Bạch Nhiên không dám để lộ đôi mắt của mình ra ngoài, cậu cũng phát hiện, con ngươi khác màu của mình thật sự kỳ dị, cũng có thể đây là đặc điểm riêng của cậu, nhưng cậu vẫn để tóc mái che khuất đôi mắt rồi đi dò la xem sao.
Trấn nhỏ này nằm kế bên khu rừng ma thú, có một số lính đánh thuê hoạt động độc lập, tiến vào rừng thăm dò và mang một ít thứ trong đó về, sau đó bọn họ sẽ tiến hành giao dịch ở chợ, Bạch Nhiên nghe thấy địa điểm, liền kéo Lyga đi.
Tiền ở thế giới này chia ra làm bốn loại theo thứ tự là vàng, bạc, đồng, và sắt là có giá trị nhỏ nhất, một vàng bằng mười bạc, một bạc bằng mười đồng, một đồng bằng mười sắt, giá cả ở đây cũng không đắt đỏ lắm, một cái bánh rán trái cây khoảngg hai sắt, ở trong trấn nhỏ này thuê chỗ ở cả tháng cũng chỉ có năm vàng, hơn nữa còn là cả một căn nhà.
Bạch Nhiên nghĩ tới bức họa của mình, phía trên đề hai mươi vạn, cũng không biết là hai mươi vạn tiền vàng hay là tiền sắt nữa, tóm lại là Bạch Nhiên có chút sợ hãi, cậu có cảm giác là giá của mình không có cao như vậy.
Khu trao đổi hàng hóa không phải mỗi ngày đều có người, ở đây mọi người đều cảm thấy mỗi món hàng ở đây có thể có giá trị bằng ba năm làm việc của mình, cho nên mỗi tuần sẽ chọn một ngày để tiến hành mua bán trao đổi, những thời gian còn lại thì họ đi làm công việc thứ hai của mình.
Thật trùng hợp, hôm nay lại chính là ngày dùng để mua bán trao đổi đó, Bạch Nhiên kéo Lyga đi tới khu giao dịch, cậu đã được Bạch Lan cho biết Thất Âm Quả là loại quả vô cùng vô cùng trân quý, cho nên cũng không dám mang ra bên ngoài nhiều, chỉ cầm một quả Thất Âm Quả và một quả Tử Quang Quả đi ra khu giao dịch, cứ thăm dò tình hình trước, nghe nói đây là khu giao dịch lớn nhất đại lục, khoan nói đến Tử Quang Quả, chỉ một mình Thất Âm Quả thôi cũng đáng giá cả gia tài rồi.
Do Lyga thức dậy thực trễ, ngủ thẳng cho tới lúc mặt trời lên tới đỉnh đầu mới chịu rời giường, lại hỏi thăm đường đi, giá cả này nọ cũng tốn không ít thời gian, cho nên chờ họ đến được khu giao dịch trời đã gần xế chiều.
Mặc dù đã gần xế chiều, nhưng khu giao dịch vẫn còn rất nhiều người, không tính là tấp nập, nhưng thoạt nhìn vẫn tương đối náo nhiệt, có vài quầy hàng trống không, hình như là bán hết sớm nên dọn quán về sớm.
Bạch Nhiên và Lyga tìm được một vị trí gần trung tâm, cách thức bày sạp bên này thật sự rất bình thường, hoặc là đặt đồ vật cần bán xuống đất, hoặc là trải một miếng vải lên trên mặt đất để đặt một số hàng hóa trân quý, Bạch Nhiên theo đó mà làm, kéo Lyga ngồi xuống chỗ bày sạp bán đồ, còn chưa kịp lấy đồ ra, người thanh niên bên cạnh đã lên tiếng chào hỏi.
"Các ngươi mới đi từ khu rừng ma thú ra sao, trễ như thế mới đến." Người thanh niên cười nói.
Bạch Nhiên ngẩn ra, rồi nói: "Đúng vậy." Cậu thấy trên sạp của người thanh niên kia bày biện một ít đồ vật này nọ nằm ngổn ngang trên đó, thoạt nhìn như là lông chim, hòn đá các thứ, không ngờ mấy thứ này cũng có thể bán nữa.
Lúc này, một thiếu niên đi đến đây, hắn đứng trước sạp hàng của người thanh niên kia nhìn trong chốc lát, cầm lấy một cọng lông chim màu tím, hỏi: "Đây là lông của loài chim nào?"
Người thanh niên thấy có mối làm ăn, cũng không để ý nói chuyện với người khác nữa, vội vàng nói: "Đây là lông đuôi của Phượng Hoàng Mặt Quỷ, rất thích hợp cho Ma Pháp Sư trung cấp tu luyện."
Thiếu niên nhíu mày: "Ta vừa thi đậu vào học viện Ellis, thuộc ma pháp hệ hỏa, cái này có hữu dụng với ta không?"
Người thanh niên nói: "Phượng Hoàng Mặt Quỷ thuộc hệ lôi, đối với ngươi có tác dụng phụ trợ rất tốt, có thể làm lực công kích của ma pháp hệ hỏa tăng lên gấp ba lần."
Thiếu niên hỏi: "Cái này bao nhiêu tiền?"
Người thanh niên xòa năm ngón tay ra, nói: "Năm vàng, miễn mặc cả."
Năm vàng???? Bạch Nhiên trợn mắt nhìn, chỉ với một cọng lông chim, mà đã có thể bán được năm vàng rồi sao, thật sự là quá đắt rồi...
Làm cho Bạch Nhiên cảm thấy kinh ngạc hơn nữa, chính là thiếu niên tựa hồ cảm thấy giá này rất hợp lý, lại nhìn thoáng qua thứ khác, cầm một miếng vảy không biết của con gì lên: "Còn cái này thì sao? Là vảy gì?"
"Là vảy rồng, nhưng mà nó thuộc hệ thủy, không thích hợp với ngươi lắm." Người thanh niên vô cùng tốt bụng nhắc nhở. "Rồng có rất nhiều thuộc tính, nhưng miếng vảy này không thích hợp ngươi, hơn nữa dường như chỉ thích hợp với Ma Pháp Sư Hệ Thủy từ trung cấp trở lên."
Thiếu niên cong khóe miệng, quơ quơ vảy rồng cùng lông chim trong tay, nói: "Lông chim này cho ta dùng, còn vảy thì đưa cho ca ca ta."
Người thanh niên cũng có cảm giác mình xen vào việc của người khác rồi, cho nên "Xì" một tiếng rồi cười rộ lên: "Miếng vảy này lấy từ trên người ma thú cấp cao, ma lực rất mạnh, rất quý, 20 vàng, không thể bớt hơn được."
Thiếu niên nhăn mày: "Cái này đắt quá."
Người thanh niên nhún vai nói: "Vị thiếu gia này, ngài cũng biết đó, học ma pháp là tốn tiền nhất, nhưng không còn cách nào khác, học ma pháp cần rất nhiều thứ hỗ trợ, hơn nữa ma pháp đã học phải học cho thật tốt, ngươi nhìn ta đi, lúc trước do trong nhà nghèo túng, không có tiền mua mấy thứ này, ma pháp không tốt, gà mờ, thể lực yếu, có ma pháp mà cũng như không, y như lúc sinh hoạt bình thường vậy, rất bực bội."
Thiếu niên dường như cũng thấy lời người thanh niên đúng, gật gật đầu, "Ngươi bớt một chút đi, ta không có nhiều tiền lắm."
Người thanh niên lắc lắc đầu, nói: "Thực không thể bớt thêm nữa, cùng lắm thì ta chỉ có thể tặng thêm cho ngươi một ít đá hệ phong, cái này cũng rất có ích với ngươi, đây là giá chót rồi."
Thiếu niên gật gật đầu, không tình nguyện lắm nói: "Được rồi, đá hệ phong thì đá hệ phong."
Người thanh niên nhận tiền, sau đó chọn lấy một viên đá màu xanh đưa cho thiếu niên: "Viên này cũng đủ rồi đi, giá của nó ít nhất cũng 6 bạc."
Thiếu niên nhận lấy viên đá, nắm chặt túi tiền trống không của mình, sau đó mới lưu luyến rời đi.
Người thanh niên đếm tiền, hôm nay buôn bán cũng không tệ, lời khoảng 50 vàng, đủ dùng một thời gian.
"Sao mấy thứ này lại mắc như vậy?" Bạch Nhiên nhìn cảnh vừa rồi mà ngây người, không khỏi cảm thán nói.
Người thanh niên châm một điếu thuốc, buộc mái tóc dài màu vàng kim của mình lại, để lộ ra con ngươi màu lam, hắn nhìn Bạch Nhiên và Lyga một cái, nói: "Ngươi cũng không biết rồi, mấy thứ này, thật sự không quý lắm, nhưng khó tìm."
Lyga nói: "Nó vốn không phải là lông chim Phượng Hoàng Mặt Quỷ, cho dù là lông đuôi cũng không dài như thế."
Người thanh niên sửng sốt, cười xấu xa nói: "Vị huynh đệ này ánh mắt thật không tồi, đó đúng là không phải lông chim Phượng Hoàng Mặt Quỷ, Phượng Hoàng Mặt Quỷ rất hung dữ, hơn nữa vô cùng yêu quý bộ lông của mình, chúng ta làm sao bắt được nó chứ, bắt thú con cũng vô dụng, lông chim của Tử Ngọc Tước này cũng rất khó lấy, hơn nữa nó cũng cùng thuộc tính với Phượng Hoàng Mặt Quỷ."
Bạch Nhiên kinh ngạc trợn mắt nhìn, ngay từ đầu cậu đã cảm thấy kỳ quái rồi, Phượng Hoàng Mặt Quỷ không phải là con chim kỳ quái Ange kia sao, lông khó lấy thế nhưng vẫn lấy được, cứ ngỡ người trước mắt này rất lợi hại, không ngờ rằng, người này bán hàng giả.
Người thanh niên tự giới thiệu: "Ta là Sean, thuộc tộc Tinh Linh, các ngươi là mới tới phải không, tên các ngươi là gì?"
Nghe Sean giới thiệu mình thuộc tộc Tinh Linh, lúc này Bạch Nhiên mới phát hiện ra, lỗ tai của Sean hơi hơi nhọn, hơn nữa bộ dáng cũng vô cùng dịu dàng xinh đẹp, thậm chí có thể nói không thể biết rõ là nam hay nữ, Bạch Nhiên nói: "A, ta là Bạch Nhiên, ha ha, còn hắn là Lyga, bọn ta vừa đến đây du lịch, thuộc tộc Thú Nhân."
Sean nói: "Các ngươi bán cái gì? Còn không mau bày ra đi, người bắt đầu ít đi rồi, phải đợi đến tối mới có nhiều người, hơn nữa chờ đến tối những người nguyện ý mua cũng không nhiều, bọn họ đều sợ mua phải hàng giả."
Lyga bình tĩnh đem Thất Âm Quả và Tử Quang Quả ra để trên mặt đất, ngay từ đầu Sean đã rất tò mò, cả đầu đều áp sát, thấy thứ Lyga móc ra là Thất Âm Quả và Tử Quang Quả, ánh mắt của hắn vì kinh ngạc mà trợn thật lớn: "Trời ạ, đây là hàng thật sao?"
Lyga gật gật đầu, nói: "Đúng vậy."
Sean vô cùng kích động nói: "Lão huynh, Thất Âm Quả khó tìm như vậy mà ngươi cũng có thể thu vào trong tay, thật sự là quá bội phục ngươi, ta đã đi vào khu rừng ma thú rất nhiều lần, nhưng đều không thể đi vào sâu vào trong đó, không nghĩ tới đến bây giờ còn có thể tìm được Thất Âm Quả còn tươi và nguyên vẹn như vậy."
Bạch Nhiên chỉ chỉ Lyga, nói: "Lyga rất lợi hại."
Nghe thấy vợ mình đang khen mình, Lyga cảm thấy như được ăn đường vậy, cho nên nhất thời nhịn không được duỗi một cái đuôi ra, lén lút luồn vào trong áo choàng Bạch Nhiên, quấn lấy người cậu.
Sean chớp chớp mắt, trên mặt hiện lên nụ cười lấy lòng: "Người anh em, bán Thất Âm Quả nàycho ta đi, ta trả ngươi 230 vàng, thế nào?"
Bạch Nhiên chớp chớp mắt, có thể bán được giá tốt như vậy sao?
Sean nghĩ Bạch Nhiên còn ngại không đủ tiền, nhất thời nóng nảy nói: "Ta chỉ có bấy nhiêu thôi, nếu không, ta đem hết mấy thứ này cho ngươi luôn, để đổi lấy Thất Âm Quả kia."
Bạch Nhiên nhìn về phía Lyga, Lyga gật gật đầu, hắn cũng không hiểu biết lắm, dù sao cũng là bán để lấy tiền, nếu có thể bán, không bằng hiện tại liền bán luôn, rồi đi ăn cơm.
Cuối cùng, Sean mua được Thất Âm Quả, nhưng Bạch Nhiên không nhận mấy thứ đồ kia, thứ nhất là mang bên người không có tác dụng, thứ hai, mình còn Thất Âm Quả, bán một quả liền đủ cho cậu và Lyga ăn uống một thời gian, hơn nữa, mấy thứ kia đềulà thứ linh tinh này nọ, có tác dụng không cũng không ai biết.
Sean thu dọn đồ đạc rời đi, Bạch Nhiên nhân tiện hỏi thăm hắn một chút về giá cả của Tử Quang Quả, rồi an tâm ngồi một chỗ, chờ người đến mua.
Lyga dùng đuôi mình quấn lấy cái đuôi của cậu, "Vợ ơi, anh đói bụng rồi, chúng ta đi tìm gì ăn đi."
Bạch Nhiên nhìn hắn một cái, móc năm vàng đưa cho hắn: "Không thể ăn cắp hay lấy không của người khác nữa, bây giờ chúng ta là công dân tốt, phải tuân thủ pháp luật, phải dùng tiền mua để, biết chưa?"
Lyga gật gật đầu, nhận lấy tiền, Bạch Nhiên nói: "Mua cho em bánh rán trái cây nha, em rất thích ăn món này, chua chua, ăn rất ngon."
Lyga đi ra ngoài mua thức ăn, Bạch Nhiên ngồi tại chỗ thét to: "Tử Quang Quả đây, Tử Quang Quả đây, mại dzô..."
Trong khu giao dịch không còn nhiều người lắm, nghe Sean nói phải chờ đến tối người ta mới ra đây nhiều hơn, bây giờ là thời điểm ít người nhất, lúc này, một người đàn ông mặc áo choàng đi tới, dừng lại trước sạp của Bạch Nhiên.
Rốt cục cũng có mối làm ăn rồi, Bạch Nhiên ngẩng đầu, có chút ngạc nhiên, người này không phải là người đàn ông làm rớt bánh rán của mình hôm qua sao? Sao hắn lại có mặt ở nơi này?
"Evans." Nam nhân nhỏ giọng gọi.
Bạch Nhiên không nghe rõ lắm, lên tiếng hỏi lại: "Quý ngài, ngài vừa mới nói gì cơ? Ta nghe không rõ."
Khuôn mặt của người đàn ông này giấu hơn phân nửa vào trong mũ áo choàng, không thể nhìn rõ biểu tình của hắn, người đàn ông này nói: "Tối nay ngươi hãy tới quán rượu Midnight, ta sẽ ở bên trong chờ ngươi."
Người đàn ông này để lại một câu như vậy liền lấy tay kéo áo choàng lên, đem mặt giấu càng kỹ hơn vừa rồi, không đợi Bạch Nhiên hỏi thêm, ngườ đàn ông này liền vội vàng rời đi.
Bạch Nhiên chớp chớp mắt, cảm thấy có chút kỳ quái, người đàn ông này từng quen biết cậu trước kia???