Một tháng trôi qua, thương thế của Bối An đã hoàn toàn bình phục, cậu một mực từ chối ở lại nhà của Tề Hạo. Tề Hạo cũng sợ cậu chống đối mình quá sẽ tổn hại đến sức khỏe, nên đành miễn cưỡng cho cậu về nhà.
Trợ lý của cậu sau một thời gian dài mất tích đã hiện về, lần này anh ta đem đến cho cậu không biết nên gọi là "kinh hỉ" hay "kinh hách". Lần này anh ta giúp cậu kí một hợp đồng phim, nhưng nội dung là nam nam yêu nhau ở trường đại học. Khi nghe xong tin này cậu thật sự muốn ngất ngay tại chỗ, nghĩ thầm "Mình vừa thoát khỏi hang sói, giờ lại chui vào hang cọp"
Trợ lý khóe nhìn sắc mặt người khác nên nhìn vào sắc mặt của cậu lúc này, anh ta đương nhiên biết cậu muốn từ chối, để chặn suy nghĩ này của cậu, liền nói "Hợp đồng này rất tốt, cát xê cũng rất cao, nếu cậu từ chối phải bồi thường hợp đồng, tôi cũng biết cậu không có tiền để bồi thường đâu, nên hãy ngoan ngoãn đóng phim đi"
Bối An câm nín, sự thật cậu không có tiền, từ lúc đến thế giới này chỉ mới đóng được một bộ phim cung đấu, rồi sau đó xảy ra rất nhiều chuyện, tiền của tiết kiệm của thân thể này đã sớm đổ vô bệnh viện hết rồi.
"Được rồi tôi đóng"
Nhận được sự đồng ý của cậu, trợ lý hí hửng gọi điện thoại thông báo. Nhìn vẻ mặt của trợ lý, cậu cảm thấy như bị người ta đào hố. "Tiểu An An, ngày mai sẽ có cuộc họp livestream thông báo khởi quay của phim, cậu nhớ chuẩn bị đến phim trường, tôi có việc phải đi trước, ngày mai sẽ đến đón cậu"
Sau khi đuổi được tên trợ lý rắc rối, cậu nằm vùi trên giường bắt đầu suy nghĩ về chuyện kiếp trước và kiếp này. Thật không hiểu ông trời có ý gì lại muốn một thái giám như cậu day dưa với nam nhân. Kiếp trước vì nhà nghèo cha mẹ mất sớm cậu không có đường nào phải vào cung tịnh thân, nhưng kiếp này dù trước đây cậu vẫn nhớ về hoàng thượng, lúc gặp lại thật không như suy nghĩ, cậu không muốn sống như trước đây, muốn tự do, muốn làm điều mình thích, không muốn ai quyết định cuộc sống của cậu.
Suy nghĩ đã khai thông, cậu thầm quyết định mình sẽ trở thành diễn viên nổi tiếng, sẽ kiếm được nhiều tiền và đi du lịch nhiều nơi. Càng nghĩ cậu càng cười to hơn, nếu bây giờ có ai bước vào phòng sẽ nghĩ cậu là một tên điên mới trốn trại.
*** Sáng hôm sau***
Trợ lý đón cậu đến phim trường, vừa đến cửa đã gặp một người vừa lạ vừa quen. Hắn cũng cười cười với cậu "Hợp tác vui vẻ, bảo bối"
Cậu nghi hoặc thái độ của hắn, nhưng cũng không nghĩ nhiều, bước nhanh theo trợ lý đến phòng trang điểm.