1 tháng sau bữa tiệc hôm đó, mối quan hệ giữa Tề Ngạo và Tống Liên Hoa có bước phát triển nhảy vọt. Tề Hạo biết được tin này thì cực kì vui vẻ, vì bản thân không cần tìm cách đuổi Tống Liên Hoa khỏi Bối An, em trai anh đã thay anh giải quyết mớ rắc rối này.


Gần đây anh luôn rất bận rộn, vẫn chưa có thời gian đi tìm bảo bối, không biết dạo này bảo bối sống thế nào, nhìn lại đồng hồ thì ra đã 12 giờ đêm rồi, quá trễ không thể đến thăm bảo bối. Anh suy đi nghĩ lại sáng mai sẽ đến nhà bảo bối sớm, nhưng anh nào biết bảo bối của anh sẽ đem lại cho anh bất ngờ không tưởng.


_____///_____


Nhà Bối An


Cuối cùng thì đôi bạn trẻ cũng rửa chén xong, hai người đàn ông tốn 2 tiếng để rửa chén nếu để cho một phụ nữ rửa chỉ cần 15 phút.


"Từ Khâm, anh đi ngủ trước đi, em còn phải đọc kịch bản một tí nữa" Bối An nói với Từ Khâm


"Tiểu Bối à, có phải em quên gì không?, nhà em chỉ có một phòng ngủ đó, anh ngủ phòng em rồi em ngủ ở đâu"


Sự ngốc nghếch hiện rõ trên khuôn mặt Bối An lúc này, nội tâm đang gào thét "Tại sao mình lại ngốc thế, có thể quên điều căn bản là nhà mình không có phòng cho anh ta"


"Không có vấn đề gì lớn cả, anh cứ ngủ phòng em, em sẽ ngủ sô pha"


"Nếu em muốn ngủ sô pha thì anh sẽ trở về nhà của mình, anh không muốn người anh thích phải chịu khổ"


"Thế bây giờ phải làm thế nào?"


"Anh với em sẽ ngủ cùng nhau, em yên tâm, anh sẽ không làm gì nếu em không cho phép"


Bối An như bị lag chỉ biết mở tròn mắt nhìn Từ Khâm


"Em còn muốn ngốc bao lâu nữa, mau quyết định đi"


"Em...em...em"


"Nếu em khó quyết định như thế để anh quyết định thay em"


Lời nói vừa dứt không cho Bối An kịp phản bác nữa, Từ Khâm kéo thẳng Bối An về phòng ngủ "Nằm xuống, nhắm mắt ngủ cho anh"


Từ Khâm cũng nằm xuống cạnh Bối An, kéo chăn lên đắp cho cả hai. Bối An hoàn hồn nhìn Từ Khâm bên cạnh đã nhắm mắt ngủ, cậu cảm thấy yên tâm phần nào, cơn buồn ngủ cũng kéo đến.


Khi Bối An đã chìm sâu vào giấc ngủ thì người bên cạnh lại mở mắt và thì thầm nói " Bảo bối thật tốt khi tôi có thể bên cạnh em"


Một nụ hôn rơi thẳng lên đôi môi no đủ của cậu, rồi liên tục những nụ hôn khác tấn công phần cổ của cậu, thật đáng ngạc nhiên là Bối An có thể ngủ rất sâu khi có con sói ham ăn đang quấy rối.


_____///_____


Sáng hôm sau, Bối An bị mùi thức ăn làm tỉnh giấc, con sâu ham ăn trong bụng cậu lại bắt đầu kêu gào.


Cậu đi vào phòng bếp thấy đã chuẩn bị hai phần ăn sáng, trong bếp Từ Khâm vẫn còn đang pha cà phê, thấy Bối An xuất hiện ở cửa thì nhắc nhở "Em nên đi đánh răng rửa mặt rồi ăn sáng với anh"


"Dạ"


Bối An nhìn vào gương "Ối sao cổ mình bị nhiều dấu đỏ thế"


Một lúc sau Bối An trở lại với bộ đồ mới và khuôn mặt đã tươi sáng "Anh Khâm, tối qua anh có bị muỗi đốt không, sáng nay em nhìn vào gương thấy trên cổ em đầy vết muỗi đốt"


Từ Khâm chột dạ "Anh không bị, có lẽ thịt em thơm nên muỗi thích đốt em"


"Có chuyện như vậy sao" 


"Thôi mau ăn sáng đi, không phải em nói hôm nay phải đến trường quay sớm à"


"Dạ, anh cũng ăn sáng đi"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play