Một phút đồng hồ thời gian trôi qua, khi hai bên đội viên toàn bộ đi lên tranh tài thai thời điểm, lẫn nhau nhìn nhau không khí một chút tựu trở nên xơ xác tiêu điều. Minh Ngọc Tông chiến đội đội trưởng rốt cục ra sân, đây là nàng dự thi tới nay lần đầu tiên xuất chiến. Như cũ là thần bí mặc trường bào màu đen, nhìn không thấy tới tướng mạo nhưng trên người nàng tản mát ra âm lãnh hơi thở nhắm thẳng vào Đường Vũ Đồng lại liên tưởng đến A Đức là đệ đệ của nàng thân phận, khắc cốt minh tâm cừu hận coi như là kết xuống.

- Xem ra cừu hận đã kết xuống, khó mà phá giải.(Hoắc Vũ Hạo)

- Đệ đệ của nàng vừa không phải ta giết, rõ ràng là tự bạo. Ai bảo hắn cắn nuốt máu của ta.(Đường Vũ Đồng)

Hoắc Vũ Hạo khá tò mò vì sao Đường Vũ Đồng huyết bên trong lại có lớn như vậy đại bổ, trực tiếp để người tự bạo mà chết.

Trịnh Chiến đi ra giữa sân, ý bảo hai bên cùng đi lên. Hắn là biết Đường Vũ Đồng và Minh Ngọc Tông chiến đội đội trưởng có cừu hận nên hắn chăm chú nhìn vào hai người tránh trường hợp đáng tiếc xảy ra.

- Đoàn đội cuộc thi sắp bắt đầu. Các ngươi hai bên nhân số rất nhiều, lão phu cũng không thể có thể bận tâm đến mỗi người. Ta lần nữa nhắc nhở các ngươi, đây chỉ là một cuộc tranh tài. Tánh mạng con người chỉ có một lần. Mời các ngươi quý trọng tánh mạng của mình, cũng quý trọng đối thủ sinh mệnh.(Trịnh Chiến)

Trịnh Chiến liếc mắt nhìn Minh Ngọc Tông chiến đội đội trưởng trầm giọng mở miệng.

- Đệ đệ ngươi chết đi, ta thật đáng tiếc đồng thời cũng vì không có thể bảo vệ ở hắn mà hướng ngươi nói tiếng xin lỗi. Có điều, cái chết của hắn, quả thật không phải là Đường Vũ Đồng giết chết. Đến khi hắn tại sao phải tự bạo, tin tưởng ngươi hẳn là so với chúng ta cùng rõ ràng.(Trịnh Chiến)

Minh Ngọc Tông chiến đội đội trưởng không có trả lời mà đôi mắt gắt gao nhìn Đường Vũ Đồng. Trịnh Chiến thấy vậy thì thở dài một hơi, hắn phải chú trọng hai người Đường Vũ Đồng với Minh Ngọc Tông chiến đội đội trưởng.

- Hai bên xưng tên, Minh Ngọc Tông bắt đầu trước.

- Minh Ngọc Tông – Tần Nguyệt Nguyệt.(Tần Nguyệt Nguyệt)

- Minh Ngọc Tông – U Trần.(U Trần)

- Minh Ngọc Tông – Trần Tuấn.(Trần Tuấn)

- Minh Ngọc Tông – Thanh Thanh.(Thanh Thanh)

- Minh Ngọc Tông – Tiết Bình, đội phó.(Tiết Bình)

Sắc mặt có chút tái nhợt Tiết Binh ánh mắt vẫn nhìn chăm chú Tiêu Tiêu. Bị Tiêu Tiêu liên tục bốn cái hồn kĩ hành hung, kia mùi vị chỉ có chính hắn mới rõ ràng.

- Minh Ngọc Tông – Cai Ẩn, đội trưởng.(Cai Ẩn)

Khi Minh Ngọc Tông chiến đội đội trưởng báo ra tên của mình thì Đường Môn mọi người hơi giật mình.

- Đường Môn – Hoắc Vũ Hạo, đội phó.(Hoắc Vũ Hạo)

- Đường Môn – Đường Vũ Đồng.(Đường Vũ Đồng)

- Đường Môn – Từ Tam Thạch.(Từ Tam Thạch)

- Đường Môn – Hòa Thái Đầu.(Hòa Thái Đầu)

- Đường Môn – Giang Nam Nam.(Giang Nam Nam)

- Đường Môn – Tiêu Tiêu.(Tiêu Tiêu)

- Đường Môn – Na Na.(Na Na)

Đường Môn bảy người trước sau báo danh, ở đoàn chiến chưa bắt đầu thì hai bên hơi thở đã bắt đầu va chạm. Đối với Đường Môn mà nói, đến đây tham gia Toàn Bộ Đại Lục Thanh Niên Hồn Sư Đấu Hồn Đại Tái tới nay sở gặp phải chân chính có đối kháng tính một cuộc đoàn chiến. Đối với bọn họ mà nói một cuộc khảo nghiệm. Nhất là thân là đội phó Hoắc Vũ Hạo, càng phải như vậy.

- Hai bên lui về sau.(Trịnh Chiến)

Đường Môn lui về sau thì cảm nhận được Tinh Thần Dò Xét với Tinh Thần Cộng Hưởng, bọn họ đã quá quen thuộc với năng lực của Hoắc Vũ Hạo nên nhanh chóng thích ứng. Đồng thời Hoắc Vũ Hạo thả ra Tinh Thần Lực như lưới lớn đem trọn vẹn tranh tài thai bao phủ ở trong đó. Ở Đường Môn trong đầu mỗi người nhiều hơn Thượng Đế Thị Giác từ không trung quan sát.

Ở đến gần riêng của mình nhất phương tranh tài bên đài duyên thời điểm, hai bên cũng bắt đầu sắp hàng trận hình.

Minh Ngọc Tông chiến đội đứng ở phía trước nhất là cùng Tiêu Tiêu đối chiến trước đó Tần Nguyệt Nguyệt, Tần Nguyệt Nguyệt bên trái là Trần Tuấn, phía bên phải là Thanh Thanh, ở sau lưng nàng còn lại là tu vi cường hãn Tiết Binh. Cai Ẩn đứng ở Tiết Binh sau lưng mà kia U Thần còn lại là ở Cai Ẩn phía sau. Hiển nhiên là chuẩn bị bất cứ lúc nào bắn ra ra cái kia tốc độ kinh người tiến hành công kích.

Đường Môn đứng ở phía trước nhất là Từ Tam Thạch, bên cạnh đứng Hoắc Vũ Hạo với Bối Bối, Giang Nam Nam cùng Tiêu Tiêu đứng ở phía sau, Đường Vũ Đồng ở bên cạnh Hòa Thái Đầu phụ trách bảo hộ.

Hai bên trận hình đều không coi là tiêu chuẩn nhất chiến đấu trận hình, nhưng lúc này lại cũng lộ ra vẻ hết sức phối hợp. Trịnh Chiến xem xét hai bên, lấy tu vi của hắn trong lòng có chút áp lực. Dù sao, cuộc tranh tài này hắn thực tại cũng là không biết sẽ xuất hiện như thế nào kết quả. Cái này tuổi trẻ bọn tiểu tử, từng cái từng cái chẳng những ý chí chiến đấu cường hãn, hơn nữa tất cả cũng đầy đủ tàn nhẫn. Một mình hắn cũng không thể có thể bận tâm đến toàn trường.

Trịnh Chiến ánh mắt nhìn về phía Sử Lai Khắc Học viện chiến đội vị trí, cất cao giọng.

- Long Thần Đấu La miện hạ, ta mạo muội mời ngài cùng ta đảm nhiệm tranh tài. Một mình ta e sợ không quán xuyến được hết.(Trịnh Chiến)

Đối với Trịnh Chiến mời Long Thần Đấu La cùng mình làm trọng tài, không chỉ Đường Môn lẫn Minh Ngọc Tông mà quan chiến mấy chi chiến đội khác cũng giật mình.

- Nếu Bất Phá Đấu La đã mời thì ta từ chối cũng không được.

Thân hình Đường Long thình lình xuất hiện ở bên cạnh Trịnh Chiến, dọa hắn trong lòng giật mình một cái.

- Hai người chúng ta lẫn nhau nhìn chăm chú hai chiến đội giao thủ, tránh có người nói chúng ta thiên vị. Ta phụ trách an toàn của Minh Ngọc Tông mà Bất Phá Đấu La phụ trách an toàn của Đường Môn.

- Tốt.(Trịnh Chiến)

Trịnh Chiến riêng của mình quét một vòng hai bên đội viên, tay phải lúc này mới giơ cao khỏi đầu, hét lớn một tiếng.

- Tranh tài bắt đầu.(Trịnh Chiến)

Kèm theo hắn một tiếng này tranh tài bắt đầu, hai bên cơ hồ là trong nháy mắt tựu Hành động. Minh Ngọc tông bên kia mặc dù chỉ có sáu người nhưng là nghĩa vô phản cố phát khởi trùng phong. Phía trước nhất Tần Nguyệt Nguyệt lúc này có các đồng đội áp trận, cả người nhất thời lộ ra vẻ khí thế mười phần, đại đao Võ Hồn thích phóng đi ra, sải bước vọt tới trước, trọng khải đã bắt đầu bao trùm toàn thân.

Ở bên cạnh Tần Nguyệt Nguyệt thì Thanh Thanh hai tay cùng lúc giơ lên, một màn kỳ dị xuất hiện, mười ngón tay của nàng trên thế nhưng riêng của mình nhiều hơn một cái nhẫn, toàn bộ mười cái nhẫn tản ra lấp lánh tia sáng, vô cùng còn giống một gã nhà giàu mới nổi. Ngay sau đó, trong tay nàng liền có hơn một cây quyền trượng cùng với 2 Hoàng 2 Tử 1 Hắc năm cái hồn hoàn liền từ quyền trượng thượng xông ra. Ba cái Hồn Hoàn sáng lên, ở Hồn kỹ rơi vào trên người Tần Nguyệt Nguyệt, nhất dưới tác dụng của Hồn kỹ mà Thanh Thanh thả ra thì Tần Nguyệt Nguyệt thân thanh quang tăng vọt, cả người khí thế lập tức tựu trở nên không giống với lúc trước.

Đứng ở Tần Nguyệt Nguyệt bên kia Trần Tuấn còn lại là trong tay nhiều hơn một mặt nặng lá chắn, phía trên vì hình vuông, phía dưới hình tam giác. Độ cao mấy đạt hai thước, tiêu chuẩn tháp thuẫn. Hợp với cái kia cao lớn vóc người, đến cũng thật là uy vũ. Trần Tuấn vũ hồn tựu nhìn không ra là cái gì , tựa hồ là lấy tăng phúc lực lượng cùng hồn lực làm chủ. Trong tay của hắn mặt này nặng lá chắn thượng, cả thảy vây quanh bốn viên to lớn bảo thạch. Hồn Đạo Sư cửa cũng có thể nhìn ra được, kia rõ ràng là dùng đặc thù bảo thạch chữ khắc vào đồ vật mà thành trọng yếu pháp trận.

Tấn Nguyệt Nguyệt chủ công, Trần Tuấn chủ phòng, Thanh Thanh chủ tăng phúc tạo thành tương đối khá tổ hợp. Hơn nữa, ba người cùng nhau đưa những đội viên khác che ở phía sau.

Đường Môn bảy người tiến tới tốc độ chậm chạp, bảy người không có buông thả cường đại năng lực. Từ Tam Thạch vững vàng địa đi tuốt ở đàng trước, Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn vượt qua cho trước người, nhìn thoáng qua đối phương kia Trần Tuấn trong tay tấm chắn.

- U, lại gặp phải đồng hành.(Từ Tam Thạch)

Song phương tiếp cận mười thước, Minh Ngọc Tông bên này xông lên trước nhất là Tần Nguyệt Nguyệt, nàng trong tay đại đao giơ lên nhưng chưa kịp nàng có động tác tiếp theo thì đối diện Đường Môn bảy người lại đột nhiên trận hình tách ra, ba người phía bên trái, bốn người hướng phải, mau tránh ra một cái thông lộ.

Tần Nguyệt Nguyệt một đao đang hạ xuống bị nàng ngạch sinh sinh cưỡng ép dừng lại, chuyện này làm nàng khó chịu suýt chút nữa hộc máu. Bởi vì, đối phương tránh ra thông đao thình lình là vị trị nàng chém ra đao mang quỷ tích. Nhắm chuẩn thời cơ, Đường Vũ Đồng đằng không mà lên, Điệp Thần Chi Quang tựa như mưa sao băng hướng Minh Ngọc Tông chiến đội phương hướng rơi đập xuống. Không chỉ vậy, một từng đạo bạch quang ở màu vàng Điệp Thần Chi Quang che chở hạ cũng là trong nháy mắt bay lên không, bao trùm tính hướng đối diện oanh kích đi. Hủy diệt chi nguyên Hòa Thái Đầu xuất thủ.

Trong Thất Quái thì Hòa Thái Đầu ở sáu người bên trong là am hiểu phần viễn trình chiến đấu. Ngay cả Hoắc Vũ Hạo cũng không ngoại lệ, hắn mặc dù cũng là Hồn Đạo Sư nhưng đi lộ tuyến lại cũng không là công kích từ xa. Chỉ có Hòa Thái Đầu, nghiêm cứu của hắn phương hướng vẫn luôn là Định Giả Bộ Hồn Đạo Khí, Hòa Thái Đầu vẫn luôn làm hết sức xa mà tinh chuẩn đả kích mục tiêu vì đường hướng tu luyện. Ở trong trận đấu, mặc dù không thể sử dụng Định Giả Bộ Hồn Đạo Khí nhưng nếu bàn về xạ trình cùng phạm vi bao trùm công kích, hắn tuyệt đối số một.

Đường Vũ Đồng và Hòa Thái Đầu tấn công phối hợp hạ xuống khiến Minh Ngọc Tông tiết tấu làm rối loạn. Phạm vi công kích hạ xuống xong, Tần Nguyệt Nguyệt một đao kia cũng không bổ ra.

Tổng cộng là mười sáu mai đâm bắn ra pháo bắn, trong đó sáu miếng đều tự tìm đến mỗi một tên Minh Ngọc Tông đệ tử, mục tiêu nhắm thẳng vào đầu mà tung tích vị trí hoàn toàn là trải qua Hoắc Vũ Hạo dùng Tinh Thần Dò Xét dự phán sau hoàn thành, tuyệt sẽ không có bất kỳ thành kiến mà còn lại mười miếng đâm bắn ra pháo thì đồng thời chỉ hướng một người, không phải là mạnh nhất Minh Ngọc Tông chiến đội đội trưởng cũng không phải là kia có thể thi triển Võ Hồn Chân Thân Tiết Binh mà là yếu nhất nhưng tốc độ nhanh nhất U Thần.

- Mã mẹ nó.(U Trần)

Đường Vũ Đồng công kích nhìn qua thanh thế cực lớn nhưng mục tiêu là Tiết Binh cùng Cai Ẩn. Hơn nữa, khi thả ra xong quần công kỹ năng thì mục đích là ảnh hưởng những người khác không cho họ nhận ra U Thần đối mặt cục diện.

Tần Nguyệt Nguyệt, Thanh Thanh cùng Trần Tuấn dù tổ hợp tương đối khá nhưng đối với Đường Môn mọi người cấu thành uy hiếp là không được.

Minh Ngọc Tông trước ra tay là Trần Tuấn, hắn gánh trong tay trọng thuẫn chắn ở Tần Nguyệt Nguyệt trước mặt đồng thời đưa Thanh Thanh cũng bao phủ ở bên trong. Kịch liệt trong tiếng nổ vang, ba người chẳng qua là cước bộ dừng lại cũng không có bị Điệp Thần Chi Quang cùng Đâm Bắn Pháo thương tổn được. Cái kia trên tấm chắn phóng thích ra một tầng cường quang đem chính diện cùng tà phía trước công kích tất cả đều chặn lại.

Ở phía sau, Tiết Bình như cũ thể hiện ra hắn cường thế một mặt, rung thân thoáng một cái thì một cổ mạnh mẽ hơi thở liền từ trong cơ thể tóe phát ra, một cổ mãnh liệt khí toàn hướng không trung tịch quyển đi, đầu tiên đã oanh kích hướng của mình kia mai đâm bắn ra pháo cho cắn nát sau đó vì mình cùng phía sau Cai Ẩn cũng chặn lại tảng lớn Điệp Thần Chi Quang. Tiết Bình phi thân lên hướng Đường Môn phương hướng lao đi.

Cai Ẩn nhẹ nhàng đỡ được Đâm Bắn Pháo cùng Điệp Thần Chi Quang, nàng ánh mắt tập trung vào Đường Vũ Đồng ở trên không trung.

Minh Ngọc Tông chiến đội đứng ở phía sau cùng U Trần không có vận khí tốt, hắn bản thân là Mẫn Công hệ Chiến Hồn Sư, dựa theo đoàn đội tác chiến thì hắn là từ bên hông lộ tuyến triển để phát huy ra bản thân mình mạnh nhất năng lực. U Trần không có mục tiêu cố định, hắn chỉ canh ai có sơ hở thì tập kích người đó. Xui xẻo thay, U Trần chưa có hành động thì trên bầu trời mười mai đâm bắn ra pháo cũng đã ở Điệp Thần Chi Quang che chở hạ gào thét tới.

U Trần không giống như Cai Ẩn có thực lực nhẹ nhỏm đón đỡ, chưa kể trước đó bị Đường Vũ Đồng thu thập một trận, trải qua mới vừa rồi thời gian không lâu nghỉ ngơi và hồi phục, trên thực tế cũng là khôi phục đến năm, sáu thành chừng thực lực. Nhất thời bị này mười một mai đâm bắn ra pháo bắn cho trở tay không kịp. Hắn phải vận dụng liền mấy Hồn kỹ mới hóa giải, giây phút hắn thở phào thì nhịn không được rùng mình một cái.

Ngửa đầu nhìn trời, U Thần hoảng sợ thấy, trên bầu trời không biết lúc nào nhiều hơn một đường kính chừng nửa thước chừng kim khí cầu, cái này kim khí cầu hướng về phía hắn một mặt, giống như là một viên mắt to dường như, nồng đậm hồng sắc quang mang ở hình cầu mặt ngoài sôi trào. Đang ở hắn ngẩng đầu trong nháy mắt, một đạo hồng quang đã thẳng tắp mà rơi. Cùng lúc đó, bốn làm hắn hết sức quen thuộc màu vàng vòng tròn đồng thời ra hiện tại hắn thân thể bốn phía, bốn đạo kim sắc cột sáng cũng là trong nháy mắt dâng lên, đem thân thể của hắn khóa tại nguyên chỗ căn bản không có biện pháp né tránh.

Đúng lúc, Đường Long xuất thủ thay U Trần đỡ lấy công kích kèm theo giọng nói vang lên.

- Minh Ngọc Tông – U Trần, đào thải.

Tiêu Tiêu vẫn như cũ đè ép Tiết Bình không cho hắn di động, Tiết Bình bị Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh đụng bay ra ngoài, vừa lúc Từ Tam Thạch cũng đưa hắn đụng bay đi không cho hắn xâm nhập vào trong trận. Tiêu Tiêu cũng tại lúc này hậu xuất thủ, đen nhánh Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh trong nháy mắt trở nên to lớn đến đường kính ba thước, từ trên trời giáng xuống, chạy thẳng tới bị tạo nên Trăn Rừng chân thân đỉnh đầu ném tới.

Bối Bối ở bên cạnh Từ Tam Thạch bên cạnh, tùy thời xuất thủ.

Lúc này, Tần Nguyệt Nguyệt dưới sự tăng phúc của Thanh Thanh đã giơ lên đại đạo, mãnh liệt đao mang hiện ra ba thước có thừa, trên người nàng áo giáp lại càng tựa như đốt thiêu cháy màu xanh mặt trời. Đối với Tần Nguyệt Nguyệt, Đường Môn mọi ngươi căn bản là không có phản ứng.

Một đạo trường kiếm xanh đậm lướt đi chém vào Tiết Bình vừa đẩy ra Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh. Trăn Rừng trong miệng phát ra hét thảm một tiếng, một đạo vết thương sâu tới xương đưa đến tia sáng bắn ra bốn phía. Hóa thành Võ Hồn Chân Thân tự nhiên không có máu nhưng cũng bành phái Hồn Lực ba động. Kia chợt tới một kiếm lại càng mang theo Cực Hạn Chi Băng uy năng. Một chút đã Tiết Binh khí diễm đè ép đi xuống.

Tiết Bình vừa thừa nhận Tuyết Nữ thả ra Tuyết Đế Tam Tuyệt một trong Đế Kiếm – Băng Cực Vô Song.

Đoàn đội trạng thái Đường Môn không thể nghi ngờ là đáng sợ, dưới Tinh Thần Dò Xét của Hoắc Vũ Hạo chưởng khống để cho đối thủ trong nháy mắt tựu biến thành năm bè bảy mảng.

Cách đó không xa không trung xem chiến Trịnh Chiến thở dài trong lòng, hắn cảm thấy ngày đó Nhật Nguyệt chiến đội buông tha đoàn chiến là chính xác.

Minh Ngọc Tông chiến đội đã hoàn toàn bị áp chế ở hạ phong. Đường Môn thậm chí còn không có toàn bộ phát lực thì Minh Ngọc Tông cũng đã là một người xuất cục còn thừa lại mấy người bị áp chế mà một phụ trợ một phòng ngự loại này vốn là vô cùng chính xác đoàn đội phối hợp, vào lúc này tuy trở thành bọn họ tiến công thủ đoạn thiếu hụt.

Cai Ẩn thấy Minh Ngọc Tông ở hạ phong rốt cục động, nàng giống như một đạo ám ảnh loại lao ra. Tốc độ của nàng cực nhanh, thậm chí còn muốn vượt qua U Thần, cơ hồ chỉ là một cái thoáng thân đã đến Đường Môn bầu trời. Hai tay vừa nhấc, mười đạo màu vàng lợt ánh sáng tựu cắt hướng Tiểu Tuyết Nữ. Không chỉ có như thế, nàng trong miệng còn trong nháy mắt tựu tóe phát ra một tiếng vô cùng kêu to. Nhất thời, cả Đường Môn chiến đội trung, bảy người thân thể cũng là chấn động, đang đang thi triển năng lực cũng là hơi chậm lại.

Tuyết Nữ nhìn đập vào mặt mình mười đạo màu vàng lợt ánh sáng, Tiểu Tuyết Nữ rung thân thoáng một cái, hóa thành một đạo Thâm Lam sắc quang mang liền từ những thứ kia trong ánh sáng mặc tới, đồng thời, một con tiếu sanh sanh tay nhỏ bé chạy thẳng tới Cai Ẩn làm ngực ấn đi. Tuyết Nữ đối với Cai Ẩn phát động Tuyết Đế Tam Tuyệt Đế Chưởng – Đại Hàn Vô Tuyết.

Cai Ẩn sửng sốt không thôi, nàng không ngờ tiếng thét của mình chỉ đối với Đường Môn bảy người có tác dụng mà Tuyết Nữ không chịu ảnh hưởng, ngược lại phản công mình. Cai Ẩn không có ý định cùng Tuyết Nữ triều đấu, mắt thấy Tuyết Nữ sắp đụng vào mình thì thân hình lóe lên đã xuất hiện ở vị trí khác. Lần này, nàng rõ ràng xuất hiện tại Hoắc Vũ Hạo cùng Đường Vũ Đồng đỉnh đầu, hai móng đồng thời hạ bắt chia ra chụp vào hai người thiên linh.

Cai Ẩn thân là Minh Ngọc Tông chiến đội đội trưởng, nàng nhìn ra được Đường Môn bảy người là lấy Hoắc Vũ Hạo làm chủ, chỉ cần đưa hắn giết chết thì Đường Môn phối hợp tựu không khả năng nữa như vậy tinh diệu.

Khang

Cai Ẩn sửng sờ, vì ngăn cản công kích của nàng không phải Hoắc Vũ Hạo hay Đường Vũ Đồng mà là một lá chắn. Hoắc Vũ Hạo vẻ mặt lóe lên vẻ tàn nhẫn, tay phải nhấc lên và Ám Kim Khủng Trảo Hùng xuất hiện hướng Cai Ẩn đánh tới. Đường Vũ Đồng cũng phát động công kích của mình.

Cai Ẩn phương thức chiến đấu chính là hơi dính tiếp xúc đi, nếu không vô luận nàng thực lực rất mạnh nhưng một khi lâm vào Đường Môn mọi người vây quanh cũng tất nhiên không thể may mắn thoát khỏi. Vì vậy, nàng không do dự, thân hình chợt lóe, tựu một lần nữa đến không trung. Lần này, sau lưng nàng chợt triển khai một đôi màu vàng lợt cánh, lên như diều gặp gió.

Mục tiêu của Cai Ẩn chính là ở trên không trung Khủng Cụ Chi Nhãn được Hòa Thái Đầu thả ra, nàng không thể để trên bầu trời thủy chung tồn tại một cái làm bọn hắn cả đoàn đội cũng muốn hơi bị kiêng kỵ tồn tại, trời mới biết hạ một đạo sợ hãi xạ tuyến mục tiêu là người nào. Khá kỳ quái là Đường Môn không ai có hành động ngăn cản nàng đi phá hủy Khủng Cụ Chi Nhãn.

Từ Tam Thạch ở vượt qua lá chắn chặn lại Cai Ẩn công kích sau, một vượt qua thân, vừa đã ra hiện tại đội ngũ phía trước nhất, nặng lá chắn đưa ngang ngực, nhìn xa đối phương kia đã tụ lực đến gần hoàn thành Tần Nguyệt Nguyệt. Lúc này, Tần Nguyệt Nguyệt khí cơ lại càng đã hoàn toàn khóa ở trên người hắn. Một tia quỷ dị mỉm cười ra hiện tại Từ Tam Thạch trên mặt, đứng ở bên cạnh hắn Giang Nam Nam thấy trên mặt hắn bộ dạng này nụ cười không khỏi nhẹ nhàng lắc đầu. Nàng cũng rốt cục động, thân hình chợt lóe, hướng trắc phía trước chụp một cái đi ra ngoài, mục tiêu dĩ nhiên là đối thủ mạnh nhất Trăn Rừng chân thân.

Tuyết Nữ lần nữa trở lại trước người Hoắc Vũ Hạo mà nàng khoảng cách sau lưng Từ Tam Thạch rất gần, khéo léo non mịn tay phải chậm rãi giơ lên. Ở nàng phía sau Đường Vũ Đồng có thể thấy, lấy Tiểu Tuyết Nữ tay phải làm trung tâm, từng vòng băng lam sắc quang mang đang bằng tốc độ kinh người ngưng tụ tới.

Đường Vũ Đồng tuy trong lòng có nghi ngờ nhưng dựa theo Hoắc Vũ Hạo phân phó tại phe mình và phe địch thả ra Lục Mang Tinh Trận, mục tiêu trực chỉ Tiết Bình. Tiết Bình khá là xui xẻo, hắn dưới sự khinh thường ăn Đế Kiếm chém vào người, hiện tại hắn cũng chỉ là miễn cưỡng có thể khống chế được mình vẫn duy trì Võ Hồn Chân Thân trạng thái, cực hạn đóng băng cũng thật lớn trình độ tước nhược lực chiến đấu của hắn.

Võ Hồn Chân Thân cố nhiên cường đại nhưng Tiết Bình không phải Hồn Thánh không phát huy ra được chân chính sức mạnh của Võ Hồn Chân Thân, bây giờ trải qua tước nhược sau, hắn cũng không dám chính diện bị Đường Vũ Đồng thả ra Lục Mang Tinh Trận trúng mục tiêu nhiều lần, có điều kiêng kỵ dưới tình huống, vọt tới trước tự nhiên bị ngăn trở. Tiêu Tiêu Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh phối hợp Đường Vũ Đồng thả ra Lục Mang Tinh Trận, áp chế hắn căn bản không cách nào tiến lên.

- Ngươi là người kế tiếp đào thải.(Giang Nam Nam)

- Nà ní?(Tiết Bình)

Tiết Bình kinh hãi khi Giang Nam Nam vượt qua các đội viên tiếp cận mình, hắn trong tầm mắt thấy là Giang Nam Nam cặp đùi đẹp kẹp lấy đầu mình sau đó phát lực đưa hắn oẳng bay ra ngoài. Tiết Bình cứ thế mà bay ra khỏi tranh tài thai. Đường Long đưa tay ra dùng Hồn Lực của mình đỡ lấy Tiết Bình.

- Minh Ngọc Tông – Tiết Bình, đào thải.

Lúc này, Cai Ẩn đã vọt tới Khủng Cụ Chi Nhãn trước mặt, móng nhọn tìm tòi sẽ phải đem Khủng Cụ Chi Nhãn hủy diệt nhưng một loại kỳ dị cảm giác đột nhiên truyền khắp nàng toàn thân, Cai Ẩn chỉ cảm giác mình chung quanh không gian phảng phất kịch liệt bóp méo, nàng một trảo đã bắt ở chỗ trống. Ngay sau đó, nàng liền phát hiện, một đạo rất tinh tường lại dẫn cực kỳ khủng bố hơi thở thanh quang từ trên trời giáng xuống. Mục tiêu chỉ, chính là nàng trên đỉnh đầu.

Cai Ẩn trong lòng khiếp sợ không thôi, hai móng trên không trung một vượt qua, một đạo màu vàng lợt Quang Ảnh trong nháy mắt hiện lên, sau lưng hai cánh chợt trương mở tối đa. Ở nàng định dùng mình mạnh nhất phòng ngự tới đối mặt chính diện một kích kia thời điểm, một con lương thấm thấm tay nhỏ bé nhưng lặng lẽ dán lên lưng nàng.

Không ai ngờ đến tràng diện xuất hiện biến hóa như vậy. Vốn là Cai Ẩn sẽ hủy diệt Khủng Cụ Chi Nhãn thì Minh Ngọc Tông vẫn còn có cơ hội nhưng bất chợt nàng và Từ Tam Thạch ở phía dưới hoán đổi vị trí cho nhau mà vừa lúc Tần Nguyệt Nguyệt trong tay đại đao tụ lực xong, một đao ngang nhiên chém ra, mục tiêu chính là tiếp nhận Từ Tam Thạch vị trí còn có chút mờ mịt Cai Ẩn.

Hết thảy phát sinh thật sự quá nhanh. Huyền Minh Trí Hoán hiệu quả cơ hồ cùng di chuyển tức thời là giống nhau, thân là người trọng tài Bất Phá Đấu La – Trịnh Chiến cũng chỉ là cảm thấy thấy hoa mắt, hết thảy tựu cũng trở nên không giống với lúc trước, còn muốn có điều phản ứng đã là không còn kịp rồi.

Trịnh Chiến biết mình không thể cứu viện được Cai Ẩn nên chỉ trông mong vào Đường Long. Đường Long khi thấy Từ Tam Thạch và Cai Ẩn hoán đổi vị trí cho nhau đã hành động rồi.

- Đệ Tam Hồn kỹ – Sơn Long Vương Biến – Đại Địa Chi Kiếm.

Đường Long ở giữa không trung hướng Cai Ẩn điểm một cái đồng thời Đệ Tam Hồn Hoàn trên thân sáng lên. Xung quanh Cai Ẩn dâng lên Thổ thuộc tính cấu tạo thành trường kiếm thay nàng đón đỡ một kích này, Đường Long cũng cất cao giọng hô.

- Minh Ngọc Tông – Cai Ẩn, đào thải.

Đường Long vừa lên tiếng thì ở nơi xa Thanh Thanh kêu thảm một tiếng, Thanh Thanh vốn là Phụ Trợ hệ Chiến Hồn Sư nên Tinh Thần Lực khá yếu giờ trúng Linh Hồn Trùng Kích của Hoắc Vũ Hạo trực tiếp ngã xuống đất.

- Minh Ngọc Tông – Thanh Thanh, đào thải.

Giang Nam Nam bạo phát tốc độ tiếp cận Tần Nguyệt Nguyệt, đôi chân thon dài của nàng liên tiếp tung ra mấy cú đá vào người Tần Nguyệt Nguyệt khiến cho Tần Nguyệt Nguyệt không thể không mở miệng nhận thua.

- Minh Ngọc Tông – Tần Nguyệt Nguyệt, đào thải.

Từ trên trời giáng xuống Từ Tam Thạch thì vừa lúc rơi vào Trần Tuấn sau lưng, Trần Tuấn khi xoay người đã muộn, từ Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn tạo nên chấn động đánh vào Trần Tuấn cự thuẫn. Đừng xem Trần Tuấn tấm chắn nếu so với Từ Tam Thạch lớn hơn nhiều lắm nhưng này đụng vào cùng nhau sau, lực lượng phương diện hắn nhưng phải kém sắc rất nhiều, thân thể liên tiếp về phía sau ngã xuống, bị đụng nhau hạ bàn không yên.

- Haiz, đại cục đã định.(Trịnh Chiến)

Bây giờ, Minh Ngọc Tông chỉ còn lại Trần Tuấn nhưng hắn bại cuộc chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

- Chúng ta thắng, Bất Phá Đấu La – Trịnh Chiến.(Hoắc Vũ Hạo)

- Đoàn đội cuộc thi, Đường Môn thắng. Vốn cuộc tranh tài, Đường Môn thắng. Tiểu phân chín phần, Minh Ngọc tông, tiểu phân bảy phần.(Trịnh Chiến)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play