Vì trước khi về nhà cả hai đã ăn trưa rồi nên chỉ dọn đồ vào bếp, cả hai dự định vào phòng nghỉ ngơi một chút, buổi chiều sẽ dậy làm việc


Vừa nằm xuống Lan Linh liền ôm người vào lòng, vuốt ve mái tóc


- A Liên chàng ngủ đi, tới chiều ta sẽ gọi chàng dậy


- Thê chủ, ta muốn ngươi ngủ với ta, được không


Cô nhìn hắn, khuôn mặt phiếm đỏ vì ngại ngùng, ánh mắt long lanh, đôi môi hé mở nói chuyện với cô


Cô cúi đầu hôn xuống, đôi môi hắn mát lạnh,cả giác thoải mái, luồn đầu lưỡi vào trong khoang miệng, quấn quít đuổi bắt , nụ hôn này kéo dài thật lâu, đến khi người phía dưới đẩy mạnh cô ra vì thiếu dưỡng khí nụ hôn mới dứt


Hai đôi môi tách ra, kéo theo một sợi chỉ bạc hình ảnh hết sức dâm mỹ


Nhìn người dưới thân động tình, hai tay cô thoát y phục hắn ra nhanh chóng, múc lấy ngực hắn


Một tay chơi đùa bên còn lại, tay kia thì nắm lấy dương vật hắn chơi đùa, đợi đến khi phía dưới hắn đã cương cứng, cô liền cuối đầu ngậm nó vào miệng


- A....aa...đừng mà thê chủ, nó dơ lắm....dừng...a...dừng lại


Mục Liên cảm thấy sướng đến điên rồi, khoái cảm dồn dập đến, làm cho hắn muốn ngất đến nơi


Không phải chỉ dự định ngủ trưa thôi sao, bây giờ lại làm đến mức này rồi


Nhìn hắn khuôn mặt ửng lên vì tình dục, cô cảm thấy bản thân mình cũng sắp không được rồi, bây giờ mà dừng lại thì cô không phải phụ nữ rồi


Nhẹ nhàng đem hắn xâm nhập vào mình, cảm giác vừa thoải mái, vừa thư thái, thật sự rất tuyệt


- Thê chủ, đau...a


- Ngoan A Liên ráng chút sẽ không đau, ta sẽ nhẹ nhàng


Cô hôn môi hắn thêm lần nữa, nhẹ nhàng dùng tay kích thích cả cơ thể, đến khi cảm thấy hắn đã thích ứng tốt, cô mới luật động


- Ưm...a..thê chủ...a..cảm giác lạ quá


- A Liên nói cho ta nghe, sướng không nào , hửm ?


- Thê chủ A Liên không biết....a....ưm...đừng nhanh như vậy


- Ngoan nói cho ta biết  A Liên có thích không, có sướng không, chỉ cần chàng nói ta sẽ cho chàng thoải mái


- A thê chủ...đừng mà...A Liên nói...thích...a...sướng lắm


- A Liên ngoan quá...nếu ngoan thì sẽ được thưởng


- Thê chủ...A Liên... A Liên muốn


Nhìn hắn đã tới cực hạn, cô càng làm nhanh hơn, bản thân cô cũng sảng khoái


- Thê chủ..ta tới...aaaaaa...


- Cùng nhau..ưm..


Sau khi vận động cả cơ thể dính nhớp nháp, cô chạy đi tắm , sau sách nước vào phòng lau người cho hắn


Cơ thể hắn vẫn còn yếu ớt, qua trận yêu này thì đã ngủ, lau dọn sạch sẽ, gom đồ vào chậu, cô ra khỏi phòng đống cửa, chuẩn bị làm việc


Đội nón rơm vào, cầm rựa ra trước nhà, cô khom lưng phát đám cỏ trước nhà, sau đo ra phía sau cho bầy gà ăn


Cuốc mấy luống đất, gieo ít hạt rau củ đã mua sáng hôm nay, rãnh nước tưới cho bọ nó, giặt đồ phơi lên, đem đồn đã khô cất vào tủ trong phòng


Làm xong hết việc thì cũng đã xế chiều, thật mệt


Số thịt muối của con lợn rừng, cô đem phơi nắng để dành ăn dần,hôm nay mua về xương thịt còn có trứng


Nấu một nồi thịt hầm xương, bỏ thêm một ít rau còn lại vào, lấy ít bột nhồi với trứng, vì không biết làm sợi mì, nên cô đành sắt bột nhỏ xong đem luộc chín, đợi thịt mềm, bỏ bột vào hai bát, chan nước hầm vào gấp thịt để lên trên, đem ra bàn


Cô vừa dự định vào phòng kêu phu lang của mình vậy ,thì thấy hắn đã ra khỏi phòng, đang đứng trước cửa nhìn cô


- A Liên lại ăn cơm nào !


Mục Liên nhìn cô tươi cười với hắn, bao cảm xúc hỗn độn vì thức dậy không thấy cô ở bên bay đi mất, hắn bây giờ đã là người của cô rồi, thật tốt


Tiến đến bàn chuẩn bị ngồi xuống, cánh tay hắn liền bị một bàn tay khác kéo lấy, cả thân thể ngã vào người cô, ngồi gọn trong lòng


- A Liên ngoan, chàng còn mệt, để ta đút chàng ăn nhé


Có cơ hội để ăn đậu hủ mà không ra tay, thì là dỡ rồi


- Thê chủ...ta có thể tự ăn được, ta không mệt


Âm thanh lí nhí hắn phát ra vì ngượng ngùng


- Không chàng mệt! Há miệng ra " A" nào


Nhìn vẻ mặt nếu hắn không ăn thì cô không bỏ, Mục Liên đành hé miệng ăn


Thịt hầm mềm vừa phải, sợi bột dai dai, nước canh đậm vị, rất ngon


- Chàng thấy sao ăn ngon không ?


Hắn gật đầu lia lịa, híp mắt trả lời


- Ngon lắm thê chủ!


- Ngon vậy sao để ta thử xem nào.


Cô nhanh chóng hôn xuống, đầu lưỡi luồn vào miệng, nuốt xuống phần nước không phân biệt được là nước canh hay nước bọt xuống


- Ừm đúng là ngon thật, mỹ vị


- Thê chủ, thật xấu!


Nhìn phu lang nhà mình nũng nịu, xấu hổ, cô cười to


- ha ha ha , a Liên chàng thấy ăn như vậy có ngon không?


Cả người Mục Liên đỏ lên vì ngượng, nghe cô hỏi xong hắn càng đỏ hơn, hắn nhìn cô, gật đầu


- Ưm...


Một muỗng, tiếp một muỗng, cứ đút hắn ăn một lần, cô lại hôn một lần, như vậy qua nữa canh giờ mới hết một bác


- A Liên chàng no chưa ?


- Ta no rồi !


Dù không no hắn cũng no, để cô đút mãi hắn sẽ chết vì ngượng mắc


Nghe hắn nói xong cô giơ tay lấy bác canh còn lại, để quá lâu nó đã nguội, không để tâm ,cô giải quyết nhanh gọn, gom chén bác đi rửa


Tắm rửa bằng nước ấm , vào phòng lên giường ôm lấy nhau, cả hai chìm vào giấc ngủ

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play