“Tuy Hàn Phong Vĩ bây giờ đã không phải là Hàn Phong Vĩ thật sự, nhưng cậu trực tiếp giết chết Hàn Phong Vĩ như vậy, không sợ bị trò chơi trừng phạt sao?”
Trong thời gian Thi đấu xếp hạng cấm người chơi tàn sát lẫn nhau.
Hàn Mai Mai đột nhiên nhớ tới chuyện này mới lo lắng cho cậu. Hạ Nhạc Thiên lắc đầu: “Không biết, nhưng trò chơi vẫn chưa đưa ra cảnh cáo gì.”
Trong tình huống nguy hiểm lúc đó, Hạ Nhạc Thiên chỉ có thể giết chết Hàn Phong Vĩ, bằng không người chết sẽ là cậu.
Đương nhiên, trong lúc Thi đấu xếp hạng cấm giết người chơi khác, nhưng việc chui lỗ hổng thì trò chơi vẫn mắt nhắm mắt mở cho qua.
Ví dụ như cố ý cướp điện thoại, chém đứt đôi tay, hoặc trả tiền mua mạng người chơi khác, những cách giải quyết linh ta linh tinh này đều có thể.
Nhưng tự mình giết chết người chơi là không được phép.
Tình huống của Hàn Phong Vĩ thì khác, vậy nên Hạ Nhạc Thiên cũng ôm tâm trạng đánh cược một ván, giết ngược Hàn Phong Vĩ.
Đến bây giờ cậu vẫn yên ổn ngồi ở đây, không bị trò chơi xóa bỏ, càng không bị trò chơi cảnh cáo.
Hàn Mai Mai thở phào, nói: “Vậy cậu định làm gì tiếp theo? Chúng ta không thể mặc kệ Sứ Giả Gothic tiếp tục dùng biện pháp này để đổi thân phận.”
Hạ Nhạc Thiên chú ý tới vẻ mặt của Hàn Mai Mai thay đổi, hỏi: “Cô có ý kiến gì hay?”
Hàn Mai Mai nói: “Không coi như ý kiến hay, chỉ là chúng ta nên thông báo trên Kênh thế giới năng lực ký sinh trong cơ thể người chơi khác của Sứ Giả Gothic, đề phòng có người trúng chiêu.”
“Nói không chừng có thể khiến càng nhiều người chơi kiêng kị tổ chức Địa Ngục, không ai có thể chấp nhận bản thân bị ký sinh kiểu này cả.”
Hạ Nhạc Thiên nghe xong thì ngẫm nghĩ: “Nhưng cũng có thể khiến càng nhiều người chơi tham lam muốn tiến vào tổ chức Địa Ngục, nói không chừng mỗi người đều muốn trở thành Sứ Giả Gothic thứ hai.”
Hàn Mai Mai ngừng thở không chớp mắt, sau đó gật đầu: “Cậu nói đúng, dựa vào hai lần trước tiếp xúc với Sứ Giả Gothic, đối phương nhất định sẽ lợi dụng điều này để chiêu binh mãi mã.”
“Vậy nên chuyện của Sứ Giả Gothic tạm thời đừng công bố ra ngoài, tôi sẽ mau chóng nghĩ cách giải quyết hắn.” Hạ Nhạc Thiên nghiêm giọng nói: “Tổ chức Linh Dị có người của Địa Ngục trà trộn vào, tốt nhất đừng để bọn họ giúp đỡ điều tra bất kỳ chuyện gì.”
Nếu không sẽ bị truyền tới tai của Sứ Giả Gothic.
Hàn Mai Mai đồng ý: “Tôi hiểu rồi, cậu cũng nên hạn chế ra ngoài, chỉ còn mấy ngày nữa là kết thúc Thi đấu xếp hạng, cậu nhất định phải cẩn thận.”
“Ừ.”
Chợt, điện thoại Hàn Mai Mai sáng lên, sau khi mở lên nhìn thì nói với Hạ Nhạc Thiên: “Tổ chức đã biết tôi không có chuyện gì, tổng bộ muốn tôi trở về một chuyến.”
Hạ Nhạc Thiên gật đầu: “Được, mọi chuyện phải cẩn thận.”
Hai người lần lượt rời đi, Hạ Nhạc Thiên không trực tiếp về phòng thuê, cố ý dạo xung quanh một vòng, sau đó mới lên lầu.
Bùi Anh thấy Hạ Nhạc Thiên trở về thì vội hỏi: “Cậu xem Kênh Thế Giới chưa, Vi Phong Tiểu Chước biến mất trên Bảng xếp hạng rồi.”
Tất cả người chơi đều đang thảo luận chuyện này.
Hạ Nhạc Thiên không định nói chuyện Hàn Mai Mai bị Vi Phong Tiểu Chước bắt đi cho cấp Bùi Anh, việc một mình cậu đi cứu người sẽ làm Bùi Anh cùng Trần Đỉnh áy náy, cho rằng hai người không giúp được gì.
Chi bằng giấu nhẹm luôn.
Đợi lát nữa cậu lên trò chơi dặn Hàn Mai Mai đừng nói ra chuyện này.
Hạ Nhạc Thiên ngồi xuống uống một ngụm nước, sau đó nói: “Thấy rồi.”
Bùi Anh cũng ngồi xuống, thổn thức thở dài: “Chỉ còn mấy ngày nữa là kết thúc Thi đấu xếp hạng, không ngờ lại……” Nàng dừng một chút, lo lắng nhìn Hạ Nhạc Thiên: “Chị thấy cậu và hạng hai chênh lệnh nhau khá nhiều, nếu không tạm thời đừng tham gia thi đấu xếp hạng nữa?”
Nàng và Trần Đỉnh cũng vừa thương lượng lúc nãy, giờ hỏi ý kiến của Hạ Nhạc Thiên.
Hạ Nhạc Thiên nói: “Chị nói có lý, nhưng trong lúc Thi đấu xếp hạng vẫn còn diễn ra thì tốt nhất nên tích cóp nhiều điểm tích lũy.”
Bùi Anh xua tay: “Gần đây sự kiện thần quái càng ngày càng nhiều, rất nhiều người chơi cảm giác được nguy hiểm, mấy ngày nay có không ít người chơi vội kiếm điểm tích lũy, chị và Trần Đỉnh đều nghĩ rằng nên tổ đội với một ít người quen để vào trò chơi.”
Ít nhất không cần lo lắng sẽ bị đồng đội hại chết.
Hạ Nhạc Thiên nói: “Nghỉ ngơi thêm một ngày, lúc đó bên Hàn Mai Mai có lẽ sẽ rảnh, chúng ta lại vào trò chơi.”
Thấy Bùi Anh không có ý kiến, Hạ Nhạc Thiên đứng lên về phòng, dặn Bùi Anh có việc gì thì gọi cậu.
Bùi Anh nói: “Vậy cậu nghỉ ngơi đi.”
Về phòng ngả lưng xuống giường, Hạ Nhạc Thiên lấy điện thoại liên lạc với Hàn Mai Mai, dặn đối phương đừng nói chuyện của Vi Phong Tiểu Chước cho Bùi Anh, Hàn Mai Mai đáp lời, bảo mình cũng sẽ dặn luôn Trái Kiwi.
[Hàn Mai Mai: Có lẽ ngày mai tôi có thể giao chức vị chỉ huy khu B cho người mà tổng bộ phái tới, nhiệm vụ chính của tôi vẫn là chơi trò chơi.]
[Hàn Mai Mai: Buổi chiều chúng ta có thể vào trò chơi.]
[Da Da Hạ: Được.]
Kết thúc đối thoại, Hạ Nhạc Thiên lại nhìn danh sách bạn tốt, cũng không biết đang nghĩ gì.
Chợt.
Trò chơi hiện lên thông báo có tin nhắn chưa đọc, là của Thích Lệ Phi.
Hạ Nhạc Thiên chần chừ một hồi lâu, cuối cùng không thắng nổi nhớ nhung mới khung chat, phía trên chỉ có một dòng tin.
[Đẹp Trai Kinh Thiên Địa Kh·iếp Quỷ Thần: Ngủ ngon không?]
Hạ Nhạc Thiên trả lời đối phương.
[Da Da Hạ: Cũng được.]
Qua một lúc lâu, bên kia mới gửi tin nhắn đến.
[Đẹp Trai Kinh Thiên Địa Khiếp Quỷ Thần: Có vẻ như em không vui, vì sao?]
Hạ Nhạc Thiên sửng sốt.
[Da Da Hạ: Có sao?]
[Đẹp Trai Kinh Thiên Địa Khiếp Quỷ Thần: Ừm, tôi muốn biết ngày đó sau khi em uống say đã hỏi tôi chuyện gì?]
Hạ Nhạc Thiên vô ý thức mím môi miệng, tay nắm chặt điện thoại chậm chạp không trả lời.
[Đẹp Trai Kinh Thiên Địa Kh·iếp Quỷ Thần: Không muốn nói có thể không nói, nhưng ít ra cho tôi biết phải làm gì để em vui trở lại.]
Hạ Nhạc Thiên dường như thấy được vẻ mặt cau mày buồn bã của Thích Lệ Phi, cảm xúc tiêu cực đè nén trong lòng chợt tan biến trong chớp mắt, nhưng kèm theo vui vẻ lại là sự chua xót không nguôi.
Càng như vậy, cậu càng không thể lựa chọn.
Thời gian thông quan trò chơi chỉ còn bốn ngày, cậu buộc phải đưa ra lựa chọn.
Thật ra, ngay từ trước cậu đã bắt đầu dao động, nguyện vọng có thể ở bên cạnh người mình yêu rất mãnh liệt, cậu thậm chí không thể tưởng tượng được cảnh hai người vĩnh viễn đều không thể gặp nhau, mãi cho đến khi cậu nhắm mắt xuôi tay.
Nhưng.... cậu không thể quên được gương mặt già nua của bố mẹ Đường Quốc Phi, bị bắt vĩnh viễn quên đi đứa con duy nhất, ngay cả cảm xúc bi thương cũng bị tước đoạt.
Hạ Nhạc Thiên không đành lòng nhìn hai ông bà tóc bạc tiễn đầu xanh, cho nên cậu chỉ có thể dùng nguyện vọng để Đường Quốc Phi sống lại.
Còn cậu....
Cuộc đời con người ngắn ngủi, có lẽ lúc cậu chết, Thích Lệ Phi vẫn sống trong trò chơi, nhưng khi đó, có lẽ thời gian đã cọ rửa mối tình chỉ tồn tại trong hồi ức này.
Cho nên, cứ vậy đi.
Hạ Nhạc Thiên nhắm mắt, chỉ còn bốn ngày ở cạnh Thích Lệ Phi, cậu nhất định phải trân trọng từng giây từng phút.
Cũng không cần nói cho Thích Lệ Phi biết những chuyện này.
Hạ Nhạc Thiên vực dậy tinh thần, xoa xoa hai má trắng nõn, gửi tin cho Thích Lệ Phi.
[Da Da Hạ: Em đang suy nghĩ chuyện khác, không phải không vui.]
[Đẹp Trai Kinh Thiên Địa Khiếp Quỷ Thần: Chuyện gì?]
Thích Lệ Phi dường như rất cố chấp với nguyên nhân khiến Hạ Nhạc Thiên không vui.
Hạ Nhạc Thiên dừng một chút, tiếp tục gõ chữ, sau đó gửi đi.
[Da Da Hạ: Có một người chơi bắt đồng đội của em, sau khi điều tra thì em phát hiện có người lợi dụng cơ hội giết người của lệ quỷ để đổi thân phận, chính là người đứng hạng hai trong Bảng xếp hạng — Sứ Giả Gothic, cùng với Vi Phong Tiểu Chước đã chết, còn có một người chơi sớm hơn nữa tên Ám Dạ, sau khi xác nhận thì ba người đều là một.]
[Đẹp Trai Kinh Thiên Địa Kh·iếp Quỷ Thần: Trò chơi trói định linh hồn của mỗi người, mỗi một người vào trò chơi đều phải kiểm tra đo lường linh hồn, nếu người này có thể dùng thân phận khác đăng nhập trò chơi, vậy chứng tỏ hắn đã cắn nuốt toàn bộ ký ức của chủ tài khoản.]
[Đẹp Trai Kinh Thiên Địa Kh·iếp Quỷ Thần: Loại tình huống này cực hiếm, tôi đã đem sửa xong Bug này, sau này sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa.]
Hạ Nhạc Thiên ngẩn người, không ngờ quyền hạn của Thích Lệ Phi cao như vậy, có thể nhanh chóng giải quyết lỗ hổng trò chơi này.
[Da Da Hạ: Vậy Sứ Giả Gothic thì sao?]
[Đẹp Trai Kinh Thiên Địa Kh·iếp Quỷ Thần: Trước khi sửa chữa Bug, hành vi của hắn không tính trái quy tắc, không thể xóa bỏ người chơi này, tôi đã xử lý đặc biệt tài khoản trò chơi của hắn, từ giờ hắn chỉ có thể đăng nhập tài khoản của mình, không thể dùng cách cũ để chui lỗ hổng nữa.]
Hạ Nhạc Thiên hơi nhíu mày, sau đó giãn ra.
Kết quả này đã tốt hơn tưởng tượng của cậu rất nhiều, ít nhất không cần lo lắng Sứ Giả Gothic lại dùng phương pháp đổi đầu để đi giết hại người chơi khác.
Chỉ tiếc không thể giải quyết hắn cùng lệ quỷ trên người hắn.
[Da Da Hạ: Cảm ơn anh.]
[Đẹp Trai Kinh Thiên Địa Khiếp Quỷ Thần: Giữa hai ta không cần cảm ơn, tôi đã gửi điểm khen thưởng vì tố giác Bug cho em, nhớ xem.]
Hạ Nhạc Thiên ngớ ra, không ngờ còn có khen thưởng ngoài ý muốn này, vội vàng mở trang thông tin cá nhân, phát hiện điểm số đã được cộng thêm 20 điểm.
Hạ Nhạc Thiên phải tham gia ít nhất một trò chơi bình thường mới có thể được số điểm này.
[Da Da Hạ: Cảm ơn anh.]
[Đẹp Trai Kinh Thiên Địa Khiếp Quỷ Thần: Tôi đã nói đừng khách sáo như vậy mà.]
[Da Da Hạ: Em biết, nhưng may mà có anh, bằng không em thật sự không có cách nào giải quyết chuyện này.]
Trừ khi giết chết bản thể chính của Sứ Giả Gothic.
Nhưng Sứ Giả Gothic quá cẩn thận, đến bây giờ vẫn không người chơi nào biết được tin tức về người này.
Chỉ còn cách tổ đội với Sứ Giả Gothic vào trò chơi, sau đó trong trò chơi giết chết hắn.
Nhưng cách này không thích hợp làm vào thời điểm này, cậu cần ưu tiên mang những đồng đội khác tranh thủ kiếm điểm tích lũy, chờ đến ngày cuối cùng mới giết chết Sứ Giả Gothic.
[Đẹp Trai Kinh Thiên Địa Khiếp Quỷ Thần: Em cũng giúp tôi một việc rất quan trọng.]
Hạ Nhạc Thiên sửng sốt.
[Da Da Hạ: Phía trên khen thưởng anh à? Anh tìm được Bug quan trọng như vậy cơ mà.]
Đối diện tạm dừng vài giây, sau đó mới phát trả lời.
[Đẹp Trai Kinh Thiên Địa Khiếp Quỷ Thần: Ừm.]
*****
Editor: Cố lên, còn.... 24 chương nữa thôi.
(ᗒᗩᗕ)