Nếu như Bảo Nhi gả cho y, nàng phải hiểu rõ thân phận của y, y vĩnh viễn không thể làm một người trong giang hồ.
Đương nhiên, những điều này không cần nói cho Bộ Kinh Vân, tự y hiểu rõ là tốt rồi.
Tô Vân Thanh dường như hiểu rõ dự định của Lam Cửu Khánh, hắn muốn mở miệng nói gì đó nhưng lại bị Lam Cửu Khánh phát hiện ra, một ánh mắt sắc bén bay đến khiến Tô Vân Thanh cúi đầu im lặng.
Được rồi, hắn chẳng biết gì cả, có lẽ Bộ Kinh Vân cũng cam tâm tình nguyện để Cửu Khánh tính toán.

Một người muốn đánh, một người muốn bị đánh, hắn cần gì phải làm người tốt chứ, thay vì lo lắng chuyện này thì chi bằng quan tâm chính sự.

Trái lại, nam nhân còn nhớ đến chính sự trong đây cũng chỉ còn một mình hắn.
“Xử lý Nam Lăng Cẩm Phàm và Tô Quán thế nào đây? Hôm nay Cửu Hoàng thúc không cho Tô Quán thể diện như vậy, sau khi Nam Lăng Cẩm Phàm đến Đông Lăng, hắn nhất định sẽ cho rằng Cửu Hoàng thúc làm khó dễ.

Nên nhớ rằng, Địa Hạ Cung Điện mà hắn xây ở Đông Lăng lúc trước chính là bị hủy trên tay Cửu Hoàng thúc, cái mạng của hắn cũng suýt nữa chôn vùi trên tay người.

Theo tính cách có thù tất báo, hắn nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội này.”
Giang sơn mỹ nhân, giang sơn phía trước mỹ nhân phía sau, có giang sơn rồi thì mỹ nhân nào mà không có? Đây là lời mà Tô Vân Thanh định nói, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt lạnh lẽo của Lam Cửu Khánh, hắn lại nuốt lời này xuống.
Bất luận rơi vào tình huống nào, hắn cũng phải tách riêng hai người Lam Cửu Khánh và Cửu Hoàng thúc ra, đây là yêu cầu của Lam Cửu Khánh.

Bởi vì chỉ khi đối xử với Lam Cửu Khánh và Cửu Hoàng thúc như hai người khác biệt, hắn mới không lộ ra sơ hở, không để cho người khác nhìn ra đầu mối.
“Lúc trước Cửu Hoàng thúc không thể giết hắn, quả thật là sai lầm rất lớn.

Bây giờ nói những chuyện này cũng vô cùng.

Kẻ như Nam Lăng Cẩm Phàm cũng chỉ có thể để cho đại hoàng tử Chu Hùng của Nam Lăng xử lý, không, bây giờ phải gọi là Nam Lăng Cẩm mới đúng.

Với sự tàn nhẫn cùng thủ đoạn của Nam Lăng Cẩm, Nam Lăng Cẩm Phàm không trụ được mấy ngày đâu.
Còn về Tô gia ở Nam Lăng, tuy rằng có quyền lực lớn, nhưng họ có quan hệ quá phức tạp với Tây Lăng và Nam Lăng, cưới Tô Quán chưa chắc có được sự giúp đỡ hết mình của Tô gia.

Nếu như vậy thì chẳng bằng từ chối Tô Quán để lôi kéo quân của Dạ gia ở Diệp Thành và Dạ Thành, điều này có tác dụng to lớn.

Phải biết rằng, thiên hạ là đánh mà giành được, đối với chúng ta, quân đội quan trọng hơn nhiều.”
Tuy rằng từ chối Tô Quán có chút lỗ mãng, nhưng Cửu Hoàng thúc sẽ cố gắng giảm thương tổn xuống mức thấp nhất, cùng lắm động tay động chân một chút, để Tô Quán được “quy tụ” thật sự…
Dạ Thành có tác dụng lớn hơn Tô gia, vì vậy không quan tâm đến Tô gia mà chỉ lôi kéo Dạ Thành, Cửu Khánh thật là… có lý!
Bộ Kinh Vân tức giận Lam Cửu Khánh một hồi, rõ ràng chỉ vì nữ nhân Phượng Khương Trần này mà đưa ra quyết định sai lầm, y không thừa nhận thì thôi, sao lại có thể nói ra lời đường hoàng như thế, thiên hạ này cũng chỉ có Lam Cửu Khánh làm được như vậy, mặt mũi y đúng là đủ dày rồi.
“Lam Cửu Khánh, ngươi có thể vô liêm sỉ thêm chút nào không?” Bộ Kinh Vân tức giận, Tô gia và Dạ Thành không xung đột lẫn nhau, rõ ràng có thể đồng thời lôi kéo cả hai.
“Người vô liêm sỉ chính là Cửu Hoàng thúc, xưa nay ta chưa từng làm chuyện vô sỉ.” Lam Cửu Khánh bình tĩnh trả lời.
“Có chuyện thì lập tức đổ cho Cửu Hoàng thúc, không đáng làm nam nhân.” Bộ Kinh Vân quay mặt đi, dáng vẻ ta không nhìn nổi ngươi.

“Việc này có liên quan gì đến đáng hay không? Đây là sự thật.” Lam Cửu Khánh cũng không hề để ý.
“Sự thật? Ngươi lại có thể nói ra lời như vậy, ta không muốn nói với ngươi chuyện này nữa, có phải sự thật hay không thì trong lòng ngươi hiểu rõ hơn ta.

Muốn dựa vào đó để lôi kéo Dạ Thành, chẳng lẽ Cửu Hoàng thúc muốn tác hợp Tô Quán và Dạ Diệp?” Bộ Kinh Vân hoài nghi nhìn Lam Cửu Khánh, Cửu Hoàng thúc kia không có tốt bụng như vậy, để cho Dạ Diệp được thỏa mãn mong ước.
“Ngươi và Bảo Nhi ở chung quá lâu nên cũng trở nên ngây thơ giống nàng rồi sao?” Lam Cửu Khánh nói một cách cay nghiệt, ghét bỏ phủi phủi cánh cánh tay áo mà Bộ Kinh Vân vừa chạm vào.
“Cửu Hoàng thúc từ chối cưới Tô Quán, khiến nàng ta mất hết hết mặt mũi, lúc này chắc chắn nàng ta đang hận chết Cửu Hoàng thúc.

Nếu như để Tô Quán gả cho Dạ Diệp, với sự yêu thích của hắn, nàng ta chỉ cần thổi chút gió bên gối là có thể khiến Dạ Diệp và Cửu Hoàng thúc trở thành kẻ địch.

Cửu Hoàng thúc có ngốc mới đưa Tô Quán cho Dạ Diệp.”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play