Bọn Lyga ở trong trấn nhỏ mua rất nhiều rau dưa và hoa quả, còn thuận tiện mua thêm một cái nồi sắt, Bạch Nhiên nghĩ như vậy sẽ có thể nấu một ít đồ ăn khi ở ngoài trời, cho nên còn mua cả gạo, và một ít bánh nướng dễ bảo quản nữa, tóm lại là mua rất nhiều thứ, nhưng tất cả đều dành cho là Bạch Nhiên, còn Lyga thì sao hả, tùy tiện ăn gà rừng, hay thỏ rừng... liền no bụng rồi, rất tiện lợi.

Dường như tất cả các ma thú khi nhỏ đi đều rất thích được người khác ôm, Lạc Khê cũng như vậy, khi thì cọ cọ vào trong lòng ngực của cậu, khi thì nằm ở trên đùi Bạch Nhiên ngủ khò, Lyga nhìn vậy liền cảm thấy ghen tị không thôi.

"Mua thêm một ít khô bò gì đó nữa đi, hay là mấy quả hạch cũng được, dễ bảo quả, ăn vào sẽ giúp đứa nhỏ phát triển tốt hơn." Lạc Khê chen miệng nói.

Lyga vội vàng kéo Bạch Nhiên đi mua quả hạch, trong xe ngựa nhỏ đã chất rất nhiều thứ, Bạch Nhiên nghĩ có lẽ nên mua thêm một ít quần áo rộng rãi, nếu đã có thai, cũng phải có bộ dạng thai phu, hết thảy đều lấy sự khỏe mạnh và phát triển của cục cưng đặt lên hàng đầu.

"Bé cưng ngoan nha, đợi tới tìm được mẹ của con, mẹ của con sẽ đích thân cho con bú sữa." Trước một hàng quán ven đường, một người đàn ông tóc đen đang dùng một tay ôm một nhóc hồ ly trong lòng mình, còn tay kia thì cầm lấy muỗng múc một ít sữa lên, dùng sức đút vào miệng của nhóc hồ ly.

Nhóc hồ ly có bộ lông đen như mực quay đầu tránh đi, nhe răng trợn mắt, lộ ra răng nanh nho nhỏ của mình, giống như đang lên tiếng kháng cự, "Con muốn ăn thịt, con muốn ăn thịt" vậy.

Hiển nhiên, người đàn ông tóc đen nghe không hiểu âm thanh mà nhóc hồ ly phát ra, vẫn một mực dùng sức nhét cái muỗng vào miệng của nhóc hồ ly.

Nhóc hồ ly kia liền nổi giận, há mồm ra, cắn lên mu bàn tay của người đàn ông tóc đen, máu tươi lập tức chảy ra, nhóc hồ ly thoải mái hừ hừ mấy tiếng, rồi lè lưỡi ra liếm sạch sẽ máu trên tay của cha mình.

Lông mi của người đàn ông tóc đen khẽ run, một phen nắm lấy cổ của nhóc hồ ly, vẫy vẫy vài cái, nhóc hồ ly kia liền há to mồm kêu chít chít, người đàn ông tóc đen nhân cơ hội đó cầm chén sữa lên đổ vào trong miệng của nhóc hồ ly, lắc lắc vài cái, sữa đều chảy vào trong bụng.

Sau cùng, người đàn ông tóc đen sờ sờ đầu nhóc hồ ly, nói: "Thế mới ngoan chứ."

"Oa oa oa, ba dã man quá, con muốn mẹ, con muốn mẹ cơ..." Nhóc hồ ly nâng lên mấy cái móng vuốt nhỏ của mình lên, định cào cha của mình, nhưng vì chân quá ngắn, cho nên cào không đến, báo không được thù, giận đến nỗi khóc to.

Bạch Nhiên thấy một màn như vậy liền khiến trái tim cậu vỡ vụn, nhìn nhóc hồ ly kia xem, đáng yêu biết bao, sao người kia lại thô lỗ như vậy? Nhóc hồ ly đó là của mình, sao lại đối xử với nó như vậy?!

Không biết vì sao, có lẽ là vì mang thai, mà Bạch Nhiên đặc biệt chú ý tới những động vật nhỏ.

"Tiểu Bạch, em qua nói cho tên kia biết, mấy nhóc hồ ly trưởng thành rồi sẽ không uống sữa nữa, bảo hắn đút thịt cho nó ăn đi." Lạc Khê nằm ở trong lòng Bạch Nhiên giận dữ nói.

"A... À..." Bạch Nhiên bừng tỉnh đại ngộ, cậu mới đi được hai bước, liền nghe thấy Lyga hướng người đàn ông kia chào hỏi: "Anh hai..."

Người đàn ông tóc đen nghe thấy tiếng gọi, nghiêng đầu nhìn lại, sau đó liền nở nụ cười, rồi bô cùng không khách khí xách nhóc hồ ly kia lên đi tới gần chỗ bọn họ, chủ quán chạy theo hắn để đòi tiền, hắn liền khoát tay nói: "Không có."

Bạch Nhiên cảm thấy có chút xấu hổ, chẳng lẽ ma thú đều là như vậy sao? Đều không có chút khái niệm nào về tiền tài sao? Sau đó cậu vội vàng đi tới giúp anh trai Lyga trả tiền, để tránh việc cãi lộn xảy ra, Lyga cười nói: "Em ấy là Bạch Nhiên, là vợ của em."

Bayrou sửng sốt: "Thật không ngờ, rốt cuộc cũng có người muốn em nha, Lyga. Xin chào, vợ."

Bạch Nhiên: "..." Tên này nói như vậy, coi như trực tiếp xem nhẹ tên của cậu rồi.

Lạc Khê nằm ở trong lòng Bạch Nhiên tức giận đến nhe răng trợn mắt, thầm mắng trong lòng: "Tên khốn, ngươi gọi bậy bạ gì đó hả? Lão già đã kết hôn kia."

Lạc Khê từ trong lòng Bạch Nhiên nhảy xuống, thấy thế, nhóc hồ ly trong lòng Bayrou cũng bắt đầu giãy dụa muốn nhảy xuống đoàn tụ với Lạc Khê, cũng không biết đang liến thoắng cái gì.

Lyga mất hứng, xụ mặt xuống: "Em ấy là vợ của em."

Lúc này Bayrou mới chợt hiểu ra, vỗ đầu của mình nói: "Ha ha, nói sai rồi, nói sai rồi, là vợ của Lyga."

"Tên ngốc." Lạc Khê bất mãn nói.

Bayrou cũng không hỏi nhóc hồ ly màu trắng kia ở đâu ra, để cho con mình nhảy xuống đất, rồi cùng Lyga trêu đùa nhau: "Đúng rồi, anh với chị dâu của em cãi nhau, nửa đêm nửa hôm liền thảy con lại cho anh rồi bỏ đi, dọc theo con đường này, em nhớ giúp anh để ý một chút, biết chưa?"

Lyga gật gật đầu, Bạch Nhiên cũng cười làm lành, ôm hai nhóc hồ ly trên mặt đất lên, có lẽ do trên người Bạch Nhiên tản ra vị ngọt mà những người mang thai mới có, cho nên nhóc hồ ly kia rất thích, cứ cọ cọ vào người cậu, còn vươn cả đầu lưỡi phấn nộn của mình ra liếm liếm mặt của Bạch Nhiên.

"Anh hai, nhóc hồ ly đã lớn, uống sữa không căn bản là không đủ, có thể cho ăn thêm thịt nữa." Nghe Lạc Khê đang nằm trong lòng mình nhắc nhở thêm một lần nữa, lúc này Bạch Nhiên mới nhớ tới, lên tiếng nói.

Bayrou sửng sốt, nói: "Không phải bảo một tháng mới có thể ăn thịt sao? Tên nhóc này mới sinh chưa được mười ngày."

Bạch Nhiên chau mày, trừng mắt nhìn hồ ly màu trắng có vóc dáng tương đối lớn trong lòng mình, sao Lạc Khê lại có thể làm như vậy, con của mình còn nhỏ như vậy, thế nhưng lại nhẫn tâm vứt bỏ nó mà đi, cho dù muốn trốn ra khỏi nhà cũng phải mang theo đứa nhỏ chứ!

Nghĩ đến đây, Bạch Nhiên cũng hiểu được là Lạc Khê không đúng, vì thế thay Bayrou và đứa chá nhỏ của mình bất bình lên tiếng: "Chị dâu cũng thật là, con còn nhỏ như thế, vậy mà anh ấy lại bỏ đi."

Lạc Khê ngẩn ra, hung tợn trừng Bayrou.

Bayrou không nhận thấy ánh mắt phẫn nộ của Lạc Khê, ngược lại còn gãi gãi đầu, nói: "Là lỗi của anh, lúc trước Lạc Khê cũng không có thích anh, mà anh vẫn kiên quyết quấn lấy hắn, hắn giúp ta sinh ba đứa nhỏ cũng đủ vất vả rồi..."

Lạc Khê giương cằm, nói thầm trong lòng: "Hừ, Tiểu Bạch, em thấy anh có bao nhiêu vĩ đại chưa?"

Bayrou nói tiếp: "Anh biết Lạc Khê không thích sinh nhóc hồ ly, nhưng cũng không có biện pháp nha, bọn ta lại không thể không sinh hoạt tình dục, hiện tại anh đã nghĩ thông suốt rồi, anh sẽ không quấn lấy Lạc Khê nữa, nếu hắn đi tìm một hồ ly giống cái rồi ở cùng một chỗ, anh sẽ chúc phúc cho hắn."

Lạc Khê run rẩy, con ngươi màu xám bạc nhìn chằm chằm Bayrou.

Bayrou cong cong khóe miệng, thoạt nhìn giống như đang khóc vậy, nói: "Dù sao đời này anh cũng chỉ thích một mình Lạc Khê, có ba đứa con trai đi theo anh vậy là anh đã may mắn lắm rồi, chỉ cần Lạc Khê có thể hạnh phúc, anh cũng sẽ hạnh phúc theo."

Nói chung, Bayrou là một hồ ly vô cùng rộng lượng. (Sai sai sai, anh này là một phúc hắc công chính hiệu đó =]])

Bạch Nhiên mới nghe sơ qua, nhưng nhìn chung cũng hiểu được một chút vấn đề, cậu cảm thấy Lạc Khê đang nằm trong lòng mình là thú hư, anh nhìn đi, Bayrou anh ấy không biết chăm sóc con cái, hiện tại cũng nhận phần nuôi con về mình, lúc trước anh ấy thích anh như vậy, nhưng vì hạnh phúc của anh cũng có thể chấp nhận buông tay...

Lyga thở dài, nói: "Anh hai, nếu em nhìn thấy chị dâu, em nhất định sẽ khuyên nhủ anh ấy quay về."

Bayrou khổ sở, ôm lấy đứa con của mình từ trong lòng Bạch Nhiên lên, nhẹ nhàng sờ sờ đầu nó, nói: "Con trai à, về sau sống với ba ba nha, chịu không?"

Nhóc hồ ly giương nanh giơ múa vuốt như muốn nói: "Con không sống với ba, không có thịt ăn".

Lạc Khê rủ tai hồ ly xuống, lỗ tai giật giật, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Không muốn sinh nhóc hồ ly nữa, đau muốn chết, lại mất mặt vô cùng..."

Lúc này Bayrou dường như mới chú ý tới Lạc Khê, giống như phát hiện được đại lục mới mà reo lên: "Nhóc hồ ly này trông rất giống Lạc Khê."

Bạch Nhiên không giỏi nói dối gạt người khác, Lyga lại càng không được, cho nên liền đem Lạc Khê đang nằm ở trong lòng mình đưa cho Bayrou, nói: "Đây là con của em, anh có thể ôm ôm, cũng có thể hôn hôn tùy thích."

Mùi hương quen thuộc xộc vào mũi, Lạc Khê liền nheo mắt lại, được rồi, hắn thừa nhận, kỳ thật hắn cũng rất nhớ Bayrou, đã quen với việc người kia luôn mạnh mẽ đàn áp, bỗng nhiên lại biến thành thánh mẫu như vậy, Lạc Khê có chút không thể chịu nổi.

Bayrou nhẹ nhàng vuốt ve đầu của Lạc Khê, sau đó hôn nhẹ lên đầu của hắn, nhỏ giọng nói: "Thật xinh đẹp."

Lạc Khê nằm ở trong lòng hắn càng thêm rối rắm, được rồi, Bayrou chỉ hơi phúc hắc một chút, hơi bám người một chút, đối với mình hơi thái quá một chút, ở trên giường cũng hơi dũng mãnh một chút, nhưng nhìn chung Bayrou cũng có thể coi là một thú tốt.

Còn mình... Mình cũng không thể vì Bayrou nói muốn sinh thêm nhóc hồ ly mà trở mặt bỏ đi như vậy được.

Nhưng sinh nhóc hồ ly sẽ rất đau bụng, nuôi nhóc hồ ly cũng rất phiền phức, còn phải lo lắng khi chúng đi ra ngoài một mình sẽ gặp nguy hiểm nữa...

Thật là hận chết việc mình có thể mang thai mà, nếu như mình không có ăn Thất Âm Quả, thì mình sẽ không mang thai, và mình cũng không có nhiều chuyện phải lo nghĩ như vậy.

Lạc Khê nhìn thoáng qua nhóc hồ ly tên Bane ở trong lòng Bạch Nhiên một cái, hắn vừa mới sinh nhóc hồ ly, đáng lẽ ra nên là một nhà ba người ấm áp, thế nhưng mình lại giận dỗi bỏ đi.

A...

Bạch Nhiên dường như nhận ra Lạc Khê đang do dự, trong đầu chợt lóe lên một ý nghĩ, cậu lập tức nói: "Anh hai, hay là anh cưới vợ khác đi, nếu Lạc Khê đã không thích anh, anh cũng không thể ở một mình như vậy."

Bayrou lắc đầu liên tục: "Không được."

Bạch Nhiên chớp chớp mắt: "Anh không thích?"

Mặt của Bayrou có chút hồng: "Như vậy là không được, anh là một hồ ly có trinh tiết, Lạc Khê cũng chưa hoàn toàn ly hôn với anh, anh tuyệt đối sẽ không làm như vậy."

Bạch Nhiên cười ra tiếng, nói: "Ý của anh là, chỉ cần Lạc Khê ly hôn anh, anh sẽ cưới vợ khác?"

Bayrou có chút không được tự nhiên gật gật đầu, nhưng vẫn nói thêm: "Nhưng anh vẫn thích Lạc Khê nhất."

Lạc Khê ở một bên nghe thấy thế liền cảm thấy tức muốn chết, khốn kiếp, vợ của Lyga không phải thú tốt, dám cổ vũ anh hai của mình đi cưới vợ khác, còn có, cái gia đình hồ ly này, cũng không phải là hồ ly tốt, tên hoa tâm, hừ!

Lyga rất đơn thuần, cũng là loại trong sáng nhất, nghe thấy thế liền nói một câu công bằng nhất: "Anh hai, anh như vậy là không được, thích vợ mình, lại sống cùng thú khác, anh không chỉ có lỗi với Lạc Khê, mà còn có lỗi với người kia."

Bayrou thở dài một hơi: "Nhưng nhóc hồ ly không thể không có mẹ, anh không thể để ý từng chút đến đứa nhỏ được."

Lyga rất muốn nói cho Bayrou biết Lạc Khê chính là nhóc hồ ly màu trắng kia, nhưng sau khi suy nghĩ một chút, hắn vẫn cảm thấy vợ của mình mới là điều quan trọng nhất, chú ý, hắn không phải hồ ly hư, hắn chính là vì yêu vợ mình, vì thương vợ mình mà thôi, cho nên mới bất đắc dĩ bán đứng anh trai của mình.

"Anh hai, chúng ta cùng nhau lên đường đi, thuận tiện ở trên đường cùng tìm chị dâu, dù sao càng đông người, cơ hội tìm được chị dâu cũng càng lớn." Lyga vẫn vô cùng săn sóc mà giúp Bayrou và Lạc Khê có không gian để hòa giải.

Bayrou suy nghĩ, rồi nhìn nhìn Lạc Khê ở trong lòng, rồi nhìn con trai đen thui của mình trong lòng Bạch Nhiên, khóe miệng lộ ra ý cười hài lòng, nói: "Vậy phải làm phiền các em rồi."

Lạc Khê giật giật lỗ tai, cái gì cơ, mà thôi, đặt ở bên người cũng tốt, miễn cho chồng mình chưa ly hôn đã bị thú khác đoạt mất, như vậy cũng quá dọa thú rồi...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play