“Chuyện gì xảy ra?” Phượng Khương Trần hoảng loạn trong gió, Cửu Hoàng thúc muốn dọn nhà sao?
Quản gia vương phủ lập tức vội vàng xoay người, cung kính nói: “Cô nương, đây là thuốc bổ Vương gia đưa cho cô nương, Vương gia nói khoảng thời gian này cô nương quá cực khổ, phải bồi bổ cơ thể thật tốt.

” Tất nhiên, còn cả đồ trang sức và y phục, quản gia không dám nói, sợ nói rồi Phượng Khương Trần không muốn.

Phụt…
Phượng Khương Trần may mắn mình đang không uống nước, nếu không… nhất định nàng sẽ phụt nước ra cho Cửu Hoàng thúc xem, Cửu Hoàng thúc dùng vật chất bồi thường nàng hay thấy lời đồn còn chưa đủ náo nhiệt, muốn thêm dầu vào lửa.

Được… Nàng nhận, ai bảo nàng lên phải thuyền giặc, dù sao đồ Cửu Hoàng thúc cho chắc chắn không kém, Cửu Hoàng thúc muốn dùng tiền tài để tống cổ nàng, vậy nàng nhận là được.

Phượng Khương Trần gật đầu như đà điểu, lên xe ngựa với Hạ Vân, Đông Tình.

Nghĩ đến một đoàn xe đồ đạc ở đằng sau, dù Phượng Khương Trần nói nhận nhưng trong lòng vẫn hơi sầu não.

“Hạ Vân, Đông Tình, các ngươi nói Cửu Hoàng thúc có ý gì?” Nàng muốn được an ủi.

“Cô nương, theo như nô tỳ thấy, chắc vương gia quan tâm ngài, nô tỳ và Hạ Vân đã nhìn mấy thứ đó rồi, đều là đồ bổ máu, dược liệu dưỡng nhan thượng hạng, có vài thứ là đồ mà ngay cả các nương nương trong cung cũng không có.

” Tuy chủ tử của Đông Tình là Phượng Khương Trần, nhưng với điều kiện tiên quyết là không ảnh hưởng đến lợi ích của Phượng Khương Trần, đương nhiên nàng ta đứng về phía Cửu Hoàng thúc.

“Quan tâm ta? Nếu thật sự quan tâm ta thì không nên dính líu đến ta.

” Phượng Khương Trần cười giễu cợt, chắc chắn lần này Cửu Hoàng thúc dùng tiền để tống cổ nàng.

Hôm nay, Tây Lăng Thiên Lâm, Nam Lăng Cẩm Phàm và Đông Lăng Tử Lãng ngăn nàng lại, muốn đưa nàng xuất cung, không phải cũng là do Cửu Hoàng thúc tung lời đồn, còn cả y phục trên người nàng.

Nàng chỉ muốn sống một cuộc sống bình thường, nhưng Cửu Hoàng thúc cứ hết lần này lại lần khác kéo nàng vào cuộc chiến hoàng quyền, quan tâm chỗ nào.

Không phải Hạ Vân và Đông Tình là người cái gì cũng không hiểu, nên họ không tìm được lời giải thích thay Cửu Hoàng thúc, hành động lần này của Cửu Hoàng thúc đã đẩy Phượng Khương Trần lên đầu sóng ngọn gió, không phải mấy xe ngựa, mấy món đồ trang sức là có thể bù đắp được sự nguy hiểm và phiền phức tiềm tàng trong đó.

Phượng Khương Trần rầu rĩ không vui, không muốn nói chuyện, dọc đường đi luôn yên tĩnh, lúc đi tới phố Trường An, đột nhiên xe ngựa ngừng lại: “Cô nương, có người chặn xe.


“Đi xuống xem một chút.

” Phượng Khương Trần ý bảo Hạ Vân xuống xe.

Hạ Vân nhanh nhẹn hơn Đông Tình, cũng hiểu chuyện hơn Đông Tình, gặp phải tình trạng đột phát này, Hạ Vân vẫn khá hơn một chút, Đông Tình thích hợp xử lý nội vụ hơn.

Hạ Vân xuống xe không bao lâu đã tới đáp lời: “Cô nương, là Nguyên Hi tiên sinh.

Nguyên Hi tiên sinh đang ở Trục Phong lâu với bạn đàn, thấy xe ngựa của cô nương ngài nên phái sai vặt đến mời cô nương tới tụ họp.


“Trục Phong lâu? Là nơi phải đối thơ mới được vào cửa?” Phượng Khương Trần không xa lạ gì Trục Phong lâu, lúc trước khi có việc cầu Vương Cẩm Lăng, nàng đã mời Vương Cẩm Lăng ăn cơm ở đây.

Ngày đó, tài hoa của đại công tử đã để lại ấn tượng sâu sắc với nàng, một Vương Cẩm Lăng giơ tay cũng toát ra được vẻ phong lưu của công tử thế gia, chói mắt như vầng thái dương.

Hoàng thành nhiều người lắm chuyện, nàng hơi hâm mộ Thanh Thủy trấn của Vương Cẩm Lăng, rời xa hoàng thành phù hoa, tâm trạng cũng tốt hơn rất nhiều.

“Tiểu thư, chính là Trục Phong lâu.

” Giọng của Hạ Vân hơi hưng phấn.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play