Trong một khu rừng nhỏ ở vùng ngoại thành Đế Đô.
"Oẹ..." Bạch Nhiên ôm dạ dày của mình, vịn lấy thân cây điên cuồng nôn ra, Ma pháp trận dịch chuyển này khiến cho đầu cậu choáng váng, mắt cũng nổ đom đóm, dạ dày thì bị quay cuồng một trận, lúc mới vừa đến nơi, cậu liền ói không ngừng đến tận giờ.
"Điện hạ, người không sao chứ?" Slocker vô cùng lo lắng hỏi, đồng thời nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Bạch Nhiên, hàng lông mi xinh đẹp nhíu lại.
Bạch Nhiên lại nôn thêm một hồi, lúc này mới thấy khá hơn chút, sắc mặt có chút kém, nhưng khóe miệng lại cong lên thành nụ cười mỉm: "Ừm, ta ổn, không có việc gì, đừng lo lắng."
Slocker vô cùng tự trách: "Ta không nên mang ngài đến đây."
Bạch Nhiên nói: "Không có gì, ta rất ổn, hiện tại chúng ta vào hoàng cung đi, hay là trước tiên đi hỏi thăm chút tin tức đã..."
Slocker gật gật đầu, nói: "Đêm nay chúng ta khoan hành động, ta sẽ đi hỏi thăm một chút về chuyện con Kỳ Lân bị bắt, lỡ như bọn Lyga đã cứu nó ra rồi thì sao?"
Bạch Nhiên gật gật đầu, cảm thấy cũng đúng, vì thế lại lấy gương ra xem mình hóa trang thế nào, vẫn là bộ lông màu đen bình thường, Bạch Nhiên còn đặc biệt làm da mình biến thành màu đen, vừa nhìn thấy liền biết chính là Thú Nhân mới từ nông thôn lên, toàn thân đều toát lên vẻ bụi bặm, phần tóc mái hơi dài che khuất đôi con ngươi khác màu xinh đẹp của cậu, nhất thời như biến thành người khác vậy.
Slocker vẫn còn chút lo lắng, nếu như là mình, hoàn toàn có thể biến thành hình thú, rồi thu nhỏ lại, sau đó lẻn vào hoàng cung, tỷ lệ thành công rất cao, nhưng nếu mang theo điện hạ cùng đi, rất nhiều vấn đề phiền toái liền nảy sinh.
Hiện tại là thời điểm náo nhiệt nhất ở Đế Đô, cho dù bọn họ muốn lẻn vào hoàng cung cũng phải chờ đến hơn nửa đêm mới được, vì thế hai người ngụy trang một chút rồi đi tìm một địa điểm dừng chân.
"Chúng ta tìm một khách sạn nhỏ ở đi." Bạch Nhiên đề nghị.
Slocker nói: "Không được, Đế Đô không thể so với địa phương khác, cho dù là khách sạn nhỏ đi nữa cũng cần chứng minh thư, ta và ngài đều không có thứ đó, không đến khách sạn ở được."
Bạch Nhiên lẩm bẩm nói: "Nhưng mà ta có tiền."
Slocker nói: "Điện hạ, vừa rồi ngài đã nôn hết buổi tối ra rồi, hiện tại đi ăn chút gì đi, sau khi ăn xong ta sẽ dẫn ngài đi tắm hơi, tắm xong liền vừa kịp giờ, ta sẽ mang ngài vào hoàng cung."
Còn có thế đi tắm hơi, cho nên Bạch Nhiên vội vã gật đầu, trong lòng tự nhủ thế giới này ngoài việc không có đồ điện gia dụng ra, còn những thứ khác rất tốt.
Giá cả ở Đế đô rất cao, mặc dù trấn nhỏ kia rất phồn hoa, nhưng đi đến Đế Đô rồi Bạch Nhiên mới biết được cái gì gọi là phồn hoa thật sự, đây thật sự thế giới ma pháp sao? Vì cái gì mà làm cho người ta cứ có cảm giác như đang ở tương lai vậy không biết.
Kiến trúc lớn nhất ở Đế đô chính là Đế Đô Thiết Tháp, nó rất cao, cũng không biết được làm từ chất liệu gì, tuy gọi là Thiết Tháp, nhưng đứng giữa bầu trời đêm, nó lại tỏa ra ánh sáng màu vàng nhạt, đỉnh Thiết Tháp còn có ba ngọn đèn nhỏ, liên tục xoay khắp bốn phía để chiếu sáng Đế Đô, giống như một kỵ sĩ tận tụy, liên tục tuần tra để bảo vệ lãnh địa của mình.
"Thiết Tháp này cao thật nhỉ?" Bạch Nhiên cảm thán nói.
Slocker nhìn thoáng qua Bạch Nhiên đang tràn đầy tò mò bên cạnh, đầu hơi cúi xuống, nếu là trước kia, điện hạ sẽ không cảm thấy hứng thú với Đế Đô Thiết Tháp như vậy, đều tại mình bảo hộ không chu toàn, nhưng cho dù thương tâm khổ sở trong lòng, Slocker vẫn mở miệng giải thích: "Có Đế Đô Thiết Tháp, người lạc đường luôn có thể tìm được đường về nhà."
Khóe miệng Bạch Nhiên cong lên, cười nói: "Ý là nói ta sao?"
Bạch Nhiên quả thật rất đói bụng, mỹ thực ở Đế Đô ngon hơn ở trấn nhỏ kia rất nhiều, Bạch Nhiên thích nhất là mấy quán ăn ven đường, cho dù là phồn hoa như Đế Đô vẫn tồn tại hàng quán ven đường.
Lúc Bạch Nhiên nói mình muốn ăn ở mấy quán ven đường, Slocker liền trừng lớn đôi mắt xinh đẹp của mình, trời ạ, điện hạ nói muốn ăn ở mấy quán ven đường, quán ven đường đó, cho dù là con mèo như hắn cũng không ăn ở mấy hàng quán ven đường kia, trước kia điện hạ cũng chưa từng ăn qua, mấy thứ bẩn đó làm sao có thể ăn được?
Mặt Slocker không chút thay đổi nói: "Điện hạ, những thứ đó rất bẩn."
Bạch Nhiên bị ánh mắt nghiêm túc của Slocker làm cho không thoải mái, vì thế cũng học cách nói của hắn, mặt không chút thay đổi nói: "Nhưng ta muốn ăn ở mấy quán ven đường đó."
Slocker chung quy vẫn không thể chống lại Bạch Nhiên, cho nên chỉ có thể phục tùng, ai bảo Bạch Nhiên là chủ nhân của hắn? Lời của chủ nhân không thể không nghe.
Hàng quán ven đường có rất nhiều đồ ăn vặt, có lẽ bởi vì vừa mới nôn xong, Bạch Nhiên rất muốn ăn gì đó chua chua, đồ nướng quá nhiều dầu mỡ, bánh rán hoa quả thoạt nhìn cũng không tệ, chua chua ngọt ngọt, rất hợp khẩu vị của cậu, cho nên liền mua một cái, vừa đi vừa ăn, đôi mắt còn nhìn chung quanh, tìm kiếm món ăn tiếp theo mà mình thích.
Ăn uống no nê, Slocker liền mang Bạch Nhiên đến Câu lạc bộ cao cấp mà hắn từng thường xuyên ra vào lúc trước, bởi vì là sủng vật, cho nên cũng có đãi ngộ riêng, Slocker nhớ tới nhà tắm hơi dành riêng cho hắn, có mỹ nữ ngực lớn thuộc tộc Thú Nhân giúp hắn chải lông, gãi ngứa, còn có rất nhiều cá ngon để ăn, thật là hạnh phúc biết bao.
Rồi Slocker nhớ tới khoảng thời gian màn trời chiếu đất vừa qua, hắn thật sự rất hoài niệm cuộc sống trước kia.
Nhưng...
Slocker đã không suy nghĩ cặn kẽ rồi, bây giờ bọn họ là thường dân, nơi xa hoa như thế, chỉ có hội viên mới có thể tiến vào, làm sao có thể cho bọn họ đi vào được?
"Hai vị, thật có lỗi, không có thẻ hội viên thì không thể vào." Cô nàng tiếp tân là một Nhân Ngư xinh đẹp với bộ ngực cực lớn, Bạch Nhiên nhìn mà cũng choáng váng cả mặt, nhìn xem, từ khi đến đây cho đến giờ cậu đều ở bên cạnh Lyga, nếu hôm nay không phải nhìn thấy mỹ nữ với dáng người bốc lửa này, cậu khẳng định mình sẽ nghĩ rằng nữ nhân ở nơi này đều có bộ ngực phẳng.
Ở trước mặt mỹ nữ, Bạch Nhiên tự nhiên là vô cùng khí phách nói: "Tiền không thành vấn đề."
Cô nàng tiếp tân dùng ánh mắt như đang nhìn một tên nhà giàu mới nổi nhìn cậu.
"Nói đi, cần bao nhiêu tiền mới làm được thẻ hội viên?" Bạch Nhiên ngẩng đầu ưỡn ngực hỏi, Slocker đứng ở bên cạnh, rõ ràng là một người cao lớn hơn, nhưng bộ dạng lại vô cùng sùng bái Bạch Nhiên, chỉ kém việc cầm giấy bút chạy đến xin chữ ký mà thôi.
Mỹ nữ Nhân Ngư có mái tóc màu lam nhạt cười nói: "Quý ngài, nơi này là Câu lạc bộ tư nhân, chỉ có quý tộc mới có thể làm thẻ hội viên và tự do ra vào thôi, cho dù là phú hào vô cùng giàu có, nếu như không phải quý tộc, cũng không thể tiến vào."
Bạch Nhiên xem như đã hiểu, thì ra có tiền cũng chưa chắc vào được, còn phải có danh hiệu quý tộc nữa, chẳng sợ nghèo túng, lại được người khác tôn kính vạn phần.
Bạch Nhiên cảm thấy rối rắm, kỳ thật có vào hay không đều không sao cả, không phải người ta đã nói rồi sao, chỉ có quý tộc mới có thể vào trong, mình thì ăn mặc thành như vậy, chính là bộ dạng điển hình của dân chạy nạn, làm sao có thể vào trong được?
Nhưng mà nơi này cũng thực ngạo mạn, chỉ cho quý tộc vào, vậy bọn họ làm sao kiếm tiền? Có nhiều phú hào còn có nhiều tiền hơn cả quý tộc, Bạch Nhiên kéo Slocker, nói: "Chúng ta đi chỗ khác đi, cũng không phải chỉ có nơi này mới có thể tắm hơi."
Slocker lưu luyến nhìn nơi đó vài lần, vẫn chưa chịu từ bỏ ý định nói: "Bên trong thật sự rất tốt." Nói cho cùng, Slocker chính là một chú mèo không quen sống cực khổ, cho dù sau này chắc hẳn phải sống rất cực khổ, nhưng vẫn muốn hưởng thụ một phen.
Bạch Nhiên vỗ vỗ vai hắn, tỏ vẻ lý giải.
"Ai, các ngươi mau tránh ra, mau tránh ra, ông chủ của bọn ta sắp đến rồi." Hai mỹ nữ thuộc tộc Nhân Ngư đẩy Slocker và Bạch Nhiên ra, nhao nhao chuẩn bị nghênh đón, lập tức từ trong câu lạc bộ nhào ra hai mươi người, chia hai bên trái phải nghênh đón.
Bạch Nhiên cùng Slocker bị đẩy ra xa, nghi hoặc nhìn về hướng bên kia, nghĩ rằng quả nhiên là ông chủ, cho nên mới phô trương lớn như vậy. Vóc dáng của Bạch Nhiên hơi lùn, cho dù cố gắng kiễng mũi chân, cũng chỉ nhìn thấy một chiếc xe ngựa chạy qua, sau đó một người thanh niên mặc quân trang màu đen từ trên xe ngựa đi xuống.
Mái tóc ngắn màu đen bồng bềnh, vóc người rất cao, rất cường tráng, khuôn mặt tuấn mỹ lại vô cùng cương nghị, đôi mắt hẹp dài làm cho người ta có cảm giác sâu xa khó dò, đặc biệt đôi con ngươi đen nhánh, dường như tự bản thân của nó đã sâu lắng không thể thăm dò.
"Cẩn thận, đó chính là Đại hoàng tử." Slocker kéo Bạch Nhiên lui lại mấy bước, ấn đầu của cậu xuống thấp, để cho tóc mái che khuất hai mắt của cậu.
Bạch Nhiên ngẩn người, tuy rất ngạc nhiên muốn nhìn người kia thêm một chút, nhưng bị Slocker đè đầu như thế, đành phải cúi đầu, không xem nữa, Slocker ghé vào lỗ tai cậu nói nhỏ: "Tuy hắn chưa từng thấy qua hình dạng Thú Nhân của ta, nhưng Đại hoàng tử là người có tâm cơ sâu xa khó lường, có thể hắn sẽ nhận ra ngài, cho nên chúng ta cẩn thận một chút vẫn hơn."
Bạch Nhiên tỏ vẻ đã hiểu, gật gật đầu.
Đại hoàng tử vô cùng phô trương, giằng co một lúc lâu, Slocker mới kéo Bạch Nhiên vào đại một nhà tắm hơi nào đó, thuốc nhuộm mà Bạch Nhiên chọn không phải là loại dùng một lần, nó còn chứa ma pháp bên trong, cho nên phải dùng thuốc tẩy chuyên dụng mới có thể tẩy sạch, cho nên liền an tâm hưởng thụ việc tắm hơi.
Đến khuya, Bạch Nhiên đang buồn ngủ, Slocker liền lại gần lay tỉnh cậu, "Điện hạ, chúng ta đi thôi."
Vén màn bước ra ngoài, đêm đã khuya nên người đi lại trên đường không nhiều lắm, cũng chỉ có vài quả cầu ma pháp màu vàng nhạt dùng để chiếu sáng đường lớn và ngõ ngách trong thành, Bạch Nhiên ngáp một cái, dụi dụi mắt, "Chúng ta sẽ đi như thế nào? Đây là thế giới ma pháp, hẳn là có áo tàng hình nhỉ?"
Slocker lắc lắc đầu, nói: "Phương pháp đó không có hiệu quả lắm, hoàng cung là nơi nào chứ? Cho dù có mặc áo tàng hình cũng không vào được."
Bạch Nhiên nghi hoặc hỏi: "Vậy chúng ta đi vào đó bằng cách nào?"
Khuôn mặt than ngàn năm không đổi của Slocker rốt cuộc cũng có chút biến hóa, khóe miệng hơi hơi cong lên, giống như là cười lạnh, nhưng càng giống như là đang làm việc mờ ám hơn.
Một giây sau, Slocker liền biến về thú hình của mình, nhưng nó lại nhỏ hơn rất nhiều so với hình dáng ban đầu khi Bạch Nhiên thấy lúc trước, cỡ khoảng một con mèo bình thường, Bạch Nhiên sửng sốt hỏi: "Có thể biến nhỏ đi sao?"
Slocker nghiêng đầu, dùng đôi mắt xinh đẹp nhìn chủ nhân của mình: "Ma thú cao cấp không có gì không thể làm được."
Bạch Nhiên bỗng nhiên nhớ đến nhóc hồ ly chín đuôi trong ma thú rừng rậmkia, nó là do Lyga biến thành? Bạch Nhiên nhịn không được mà rùng mình một cái, nhóc hồ ly kia đáng yêu như vậy, bán manh cũng bán quá chuyên nghiệp rồi, Lyga học được từ đâu nhỉ???
Slocker dùng móng vuốt khều khều chân Bạch Nhiên, làm cho cậu tập trung lực chú ý, sau đó cũng không biết hắn niệm cái gì trong miệng, ngay lập tức, Bạch Nhiên có cảm giác ngực mình nóng lên, toàn bộ thế giới xung quanh bắt đầu to dần lên.
Bạch Nhiên có chút nghi hoặc, vươn tay ra muốn xoa ngực, nhưng cậu chỉ nhìn thấy trước mặt mình là một cái vuốt mèo màu trắng múc mích, xù xù, cho dù Bạch Nhiên biết trong người mình có một nửa huyết thống ma thú đi nữa, có thể biến thành mèo như vậy cũng có chút giật mình, nhìn bằng mắt thường, chỉ thấy một chú mèo nhỏ dường như đang chịu một sựkinh ngạc nào đó, nhất thời ngã lăn ra đất.
"Điện hạ đừng sợ, bởi vì ta và ngài có sự ràng buộc bằng máu, cho nên mới có thể biến ngài thành bộ dáng hồi còn nhỏ của ta, như vậy chúng ta sẽ dễ dàng trà trộn vào trong hoàng cung hơn, cũng sẽ không gặp nguy hiểm lắm." Slocker vội vàng giải thích.
Bạch Nhiên huơ huơ vuốt mèo: "Không sao, không có việc gì." Rồi thử đi hai bước, cảm thấy thắt lưng rất đau, Slocker ở bên cạnh liền lên tiếng: "Điện hạ, mèo bình thường hẳn là không biết đi bằng hai chân."
Bạch Nhiên: "..."
Trong khu rừng nào đó.
Lyga giật giật lỗ tai, khịt khịt mũi, con ngươi màu vàng nhìn về phía Bạch Lan nói: "Tại sao trong không khí của Đế Đô đều là mùi của vợ ta?"
Bạch Lan nói: "Là do ngươi quá nhớ hắn mà thôi."
Lize biến thành một thiếu niên cỡ mười hai tuổi cũng khịt khịt mũi, lo lắng nói: "Chẳng lẽ ta cũng quá tưởng niệm Tiểu Bạch?"
Con ngươi của Lyga trầm xuống, lập tức biến thành một con Cửu Vĩ Hồ khổng lồ, con ngươi màu vàng nhìn thoáng qua ánh trăng trên bầu trời, trầm giọng nói: "Hai người các ngươi về trước đi, ta sẽ đuổi theo sau."