve chớp chớp đôi mắt to của mình: "Lyga bỏ được đó, ma thú đều không đau lòng con của mình đâu."

Bạch Nhiên nói: "Ta không phải ma thú, ta đau lòng là đủ rồi."

Eve đem theo gia vị có phần phong phú và đầy đủ hơn so với Bạch Nhiên rất nhiều, thậm chí còn có cả tương ớt, mật ong, dầu,... Bỏ tất cả vào chảo, hai người bắt đầu bận việc công việc của mình.

Tuy chỗ này có thú dữ, nhưng trên người Bạch Nhiên và Eve đều là mùi của ma thú cấp cao, hiển nhiên không có thú dữ nào dám tiếp cận, cho nên bọn Lyga mới có thể yên tâm để hai sinh vật yếu ớt này ở lại nơi đó. Một lúc sau, Lyga ngậm gà rừng trở lại, Bayrou thì ngậm cá, còn Lạc Khê thì sức ăn nhỏ hơn, đem về một miếng thịt heo rừng to còn dư về, trên đầu A Nhã là một tổ chim, nhìn kĩ, trên đó là một cái trứng to.

Gà thịt cá đều đã có đủ, Eve và Bạch Nhiên cũng hái được một ít rau dại thơm ngon, Lyga rất chú trọng đến thân thể đang mang thai của vợ mình, cho nên sẵn tiện dùng cái đuôi quấn lấy một thân cây lớn đem về, bên trên kết đầy trái cây.

"Lyga, về sau đừng lãng phí như vậy, chúng ta cũng không ăn hết nhiều thứ như vậy, lần sau chỉ cần mang một chút trở về là được rồi." Bạch Nhiên thở dài.

Lyga ném con gà rừng và nhánh cây sai quả trên mặt đất, vươn đầu lưỡi ra liếm Bạch Nhiên đến cả người đầy nước miếng, nhưng trong miệng Lyga vẫn còn dính máu gà rừng, cho nên khuôn mặt của Bạch Nhiên liền bị nhuộm đỏ, nhìn có chút buồn cười, Lyga sửng sốt, sau đó lại liếm vài cái, vợ yêu trắng trắng mềm mềm rốt cục đã được khôi phục lại như cũ rồi.

Đồ ăn rất phong phú, Bạch Nhiên làm món gà xào ớt, cá luộc, thịt heo rừng cũng được ram mặn, còn quả trứng gì đó do A Nhã đem về cũng được bỏ vào nồi canh.

Hương vị của món gà xào ớt rất đậm đà, rất thơm, bốn ma thú trong đoàn tuy đều đã ăn no nhưng vẫn rất muốn nếm thử nó, cho nên vẫn như bình thường, mọi người vây quần với nhau một chỗ rồi bắt đầu ăn.

Mới ăn được một miếng, bốn con hồ ly đều đồng thời quăng chén trên mặt đất, biến về thú hình, chạy loạn khắp nơi, đụng gãy cả đám cây cỏ xung quanh, A Nhã liên tục lắc đầu, trực tiếp dùng móng vuốt cào cào mặt đất.

Bọn họ đều bị cay...

Bạch Nhiên ăn vài miếng gà xào ớt, nhíu mày hỏi Eve: "Thật sự rất cay sao?"

Eve phỏng chừng cũng bị dọa sợ, lắc lắc đầu, nhìn đám hồ ly chạy loạn xung quanh.

Đến tối, đám đom đóm bay tới bay lui trong rừng, Bạch Nhiên và hồ ly nhà mình nằm cùng một chỗ, có đệm và gối hồ ly, Bạch Nhiên miễn bàn có bao nhiêu thoải mái.

"Ta nhớ đám đom đóm trong hang động ở nhà đều tụ tập lại cùng một chỗ, còn ở nơi này thì bay tản ra, nhìn thật đẹp mắt." Bạch Nhiên chơi đùa với mấy chóp đuôi của Lyga, nói.

Bị chơi đùa liền cảm thấy ngứa ngứa, lão đại Lyga liền giật giật cái đuôi, rồi cọ cọ vào người Bạch Nhiên.

Đom đóm xung quanh bay tới bay lui, ngay sau đó hàng vạn con đom đóm tụ lại một chỗ, chiếu sáng cả khu vực xung quanh bọn họ, và sau đó, đám đom đóm bay về phía Bạch Nhiên, bỗng có một con rơi xuống chóp mũi của Bạch Nhiên, Bạch Nhiên có chút hoảng sợ, nhưng cũng cảm thấy chơi rất vui, liền vươn tay ra, đám đom đóm lập tức bay vòng quanh cổ tay của Bạch Nhiên tạo thành một vòng tròn màu vàng, thoạt nhìn còn tưởng cậu đang mang vòng tay.

Bạch Nhiên nghiêng đầu nhìn sang Lyga, chỉ thấy Lyga vô cùng khoa trương nói: "Oa, là đom đóm dị biến."

Đám đom đóm trên không trung thong thả tạo thành hình một thiếu niên tai mèo, có vài điểm giống Bạch Nhiên, ngay sau đó, đám đom đóm liền bay tản ra, thiếu niên tai mèo liền biến nhỏ đi, bên cạnh xuất hiện thêm một con Cửu Vĩ Hồ thật lớn, chín cái đuôi xòe ra giống như kchim công, rất đẹp.

Cửu Vĩ Hồ hôn lền đầu thiếu niên tai mèo, thiếu niên tai mèo thoạt nhìn nhỏ hơn Cửu Vĩ Hồ rất nhiều, nho nhỏ đáng thương.

Sau đó, đám đom đóm cũng chậm rãi tản đi, bay về nhiều hướng khác nhau, như là đã hoàn thành nhiệm vụ, liền vui mừng rời đi vậy, con đom đóm đậu trên chóp mũi của Bạch Nhiên phát ra ánh sáng lập lòe, giống như không muốn nhanh như vậy đã rời đi, Lyga thấy vậy liền ghen tị, vươn một cái đuôi ra, vô cùng không khách khí quét qua, đom đóm liền không thấy đâu.

"Lyga, anh thật lợi hại, ngay cả đom đóm anh cũng có thể khống chế nha." Bạch Nhiên gãi gãi lông cổ của Lyga, cười nói.

Lỗ tai hồ ly giật giật, ánh mắt không dám liếc nhìn Bạch Nhiên nói: "Thích không?"

Bạch Nhiên ôm cổ Lyga, hôn lên miệng Lyga một cái thật mạnh, lần đầu tiên bị hôn môi ở dạng thú hình, Lyga liền thẹn thùng, cũng may thú hình không thể nhìn ra mặt hắn đang đỏ ửng lên, nhưng hắn vẫn cọ cọ vào cổ Bạch Nhiên.

Sáng sớm hôm sau, Eve trang điểm thật xinh đẹp, tuy nói là trang điểm xinh đẹp, nhưng kỳ thật cũng chỉ đeo thêm lên người mấy cái vòng cổ, hay mấy cái nhẫn lấp lánh gì đó, trong khi Bạch Nhiên còn cảm thấy buồn bực, Lyga liền lôi kéo Bạch Nhiên qua bên cạnh, lấy trong túi hành lý của mình ra một bộ quần áo vô cùng xa xỉ đưa cho Bạch Nhiên thay vào.

Bạch Nhiên vốn là hoàng tộc, mặc mấy loại trang phục rườm rà như thế này lại càng làm cho cậu thêm vẻ cao quý, áo sơ mi màu trắng có viền hoa văn trước ngực mà đời trước Bạch Nhiên không hề muốn chạm vào, áo khoác màu lam, cổ tay áo cùng cổ áo còn có hoa văn màu vàng vô cùng xinh đẹp, sau đó Lyga lấy một cái mũ ra đội cho Bạch Nhiên, thoạt nhìn, cứ như là một tiểu quý tộc vậy.

"Đây là sao?" Bạch Nhiên có chút mất tự nhiên lắc lắc cái đuôi của mình.

Lyga lại tìm trong túi một chiếc nhẫn ngọc bích xinh đẹp đưa cho Bạch Nhiên mang vào ngón cái của mình, còn cài đồng hồ bỏ túi nhỏ cho Bạch Nhiên, sau đó Lyga lại lấy ra một cái cài tóc, nghĩ nghĩ một lát, liền cài lên đầu Bạch Nhiên, chỉ trong chốc lát, Bạch Nhiên liền biến thành một cây thông Noel vô cùng rực rỡ.

"Những thứ này ở đâu ra vậy?" Bạch Nhiên ngạc nhiên hỏi.

Lyga chớp chớp hai mắt, nói: "À, lần trước đến Đế Đô, anh thuận tiện tới chỗ em từng ở một chuyến, sau đó cầm vài thứ về, anh cảm thấy rất có thể em sẽ cần dùng đến chúng."

Bạch Nhiên cười một tiếng, gỡ cài tóc trên đầu xuống: "Em không nhớ mình còn có thứ này nha."

Lyga chột dạ vẫy đuôi: "Cái này thì do anh trộm về."

Bạch Nhiên: "..."

Cho rằng mọi thứ đã chuẩn bị tốt, Lyga liền biến thành hồ ly, để Bạch Nhiên cưỡi ở trên người mình, đoàn người tiếp tục lên đường về nhà mẹ đẻ của Lyga và Bayrou.

Đi đến cách nhà không xa, Bayrou, Lạc Khê và Lyga cũng bắt đầu thay những bộ quần áo xinh đẹp vào, Bạch Nhiên hiện tại mới hiểu được một chuyện, ừm, họp mặt gia đình, nhất định phải ăn mặc lộng lẫy để tham dự mới được.

Lyga mặc lễ phục màu đen, mái tóc ngắn cũng dài ra không ít, lỗ tai hồ ly giật giật, mắt phượng màu vàng nhìn Bạch Nhiên: "Đẹp không?"

Bạch Nhiên nhìn liền ngây người, màu đỏ kết hợp với màu đen làm cho người ta có cảm giác nó rất gợi cảm và xinh đẹp, cũng không biết hồ ly có phải đều là như vậy hay không, luôn làm cho người ta có cảm giác cao quý, muốn ngưỡng mộ.

Thấy vợ mình không phản ứng gì, Lyga tiếp tục đào bới trong túi đồ, tính đổi lại bộ khác.

"Như vậy rất đẹp." Bạch Nhiên giữ chặt Lyga lại.

Lyga chớp chớp hai mắt, lúc này mới cười thành tiếng.

Hai vợ chồng bên kia thì chơi một đen một trắng, ngay cả cổ A Nhã cũng được thắt thêm cái nơ bướm màu đỏ, trên nơ bướm còn treo một cái chuông bằng vàng nguyên chất, theo mỗi bước đi, chiếc chuông lại rung lên phát ra âm thanh "leng keng" nho nhỏ.

Bạch Nhiên thầm nghĩ, mẹ của Lyga nhất định là một hồ ly rất chú trọng vẻ ngoài.

Lúc này, một thiếu niên tóc vàng bước ra từ tòa nhà lớn: "Sao bây giờ mọi người mới đến?"

Cuối cùng, nhìn nhìn Eve, sauđó vừa lòng gật gật đầu.

Tòa nhà nhìn từ bên ngoài cũng không có gì nổi bật lắm, chính là một tòa thành rất rất lớn, có dây thường xuân và mấy loài thực vật dây leo khác bò xung quanh trên tường thành, thậm chí còn che khuất cả cửa sổ, thật ra cũng không làm khung cảnh trở nên âm u lắm, ngược lại càng làm cho người ta cảm thấy nó rất duy mỹ.

Thiếu niên tóc vàng có chút tò mò nhìn Bạch Nhiên, nói: "Chú Lyga, đây là bạn đời của chú sao?"

Lyga gật gật đầu, tóc vàng thiếu niên liền hoan hô: "Thật tốt quá, chú Lyga rốt cục cũng có thú khác muốn rồi."

Lyga bị vạch trần gốc gác liền rất tức giận, dùng một cái đuôi của mình hất thiếu niên tóc vàng kia bay ra xa, thiếu niên tóc vàng lớn tiếng ồn ào: "Ô ô ô, ông chú chết tiệt, con lại phải đi thay quần áo khác rồi."

"Nó là con trai lớn của Bayrou và Lạc Khê." Sau đó Lyga liền đỏ mặt giới thiệu cho Bạch Nhiên biết.

Eve giơ tay, nói: "Còn anh chính là bạn đời của Beith đó nha."

Bạch Nhiên mở to mắt, này... Cái này... Rốt cuộc Lyga già đến cỡ nào rồi, ngay cả cháu cũng đã kết hôn, còn hắn thì chỉ mới yêu đương chưa đầy ba tháng nữa...

Đứng ở cổng chính là một người đàn ông trẻ tuổi mặc tây trang màu đen đang đứng nghênh đón mọi người, Bạch Nhiên cũng không biết người đàn ông kia là ma thú gì, nhưng bộ dạng trông rất tốt.

Khi bước vào cửa, Bạch Nhiên mới biết được cái gì gọi là nguy nga tráng lệ, trên bức tường xung quanh đại sảnh gắn đầy các loại đá quý, người ta dùng là đèn treo bằng thủy tinh, còn bọn họ thì dùng là đèn treo bằng đá quý, thật là xa hoa đến cùng cực.

Nhưng không thể không thừa nhận rằng, chúng rất dễ nhìn...

Thiếu niên tóc vàng đã thay một bộ lễ phục màu trắng khác đến đây, vây quanh Eve nói không ngừng: "Con chúng ta thế nào rồi? Thật sự là cực khổ cho em rồi, đều là do cha muốn anh phải để em đi theo bọn họ, không thì chúng ta nhất định đã tới đây từ sớm rồi."

Lạc Khê giật giật lỗ tai, nheo mắt lại nhìn Bayrou.

Eve vô cùng thức thời che miệng Beith lại: "Anh bớt nói một chút đi."

Lỗ tai Beith khẽ run lên: "Ừm."

"Đã tới đông đủ rồi sao?" Âm thanh dễ nghe vang lên, Bạch Nhiên ngẩng đầu lên tìm kiếm nơi phát ra âm thanh, chỉ thấy một người đẹp với mái tóc dài màu vàng, mặc chiếc áo choàng màu trắng ngà đang từ trên cầu thang đi xuống, mỗi bước đi, đều dùng ánh mắt liếc nhìn mọi người một cái, tạo nên một loại hương vị vô cùng độc đáo và phong tình, làm cho người ta không khỏi nhìn đến ngây người.

Lyga kéo Bạch Nhiên lại, nói: "Đây là mẹ của anh."

M... Mẹ???

Mẹ của Lyga là ngực phẳng?

Cho dù vị mỹ nhân trước mặt này rất xinh đẹp, nhưng mắt của Bạch Nhiên cũng không có mờ đến nổi cho rằng đối phương là nữ nha, đàn ông đều có hầu kết ở cổ, và người mẹ xinh đẹp này cũng có nha, tiếng nói của đàn ông đều tương đối trầm hơn, giọng nói của người mẹ xinh đẹp này rất êm tai, nhưng tuyệt không có chịu dịu dàng nào của phụ nữ...

Không phải Lạc Khê mới là giống đực đầu tiên sinh hồ ly sao? Tại sao người mẹ xinh đẹp trước mắt này tuy là đàn ông, thế nhưng cũng sinh ra được mấy đứa con như vậy nhỉ, theo lý mà nói, nếu là như thế thì đối với chuyện có thể sinh nhóc hồ ly, Lạc Khê sẽ không cảm thấy kỳ quái hay mất thể diện mới đúng nha...

Dù trong lòng có trăm ngàn nghi hoặc, Bạch Nhiên vẫn mỉm cười, hô: "Chào mama xinh đẹp."

Đây là phát ra từ nội tâm...

Mama hồ ly xinh đẹp quả thật rất đẹp nha...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play